Nhóm văn nhân thư sinh là muốn vào xem đến tột cùng là họa như thế nào mà có thể làm cho Lục vương gia thưởng thức như thế; quan nhỏ địa phương, thương nhân giàu có thì muốn thì muốn mua tranh để tặng cho Lục vương gia, xậy dựng quan hệ, ngày sau làm việc cũng có chỗ dựa vững chắc.

Bởi vì cửa hàng tranh chữ chưa khai trương buôn bán, mọi người tập trung ở bên ngoài khó tránh khỏi nói chuyện sôi nổi, trao đổi tin tức với nhau, năm ngày gần đây ở trong thành Lạc Dương ồn ào huyên náo các loại “Nghe nói”, rốt cuộc cũng ở chỗ này hội tụ.

“Này! Nghe nói cửa hàng tranh chữ này là Tề gia bỏ tiền mở......”

“Nghe nói vị Thanh Nhạn Tử kia cũng quen biết Cữu gia, chính là bào đệ của tân nương tử Tề gia......”

“Nghe nói thời gian này, Tề lão gia thường mang theo vị Mộ Dung cữu gia kia cùng nhau tuần tra hiệu buôn của Tề gia, cũng ý bảo các quản sự, về sau trực tiếp nghe lệnh của Cữu gia, tựa hồ tính đem gia nghiệp giao cho vị cữu gia kia chưởng quản....”

“Ai...... Nghe nói Tề gia bị họ ngoại chiếm gia sản......”

Mọi người vẻ mặt phấn khởi tán gẫu đủ loại “Nghe nói” mà mình nghe được, nhưng không ai biết được “Nghe nói” này đến tột cùng là từ chỗ nào truyền ra, ngọn nguồn xuất xứ từ đâu?

Mà Tiểu Cửu phụng mệnh thiếu phu nhân, nơi nơi gieo rắc lời đồn “Nghe nói”, giờ phút này đang cầm một chuỗi pháo dài cười meo meo với một thân tuấn tú nam trang, vẻ mặt nghiêm túc nhìn bài trí tao nhã trong cửa hàng rồi nhìn sang Mộ Dung Tinh xin chỉ thị.

“Thiếu phu nhân, giờ lành đến, chúng ta có phải nên khai trương hay không?”

“Đúng vậy! Nên khai trương rồi? Bên ngoài thật nhiều người!” Hồng Đậu nhìn náo nhiệt bên ngoài của sổ, không khỏi cũng cảm thấy hưng phấn.

Vừa lòng nhìn tranh của Tề Nghiên được treo trong cách bài trí thư thái, Mộ Dung Tinh nhìn xuyên qua cửa sổ thấy bên ngoài đã tụ tập một đám người, thậm chí còn nhìn thấy Trương Hoài Sinh đã ở trong đám người, mà vị kia Lục vương gia cũng đang từ phía xa đi tới, lập tức gọi lão quản gia kinh nghiệm phong phú bị nàng điều đến hỗ trợ.

“Trần quản sự, đợi lát nữa sau khi ta rời đi, nơi này liền giao cho ngươi xử lý. Nếu có người ra giá mua tranh, không có ngàn lượng, tuyệt đối không bán, biết không?” Nàng tự tin cười nói, cho rằng tranh Tề Nghiên họa tuyệt đối giá trị ngàn lượng, nếu có người chê đắt, muốn mua hay không cũng tùy người, dù sao Tề gia không phải dựa vào nghề này kiếm sống.

“Ta hiểu được.” Trần quản sự có kinh nghiệm chu đáo mỉm cười lên tiếng trả lời, trong lòng hiểu được nắm bắt tâm lý mọi người “Hàng rẻ thì không tốt, càng đắt càng quý hiếm”, không khỏi âm thầm bội phục vị cữu gia tuấn tú này có đầu óc kinh doanh.

Gật gật đầu, Mộ Dung Tinh lại nhìn Tiểu Cửu. “Tiểu Cửu, ta dặn ngươi những gì, ngươi nhớ rồi chứ?”

“Rõ ạ!” Tiểu Cửu lớn tiếng nói, hiểu được nàng đang nhắc nhở hắn, không thể nói bí mật Thanh Nhạn Tử chính là Tề Nghiên, cữu gia chính là nàng tiết lộ ra ngoài.

“Tốt lắm! Ngươi liền lưu lại hỗ trợ, về sau mỗi ngày đến đây, đi theo Trần quản sự học tập, biết không?” A...... Nàng có kế hoạch hảo hảo bồi dưỡng Tiểu Cửu, sau này  trở thành tâm phúc, giúp Tề gia quản sự!

“Vâng!” Biết thiếu phu nhân có long đào tạo  mình, Tiểu Cửu không khỏi cảm động.

“Hồng Đậu, muội cũng lưu lại, xem có gì cần hỗ trợ.”

“Vâng!” Hồng Đậu vẻ mặt cười hì hì, cũng rất thích náo nhiệt.

Vừa lòng gật đầu, Mộ Dung Tinh từ từ nhàn nhàn từ cửa sau rời đi, chợt nghe tiếng pháo từ đằng trước truyền đến...... Ha ha, cửa hàng tranh chữ khai trương, chỉ cần  Lục vương gia, hẳn là có thể lấy được không ít ngân lượng, càng khỏi nói các thương nhân thích học đòi văn vẻ.

Bất quá, hắc hắc,..... Có thể từ trên người những người đó lấy được bao nhiêu ngân lượng cũng không quan trọng, quan trọng nhất là ── Tề Nghiên còn đang ở nhà chờ nàng cùng nhau uống trà ăn điểm tâm a!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play