Lô Vượng Đạt đem nguyên lý quấn lấy tới chết phát huy vô cùng nhuần nhuyễn, rốt cục ở khi cả bọn trong xe có thể vừa ngồi vừa ngắm từng đám mây trắng lững lờ trôi lấp ló, Lô Vượng Đạt thành công ngồi trên chỗ hắn muốn, tuy rằng không phải đỉnh đầu mà là cái ót.
Trên hai vành mắt của Lô Vượng Đạt bị đánh tới đen thùi phát sáng, giống hệt như con gấu trúc mỹ “Ơ? Sao xe ngựa còn chưa động?”
“Bởi vì không có ngựa.” Đoàn người đều sắp muốn hôn mê.
Mọi người tới gần hắn “Xe ngựa của ngươi, ngươi lại hỏi bọn ta ngựa đâu rồi?”
Lô Vượng Đạt lúc này mới nhớ tới, nguyên lai hắn đã quên đám ngựa rồi, thí điên thí điên xuống xe triệu hồi ra hai con hài cốt chiến mã, rồi lại chạy về, đợi thêm một lát nữa “Sao vẫn bất động?”
Huyết Đồng – Tình Hỏa vươn tay ra phía sau nhấc đuôi hắn lên ném ra bên ngoài “Cho dù con ngựa này có công năng tự động dẫn đường, ngươi cũng phải nói cho nó mục đích muốn đi chứ.”
Lô Vượng Đạt:“……”
Đừng Đối Ta Đạn Cầm đã thực quen tay hay việc mà xuất ra một đống giấy, dán vào mấy lỗ thủng trên xe.
Bị ném tới trên càng xe, Lô Vượng Đạt nhìn trái liếc phải, hắn trừ bỏ xe đạp thì chả biết đi cái gì khác nữa.
Nhưng mà, chưa ăn thịt heo cũng phải thấy qua heo chạy, Lô Vượng Đạt dựa vào động tác thường thấy trên TV mà “Ba” một tiếng vung roi, xe ngựa bắt đầu động.
Không hổ là xe ngựa song mã, tốc độ kia nhanh như điện chớp, lao thẳng tới…
Nhưng đám người trên xe lại đều là sắc mặt xanh trắng.
Mỗi người nắm chặt lấy một bộ phận nào đó trên xe, tuy rằng việc bọn họ muốn làm nhất bây giờ là nhảy tới càng xe đánh ngất tên lái xe kia, nhưng sợ hơi chút buông lỏng tay liền bị ném tung ra khỏi xe.
Đừng Đối Ta Đạn Cầm hối hận nha “Sớm biết thế này thì sẽ đóng một cái bánh xe an toàn hơn.”
Xin Theo Ta Đàm Tiền rất thống khổ nuốt xuống, hắn sắp ói ra “Sớm…… Sớm biết thế…… Ta tình nguyện hắn đem ta…… Buộc ở đằng trước…… Ta kéo các ngươi chạy”
“……”
Bọn họ nghĩ như thế nào cũng muốn không rõ, trong bữa cơm mới rồi có gì ăn vào gây say, bằng không bọn họ không thể giải thích vì cái gì Lô Vượng Đạt lúc này giống như thằng say xỉn, chỗ nào có người thì lao qua, chỗ nào có hố thì lao tới, chỗ nào có nhà thì lao vào.
Chờ bọn hắn trải qua bao nhiêu khó khăn gian nan mới ra khỏi thành, xe ngựa cũng đã hoàn toàn thành xe mui trần.
Chín người đều là một bộ biểu tình sống sót sau tai nạn, tìm thấy đường sống trong cái chết.
Đoàn người nghĩ rằng ra khỏi thành rồi, trời cao đất rộng mặc cho Lô Vượng Đạt tung hoành, sẽ không lại va chạm phải cái gì nữa, lại bỗng nhiên phát hiện xe ngựa đang xoay tròn, làm cho cả đám vốn đã lâu không chơi trò đu quay ngựa gỗ, lần nữa được ôn lại lạc thú thời thơ ấu, chính là tốc độ kia so với đu quay ngựa gỗ nhanh không chỉ hơn bình thường.
Ở khi đoàn người bị xoay chuyển đến mức chẳng biết nổi phương hướng, Lô Vượng Đạt tựa hồ tìm được hướng đi, không còn xoay tròn nữa mà thẳng tiến về phía trước.
Bởi vì say xe mà vẫn gục đầu ra phía ngoài xe, Muốn Chết Không Dám Nói đột nhiên dùng sức dụi mắt mà nhìn chằm chằm ra phía ngoài, bởi vì hắn nhìn thấy một đồ vật nào đó được khoan lỗ, sau khi xác nhận tốt mới hỏi “Cái xe này có mấy cái bánh?”
“Bốn.” Đừng Đối Ta Đạn Cầm trả lời hắn.
Muốn Chết Không Dám Nói sờ sờ ngực “Vậy hoàn hảo, còn có ba cái đâu.”
Đoàn người:“……” Đều bắt đầu có dự cảm không tốt.
Xe ngựa của bọn họ đang lấy một tuyến lộ hình chữ S đòi hỏi kĩ thuật cao mà thẳng tiến băng băng về phía trước.
Lúc này Muốn Chết Không Dám Nói còn nói tiếp “Nếu ta không nhìn lầm, thứ vừa mới lăn qua đây hình như là một cái bánh xe nữa của chúng ta.”
Đừng Đối Ta Đạn Cầm vỗ vỗ vai hắn trấn an “Không có việc gì, còn lại hai cái mà.”
Không một hồi, Muốn Chết Không Dám Nói gào khóc “Xe này một bánh chắc không có vấn đề gì đi.”
Đừng Đối Ta Đạn Cầm:“……”
Chỉ thấy lại có thêm một bánh xe tạm biệt xe mẹ thân yêu, xe nhất thời mất cân đối, đoàn người lấy Bạo Hùng làm tấm đệm mà ngã thành một đống.
Lô Vượng Đạt lại từ trên càng xe ngã văng ra ngoài, Huyết Đồng – Tình Hỏa phản ứng cực nhanh, đuôi hồ ly màu hồng hỏa nhanh chóng quấn lấy eo Lô Vượng Đạt, đem hắn kéo trở về trong ngực mà che chở.
Cái bánh còn lại cũng vẫy khăn tạm biệt, cái này từ xe ngựa thành xe trượt tuyết rồi a, nhưng vẫn không dừng lại.
Huyết Đồng – Tình Hỏa chỉ có thể ôm Lô Vượng Đạt gian nan bò lại càng xe chỗ, bởi vì hai con ngựa này là của Lô Vượng Đạt, chỉ có hắn mới có thể làm cho xe ngựa dừng lại.
Đám điều tra binh tiểu tặc nấp ở gò đất chỗ cửa lối rẽ từ xa xa liền nhìn thấy một chiếc xe trượt tuyết lấy lộ tuyến vô cùng quỷ dị lao lại đây, vì thế hướng về phía trước mặt báo cáo “Lão đại, bọn họ đến đây.”
“Ừ, liên tục báo cáo hướng đi bọn họ, không được gián đoạn.”
“Rõ, lão đại. Bọn họ hiện tại đang lao nhanh về phía tảng đá lớn bên lề đường, mắt thấy sẽ xe hủy nhân vong, kỳ tích lại xuất hiện, bọn họ phi thường mạo hiểm sượt ngang qua tảng đá lớn, có thể thấy được kỹ thuật cao siêu cùng tố chất không sợ nguy hiểm vượt qua thử thách của người cầm lái.”
Đối phương:“……”
“Không tốt” Tiểu tặc thét một tiếng kinh hãi “Xe ngựa tránh được một kiếp đã thay đổi phương hướng rồi, phương hướng thay đổi này thập phần xảo quyệt, vừa lúc là hướng về phía ta mà đến. Đúng là hướng về phía chúng ta đấy. Tốc độ của bọn họ thật nhanh, lại đây, lại đây, sẽ đánh lên chúng ta, mười thước, tám thước, sáu thước, bốn thước, hai thước, một thước, a rốt cục đánh lên chỗ chúng ta.”
Đối phương 囧 “……”
Đụng vào người thì Lô Vượng Đạt biết chắc rồi, cho nên hắn luống cuống, bởi vì xe ngựa dừng không được.
Huyết Đồng – Tình Hỏa từ trong xe đi đến trên càng xe, chỉ thấy Lô Vượng Đạt luống cuống tay chân hô to “Người ở phía trước tránh mau, người đừng chạy lúc trái lúc phải thế, ngươi dứt khoát đứng đừng nhúc nhích là tốt lắm rồi.”
Người qua đường thật sự cũng không dám động.
Cuối cùng Lô Vượng Đạt chạy lăn qua người qua đường.
Huyết Đồng – Tình Hỏa co rút khóe miệng “…… Ngươi để người ta đừng nhúc nhích, chắc chắn là để ngắm trúng cho dễ a.”
Lô Vượng Đạt:“……”
Người qua đường hy sinh rốt cục đổi lấy xe dừng lại.
Toàn thể từ trên xe đi xuống dưới, chuyện thứ nhất chính là nghĩ muốn đánh tơi bời Lô Vượng Đạt một hồi, Huyết Đồng – Tình Hỏa động thân mà ngăn cản bọn họ.
“Huyết Đồng, tránh ra, bằng không ngay cả ngươi cũng bị đánh chung.” Quần chúng đang kích động nha.
Lô Vượng Đạt phi thường cảm động “Huyết Đồng, ngươi quả nhiên vẫn luyến tiếc ta bị thương.”
Huyết Đồng – Tình Hỏa đè lại gân xanh căng tròn trên trán “Các vị có thể hay không, xem ở mặt mũi của ta……”
“Không thể.” Đoàn người cùng kêu lên.
Cho dù như vậy Huyết Đồng – Tình Hỏa cũng vẫn như cũ đem lời nói cho hết “Đánh nhiều thêm vài cái.”
Lô Vượng Đạt:“……”
Đi đôi với nắm đấm của đoàn người là một chuỗi dãy chữ đỏ “Chống cự” bay lên, cuối cùng cả bọn đánh tới mệt lử, Lô Vượng Đạt lại giống như kẻ không có việc gì.
Đứng ở một bên xe ngựa, Huyết Đồng – Tình Hỏa nói “Lại đem toàn bộ điểm thăng cấp thêm vào may mắn?”
Lô Vượng Đạt cười hì hì gật gật đầu.
Ở khi bọn họ đùa giỡn, trăm người lặng lẽ đem bọn họ vây quanh.
Hướng Thiên Nhất Tiếu đột nhiên sử dụng kỹ năng [ chiến thần thủ hộ ] tiếp được vũ tiễn bắn về phía Ngắt Hạnh Đầu Tường.
Những người khác trừ bỏ Lô Vượng Đạt cũng không được may mắn như thế, bị kỹ năng [ vũ tiễn ] của thợ săn thuận lợi đánh lén, mỗi người rớt huyết tới một phần tư.
Huyết Đồng – Tình Hỏa không nhanh không chậm “Tiểu Đạt, quần liệu.”
Lô Vượng Đạt không chần chờ, sử dụng một cái [ thánh quang thuật: Quần liệu ] mà quang minh mục sư tối am hiểu, tuy rằng không khiến đường huyết của cả bọn tăng đầy, nhưng cũng ổn định được lượng huyết của đội hữu.
Đoàn người nhanh chóng nhảy khỏi phạm vi công kích của [ vũ tiễn ], chỉ có Lô Vượng Đạt cùng Huyết Đồng – Tình Hỏa chậm rãi từ từ cứ như đang tản bộ, nhưng lại làm cho mọi người ở đây kiến thức được thuộc tính chống cự kỹ năng siêu cấp biến thái của hắn.
Thấy đánh lén bất thành, bọn người vây quanh bọn họ nhanh chóng quây thành một đoàn, một tên có tư thế của đại vương xứ núi đi ra nói “Không muốn bị cướp trắng, liền lưu lại đám trứng rồi cút đi.”
Xin Theo Ta Đàm Tiền xuất ra đại chuỳ, lấy ra tấm chắn “Chờ nửa ngày thì hóa ra là bọn binh tôm tướng tép, xem ra có người ở trước mặt chúng xúi dục, chuẩn bị làm cái trò đường lang bộ thiền, hoàng tước tại hậu(1).”
– Chú thích
(1) Đường lang bộ thiền, hoàng tước tại hậu: thiền: Ve sầu. Đường lang ( Bọ ngựa) đang muốn bắt ve sầu, chẳng biết hoàng tước ( chim vàng anh) đang ở phía sau nó muốn ăn thịt nó ( bọ ngựa). Tỉ dụ ánh mắt thiển cận, chỉ thấy lợi ích trước mắt mà không để ý hậu hoạn
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT