Thời gian tan tầm đã qua hai giờ , Lê Húc còn ở văn phòng tăng ca tra tư liệu, đột nhiên cửa mở, một cảnh sát tuổi còn trẻ cảnh sát đi tới: “Lại tăng ca a!”
Lê Húc ngẩng đầu: “Ngươi cũng tăng ca,tiểu Từ?”
“Mang cái người ngươi nhớ mãi không quên đến cho ngươi. ” Từ Chiến Thắng ngồi vào chỗ ngồi bên cạnh, mở ra tờ báo cho hắn: “Xem!”
Lê Húc cầm tờ báo lên: “Ta nhớ mãi không quên ai a?”
“Người này!” Từ Chiến Thắng vạch ra trang có một ảnh chụp rõ ràng: “Ngươi dám nói ngươi quên hắn?”
Nam nhân trong ảnh áo mũ chỉnh tề, tuấn lãng, làm cho người ta xem qua khó quên.
“Vu Nhất Xuyên? Tại sao lại là hắn, hắn lên báo để làm chi!” Lê Húc vội vàng xem báo: “Thương nhân có tiềm chất? Đây là gì a!”
“Người đàn ông kim cương độc thân 22 tuổi, hàng nghìn hàng vạn cô gái mơ ước. ” Từ Chiến Thắng khoa trương đọc ra tiêu đề báo: “Điều này còn vượt qua nhân vật giải trí a.”
Lê Húc không hiểu: “Hắn không phải công tác ở thiết kế viện sao?”
Từ Chiến Thắng lắc đầu: ” Nhân gia bây giờ là tự mình mở công ty lớn kiếm tiền lớn, ta loại tiểu nhân viên công chức cả đời cũng hâm mộ không được.”
“Ai hiếm lạ, bất quá…” Lê Húc cau mày: “Kiếm tiền có dễ như vậy?”
“Ta cũng hiểu được.” Từ Chiến Thắng buông tay: “Tiểu tử này vận khí tốt đến dọa người, trên báo này đem hắn thành ngôi sao may mắn!”
Lê Húc cẩn thận nghiên cứu tin tức trên báo: “Chính là …cho dù vận khí hắn có tốt đến đâu,tiền vốn cả ngàn vạn từ đâu mà tới?”
“Ai biết. ” Từ Chiến Thắng tễ mi lộng nhãn: “Ngươi có phải muốn quay lại tra cái án tử kia hay không ?”
Lê Húc đoạn thời gian trước vẫn bận mấy án khác, còn hiệp trợ tổ chống xã hội đen, không có thời gian xen vào sự kiện Phương Lỗi kia nữa, nghe Từ Chiến Thắng vừa nói như thế, hắn liền cười: “Đúng, ta chính là nghĩ như vậy, muốn điều tra xem Phương Lỗi mượn số tiền nặng lãi kia có phải là số tiền để mở công ty này hay không!”
“Ai ai!! Thật sự là trinh thám a, ngươi còn không có chứng minh được Vu Nhất Xuyên chính là đồng lõa của Phương Lỗi!” Từ Chiến Thắng chế nhạo nói.
“Không được, ta phải lại đi tra một lần.”
—————————————————————-
Y Phân nhìn bản in quảng cáo nhà ở: “Căn này hảo, phong thủy tốt, hoàn cảnh tốt không khí hảo.”
Vu Nhất Xuyên chỉ vào: “Ta xem căn này, mẹ ngươi xem thế nào?”
Y Phân nhìn qua xem, lập tức phủ định: “Chỗ này quá xa, làm gì cũng không có tiện.”
“Nơi này im lặng nha, nội thành hoàn cảnh dù cho tốt cũng không bằng vùng ngoại thành, ta cảm thấy được nới này rất tốt, dù sao có xe.” Vu Nhất Xuyên lấy bút đánh dấu: “Nơi này rất được.”
“Không được, xa như vậy, về sau đón đưa hài tử đi học cũng không có tiện…”
“A?”
“Ngươi cũng không còn nhỏ. ” Y Phân lật qua trang vừa rồi: “Chơi đủ rồi, tìm một người bạn gái kết hôn đi, những chuyện khác mẹ không can thiệp.”
Diệp Miêu nãy giờ không nói gì bị hai chữ kết hôn cả kinh, thân thể chấn động. Hắn nâng mắt lên nhìn phía ca ca, Vu Nhất Xuyên không chút để ý,chỉ lo xem: “Chuyện kết hôn còn sớm, ngươi lo lắng nhiều rồi.”
Y Phân nhìn đứa con: “Làm sao sớm, ngươi ngay cả bạn gái đều không có, mẹ ngươi tuổi này đã cùng ba của ngươi ở cùng một chỗ.”
Vu Nhất Xuyên cười: “Kết quả các ngươi liền ly hôn.”
“Đi!” Y Phân tức giận không để ý tới hắn.
Diệp Miêu bất an nhìn Vu Nhất Xuyên, người sau rất nhanh nhìn hắn một cái, tiếp theo nháy mắt mấy cái.
Y Phân một hồi còn nói: “Kỳ thật ngươi không kết hôn, chúng ta cũng không cần đổi nhà khác.”
“Có tiền thì phải dùng, hiện tại đầu tư bất động sản kiếm được không ít, hiện tại nhà quá nhỏ , cái gì cũng không tiện, đương nhiên nhà này cũng sẽ không bán. ” Vu Nhất Xuyên thuận tay ôm bả vai đệ đệ: “Dù sao đây là nơi thúc thúc cùng Miêu Miêu ở nhiều năm như vậy.”
Người một nhà lại nhìn quảng cáo,khi Y Phân vào phòng bếp nấu cơm, Diệp Miêu thấp giọng nói: “Ta không muốn đến ở chỗ mới.”
Vu Nhất Xuyên lôi kéo tay hắn: “Ở cùng ta a.” Hắn nhỏ giọng nói: “Còn phải có phòng của chúng ta.”
Diệp Miêu do dự một chút, nhìn hắn: “Ca, ngươi sẽ kết hôn?”
Vu Nhất Xuyên không cần nghĩ ngợi: “Đương nhiên.”
Diệp Miêu sửng sốt một chút, cúi đầu ‘’nga’’ một tiếng, Vu Nhất Xuyên liền cười: “Bất quá chính là cùng ngươi a.”
Diệp Miêu lại sửng sốt một chút, hắn đã không còn là học sinh trung học,biết được nhiều chuyện trên xã hội hơn, cũng bắt đầu lo lắng tương lai, hắn chậm rãi nói: “Chúng ta… làm sao có thể, mụ mụ sẽ không đồng ý…”
Vu Nhất Xuyên cười nói: “Nàng đương nhiên sẽ không đồng ý, xem nàng vừa rồi phản ứng thì biết, cho nên ta mới nói kết hôn còn sớm, nói không thích hợp nàng cũng không có biện pháp, ta là con độc nhất, nàng cuối cùng cũng phải chấp nhận.”
“Chính là… ngươi đây không phải là đang ép nàng sao?” Diệp Miêu lắc đầu: “Ta không muốn bức mụ mụ.”
“Chẳng lẽ ta hiện tại nói với nàng, ta không kết hôn, ta muốn cùng Miêu Miêu cả đời?” Vu Nhất Xuyên xoa chóp mũi đệ đệ: “Nàng sẽ giết ngươi.”
Diệp Miêu cũng nghĩ không ra biện pháp khác, nhưng cảm thấy biện pháp ca ca hơi quá mức một chút, đành phải gật đầu: “Tất cả nghe theo ngươi.”
“Ân, ngoan, đây là không có biện pháp , nàng cũng đáng thương, cho dù nàng từng vứt bỏ ta, ta cũng không tính vứt bỏ nàng.”
Diệp Miêu lôi kéo tay ca ca : “Ca, kỳ thật có mụ mụ là chuyện hạnh phúc nhất trên thế giới, ngươi đừng tức giận chuyện nhiều năm trước như vậy, trong lòng nàng cũng thực hối hận.”
Vu Nhất Xuyên không nói lời nào, hiển nhiên là không muốn nhắc lại, Diệp Miêu đành phải nói cái khác: “Ca, ngươi gần đây việc làm ăn thế nào?”
Vu Nhất Xuyên có chút tinh thần: “Cũng được đi, mấy ngày hôm trước ngươi có xem báo không?
“Không, làm sao vậy?”
“Chịu đựng như vậy, kết quả ngươi lại không xem, hại ta phải nhẫn một thời gian. ” Vu Nhất Xuyên thở dài: “Ta lên báo, đem ca ca ngươi nói như một ngôi sao a.”
“Không cần bọn họ nói, ca ca ở trong lòng ta chính là ngôi sao.” DiệpMiêu miệng nói xong, trong lòng nghĩ nhất định phải mua tờ báo trân quý này.
“Cái miệng nhỏ nhắn thực ngọt.” Vu Nhất Xuyên hôn đệ đệ một chút: “Càng ngày càng thích ngươi.”
——————————————————————————–
Trần chủ nhiệm khách khí mời Lê Húc vào văn phòng, Lê Húc không muốn nói rõ ràng, chỉ hàm hồ nói muốn hiểu biết tình huồng Vu Nhất Xuyên, Trần chủ nhiệm có chút khó hiểu: “Nhất Xuyên đã từ chức gần một năm, tình huống hiện tại ta cũng không rõ lắm a.”
Thật sự từ chức? Thật quyết đoán a, dù sao thiết kế viện là đơn vị rất tốt, Lê Húc nghĩ, hỏi: “Hắn đi rồi, lúc sau mở công ty?”
“Đúng vậy, chúng ta nghĩ chuyện này tuy rằng phiêu lưu rất lớn nhưng là thành quả cũng cao, Nhất Xuyên đi ta còn cảm thấy đáng tiếc, một tiểu tử tốt như vậy trong viện như thế nào cũng lưu không được, còn khuyên hắn người trẻ tuổi đừng quá cấp tiến, kết quả hiện tại xem, đi ra ngoài là đúng.”
“Hắn trong vòng một năm có thể kiếm hơn triệu, đây cũng quá nhanh đi.” Lê Húc nhìn Trần chủ nhiệm: “Ngài cảm thấy được điều này có thể sao?”
Trần chủ nhiệm ngược lại nở nụ cười: “Việc buôn bán thôi, chính mình làm gì cũng có thể, trong một đêm phất nhanh, trong một đêm phá sản, chúng ta nghĩ chuyện này cũng không phải hiếm lạ.”
Lê Húc nghĩ nghĩ, lắc đầu: “Chính là làm cái gì đều phải có tiền vốn, ta từ trước cùng hắn từng gặp qua vài lần, cha mẹ của hắn ly dị, sau lại ở cùng kế phụ, chính là kế phụ cũng đã qua đời, trong nhà điều kiện không quá tốt.”
“Ngươi nói ta biết, trong hồ sơ của hắn có, trong nhà điều kiện bình thường, còn có một đệ đệ. ” Trần chủ nhiệm nhớ lại tình hình của Vu Nhất Xuyên, vừa nói: “Đệ đệ còn đang đến trường, nhưng ta xem Nhất Xuyên ăn mặc đồ dùng cũng rất tốt, năm hắn thực tập cuối cùng còn lái xe đi làm, bất quá không phải xe quá tốt …”
Lê Húc lập tức hỏi: “Ngài không biết là điều này rất kỳ quái sao?”
“Hiện tại ngẫm lại là có điểm kỳ quái.” Trần chủ nhiệm cau mày: “Hắn thực tập tiền lương cũng không cao lắm.”
Lê Húc cảm thấy được mơ mơ hồ hồ có trọng điểm, hắn hỏi tiếp: “Theo ngài biết, hắn cùng Phương Lỗi quan hệ như thế nào?”
“Cùng tiểu Phương?” Trần chủ nhiệm sửng sốt một chút, hiển nhiên không nghĩ tới liên quan đến một người đã chết, hắn suy nghĩ một chút: “Cũng bình thường, bọn họ là người trẻ tuổi quan hệ cũng không sai.”
“Hai người bọn họ có cái gì đặc biệt hay không, nói đúng hơn là quan hệ đặc biệt thân mật?”
“Nhìn đoán không ra. ” Trần chủ nhiệm lắc đầu: “Dọn dẹp văn phòng cùng ký túc xá của tiểu Phương hắn cũng có tham gia, hơn nữa vẫn làm đến cuối cùng, hẳn là quan hệ không kém.”
Lê Húc gật gật đầu, cảm thấy dần dần tiếp cận chân tướng.
END 52.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT