Ngay sau khi hai quân giáp mặt, ta và Long Phá Nguyệt nhìu nhau rất lâu, hắn nhìn ta với ánh mắt rất kì lạ, giống như vừa yêu lại vừa hận. Còn ta nhìn hắn với ánh mắt cực kỳ tức giận.

Sao hắn có thể dai như thế chứ! Lẽ nào trải qua hàng trăm lần thất bại như vậy hắn vẫn cảm thấy không đủ, không chịu bỏ cuộc sao?

Nhan Tông ở bên cạnh không hề hay biết bọn ta nhìn nhau, chỉ cho rằng Long Phá Nguyệt coi thường nên không thèm nhìn mình mà nhìn sang hướng khác, vì thế huynh ấy vô cùng tức giận, nói như tiếng sấm kêu :

“ Tên tiểu tử nhà ngươi! Rõ ràng việc của Ly nhi là bất đắc dĩ mà thôi, muội ấy không thể trở thành thê tử của ngươi được! Vì sao ngươi lại không chịu hiểu chứ? Chẳng phải Thiên giới chúng ta đã bồi thường cho ngươi rồi sao? Lẽ nào những vị tiểu thư mà Thiên giới gửi đến, ngươi đều không bằng lòng?”

“ Nhan Tông, bổn quân vốn dĩ không phải là loại người lưu luyến phong hoa tuyết nguyệt, đương nhiên không cần cái đám nhố nhăng phiền phức kia! Ta là thật lòng yêu A Ly, muốn thú nàng làm Ma Hậu của mình, không thể viên phòng cũng không sao!” Long Phá Nguyệt thản nhiên nói.

“ Đúng là thế! Nhưng ngươi cũng phải nghĩ cho Ly nhi chứ! Ngươi có thể chấp nhận, nhưng Ly nhi thì sao?”

Ta giật mình , trố mắt nhìn ca ca.

Long Phá Nguyệt cũng sững người im lặng.

Thiên binh Ma binh , hai bên đều không nói gì, im lặng như tờ, nhưng sắc mặt ai ấy đều tái xanh đến đáng sợ.

Chỉ có mỗi Nhan Tông, ca ca đáng thương của ta là không hiểu rốt cuộc là cái gì.

Ta mệt mỏi giật nhẹ vạt áo của hắn, rướn người lên thì thầm vào tai huynh ấy :

“ Ây dà… ca ca của ta à, huynh nói như vậy thì khác nào nói muội là một nữ tử dâm đãng đâu a? Muội quả thực đối với chuyện ân ái tầm thường kia, không hề để tâm!”

Nhan Tông nghe ta nói xong, quả thực sắc mặt có biến, lập tức tối sầm lại, sau đó là hối hận nhìn ta.

Ta xua tay xem như không sao.

Nhận thấy ta đã bỏ qua, huynh ấy liền ho khan một tiếng , rồi quát lên :

“ Nếu Ma Quân cứ cố chấp như vậy, xem ra hôm nay lại phải đại chiến một trận rồi!Anh em, lên cho ta!”

Sau tiếng quát hùng hồn đó của ca ca, binh sĩ hai bên liền lao tới, ra sức tàn sát lẫn nhau.

Ta cũng hóa ra Quạt Cốt Tán, quạt cho mấy trăm cái mạng ma nhân kia hồn phi phách tán cho có lệ. Đối với trận chiến này ta quả thật không thấy hứng thú.

Chỉ là đột nhiên một luồng sát khí màu tím bay xẹt qua mặt ta, cơ hồ chỉ thiếu chút nữa là hủy đi dung mạo độc nhất vô nhị . Điều này khiến ta vô cùng tức giận, nhìn thẳng về hướng vừa phát ra sát khí thì thấy đôi mắt sắc bén đáng sợ của Long Phá Nguyệt vẫn đang nhìn chằm chằm vào ta không rời, khóe môi của hắn lại còn nở một nụ cười xảo quyệt, tay phải vẫn còn đọng lại chút sát khí.

Ta nhíu mày, rốt cuộc hắn muốn làm gì? Đe dọa sao?Hắn chắc hẳn là không biết sự lợi hại của ta rồi!

Chọc cho ta giận, chỉ có con đường xuống báo danh với Diêm Vương thôi!

Ta bắt quyết, nhắm mắt lại tập trung niệm chú, một luồng tinh quang lóe sáng từ trong lòng bàn tay của ta, sau đó là mạnh mẽ phóng thẳng về phía nam tử kiêu ngạo kia.

Hắn có chút bất ngờ, vội vã lập kết giới. Chỉ là, kết giới có mạnh đến thế nào thì tiên lực kia của ta vẫn có thể phá được, xuyên qua, hướng thẳng ngực hắn mà phóng!

Chỉ thiếu chút nữa thôi là hắn đã chầu diêm vương rồi, nếu không phải hắn kịp thời tránh đi, thì e rằng đã hồn phi phách tán.

Hắn nhíu mày nhìn ta, sau đó là cười lớn :

“ Rất tốt! A Ly, lâu năm không gặp, không những dung mạo thay đổi, mà tu vi cũng tăng lên không ít! Vừa rồi nàng xém chút nữa là giết chết vi phu rồi!”

“ Ai là thê tử của ngươi chứ!” Ta giận dữ đáp lại. Đối với loại người giết người không gớm tay này, ta cực kỳ căm ghét!

“ Chỉ là, A Ly, lần này e rằng phải đắc tội với nàng rồi”

Long Phá Nguyệt tà tứ cười một tiếng khiến ta không khỏi rùng mình một cái, đổ mồ hôi lạnh nhìn Tử kiếm trong tay hắn đột nhiên tỏa ra sát khí mạnh mẽ lạ thường.

Ta khẽ siết chặt Quạt Cốt Tán trong tay, nhíu mày dè chừng mọi hành động của hắn, khi thấy Tử kiếm vung lên, ta cũng trấn an tinh thần, mạnh mẽ quạt một cái thật mạnh, lại sợ không đủ nên còn quạt thêm vài cái liên tiếp.

Thế nhưng ta lại quên mất, cho dù bản thân mang tu vi cao ngang ngửa với một vị thượng thần thượng cổ, nhưng kẻ trước mặt ta lại có nhiều kinh nghiệm hơn ta rất nhiều, hơn nữa, trong tay hắn còn là thanh Tử Kiếm, một trong những bảo kiếm có uy lực vô cùng đáng sợ, còn đáng sợ gấp bội so với Quạt Cốt Tán của ta, nếu có thể đem ra so sánh, chỉ sợ ngay cả Hiên Viên Kiếm cũng không thể so được.

Là ta quá chủ quan, tự mình chui đầu vào rọ. Tại thời điểm hai đạo tinh quang chạm vào nhau, ma khí của Tử kiếm đã diệt được toàn bộ tiên khí do Quạt Cốt Tán phát ra, thẳng đến chỗ ta.

Sát khí lớn đến mức ta dù nhìn thấy đạo tinh quang kia đang bắn về phía mình, cũng không thể nhúc nhích, chỉ biết đứng im trợn mắt bất lực.

Đạo sát khí ấy quá nhanh… quá đáng sợ…

Ta nghe thấy tiếng gào thét của Nhan Tông ca ca, tiếng kêu bất lực của Thiên binh….sau đó là ngực nhói lên một cái, “ hự” một tiếng, ta khuỵu xuống, khóe môi chảy ra một dòng máu đỏ đến cực kỳ chói mắt.

Hô hấp vô cùng khó khăn , cộng với lại vết thương vẫn không ngừng rỉ máu khiến ta vô cùng khó thở , lại vô cùng đau đớn, cuối cùng vẫn là không chịu được mà ngã ra đất ngất đi mà ngay cả câu chửi rủa cái đồ đáng chết kia một tiếng!

Ta vừa ngất đi thì Long Phá Nguyệt đã nhanh như chớp bay lại gần, dịu dàng bế ta toàn thân bê bết máu , sắc mặt không còn chút huyết sắc lên , hô một tiếng :

“ Thái tử Nhan Tông, công chúa đã bị thương, cách chữa trị vết thương do Tử kiếm gây ra, khắp tam giới này chỉ có bổn quân mới có thể chữa được, thời gian không còn nhiều, bổn quân cũng không muốn vòng vo, chỉ muốn hỏi một câu…”

“ Ngươi .. tên yêu nghiệt nhà ngươi rốt cuộc là muốn cái gì?” Nhan Tông sắc mặt tối sầm, giận dữ thét.

“ Bổn quân chỉ muốn A Ly làm thê tử . Rõ ràng bổn quân không hề để tâm đến chuyện kia, nhưng các người lại khăng khăng hủy bỏ hôn sự này. Dù là vì bất cứ lý do gì, cũng không thể chấp nhận được! Bây giờ bổn quân cho các người hai lựa chọn, một là đồng ý gả nàng cho bổn quân, mọi việc còn lại sẽ do bổn quân lo liệu, hai, các người cũng chỉ có thể bất lực nhìn A Ly hồn phi phách tán thôi.” Hắn siết chặt ta trong tay, hùng hổ nói.

Nhan Tông gần như là tuyệt vọng, ánh mắt tang thương cực độ, lại nhìn sang tiểu a đầu đang thoi thóp, lại không thể làm gì. Cuối cùng chỉ đành trầm giọng nói :

“ Được. Nếu đã như vậy, bổn thái tử đồng ý hôn sự của ngươi và Ly nhi, lập tức khuyên nhủ Thiên Đế thu hồi thư từ phu. Xem như chưa có chuyện gì xảy ra, Ly nhi vẫn sẽ là Ma Hậu của ngươi. Vì thế, ngươi mau lập tức chữa trị cho con bé đi!”

Long Phá Nguyệt vô cùng hưng phấn, nhanh chóng tuyên bố :

“ Nếu như vậy, thiên địa , hai bên Thiên Ma binh tướng chứng giám lời hứa của Thái tử Thiên giới!Nếu là sau này trở mặt, sẽ hôi phi yên diệt!”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play