Nhìn bộ dáng bọn Đinh Linh Linh 囧 囧 hữu thần, Vô Gian đối sở tác sở vi của Lô Vượng Đạt ở trong phó bản càng thêm hiếu kì, hắn kéo qua Đinh Linh Linh “Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”

Đinh Linh Linh lấy tay nâng cằm, ánh mắt mặc dù đặt ở Vô Gian, nhưng tiêu cự lại tựa hồ không ở “Loại đơn xoát của nàng, trong toàn bộ trò chơi trừ nàng ai cũng không dùng được.”

“Rốt cuộc là loại đơn xoát nào?”

Đinh Linh Linh ánh mắt mơ hồ “Nếu ngươi có thể kể chuyện xưa đến mức khiến Angelia tình nguyện uống dược tìm chết, vậy BOSS đầu tiên thoải mái thu phục.”

Vô Gian kinh ngạc nhìn tiểu hồ ly đang kiên nhẫn bò lên trên đỉnh đầu của Huyết Đồng – Tình Hỏa rồi lại bị xách xuống liên tục, nói “Chuyện xưa gì mà có lực sát thương như thế?”

Đinh Linh Linh trịnh trọng lại trịnh trọng dặn dò Vô Gian “Vô Gian đại ca, nếu ngày nào đó ngươi bất hạnh nghe được Tiểu Đạt kể chuyện xưa thì nhất định phải trốn xa. Nghe hắn kể chuyện xưa cảm giác giống như là Tôn Ngộ Không bị Đường Tăng niệm khẩn cô chú vậy ấy.”

Vô Gian vẫn mờ mịt “Vậy Tư Thản Đồ? Tên này tuy mập mạp tốc độ lại không nhanh nhưng công kích cao, nàng đối phó thế nào?”

Đinh Linh Linh nhún nhún vai “Công cao và vân vân đều là phù du mà thôi, chỉ cần ngươi đoạt tiền của gã, tử đòi tiền kia cũng chỉ có thể hộc máu bỏ mình.”

“…… Đả kích NPC?” Vô Gian hoàn toàn không thể tưởng tượng, nhưng hắn đích xác nhìn thấy Lô Vượng Đạt nhiều lần ôm túi tiền chạy ra.

“Lại nói tới Allimand.” Đinh Linh Linh quay đầu lại nhìn Lô Vượng Đạt giống như bạch tuộc dán vào trên mặt Huyết Đồng – Tình Hỏa, lay thế nào cũng lay không được “Allimand chán ghét nàng, cho nên sẽ trốn tránh không ra. Nhưng Allimand thích nam tước, vì thế nàng liền lột quần chip của nam tước dụ Allimand đi ra.”

“Không đúng, quần chip của nam tước không phải ta lột.” Lô Vượng Đạt tranh thủ lúc rảnh rỗi thanh minh “Là Allimand lột nha, ta chỉ dùng [ thánh quang thuật: Phù văn ] khóa trụ ngựa của nam tước, để hắn chạy không được mà thôi. Ta cũng mới biết được, nam tước bị lột quần sẽ như tiểu vũ trụ bùng nổ, Allimand bị hắn miểu sát đến là thảm, tiểu cúc hoa đều biến thành hoa hướng dương đó nha.”

“……”

“Sau khi Allimand bị miểu, nam tước thì ngươi dùng cách gì tàn phá hắn?” Đinh Linh Linh hỏi.

“Ta không tàn phá hắn nha, là hắn tự mình nói không mặt mũi tái kiến câu đông phụ lão, liền tự vẫn ở bên một cái cống rãnh hôi ơi là hôi.”

“……”

“Lô Vượng Đạt ngươi xuống dưới cho ta.” Huyết Đồng – Tình Hỏa buồn bực rống lên “Nếu không xuống dưới ta nhổ lông.”

“Không xuống.” Lô Vượng Đạt ngữ khí kiên định “Không nói cho ta biết ngươi vì cái gì sinh khí, ta sẽ không xuống.”

“Vì cái gì lần thứ ba, ngươi lại vẫn lấy nhầm quần chip của người khác?” Đinh Linh Linh nghĩ mãi không rõ.

“Bởi vì lần thứ ba, nam tước phòng bị được [ Thánh quang thuật: Phù Văn ] của ta, bất đắc dĩ ta đành phải phát động nhóm tiểu quái dùng chiến thuật lấy thịt đè người, nhiều người nhiều tay nên khó tránh khỏi lấy lộn.”

“……”

Vô Gian vẫn không thể tưởng tượng được cảnh tượng như vậy, vì thế cười gượng nói:“Thật sự là…… Thật sự là phương pháp đơn xoát không tồi. Đúng rồi vì cái gì ngươi đem quần…… Trang bị trùm lên đầu, sao không mặc lên?”

“Ngươi nói cái quần chip kia của nàng?” Xin Theo Ta Đàm Tiền vì Vô Gian giải thích nghi hoặc “Đó là vũ khí của nàng.”

“Vũ khí?” Vô Gian kinh ngạc, trong đầu lập tức hiện lên năm chữ “Khố khố tiểu nhân châm”.

“Nàng trùm trên đầu vì không thể cầm bằng tay.”

“Phải nha” Lô Vượng Đạt gật đầu “Ta trảo trái cầm pháp trượng, trảo phải cầm châm, mà ta lại không muốn làm siêu nhân mặc quần chip bên ngoài, nên chỉ có thể trùm lên trên đầu.”

Giải thích quá hợp tình hợp lý, khóe miệng Vô Gian chỉ đành không ngừng run rẩy.

“Tốt lắm, đừng náo loạn, Tiểu Đạt.” Nhàn Ngữ Lạc Hoa mềm nhẹ vỗ về Lô Vượng Đạt “Mau xuống dưới, bằng không nếu Huyết Đồng thật sự sinh khí, tiểu thí thí của ngươi lại gặp tao ương. Hơn nữa không phải ngươi muốn đi đô thành Thánh Quang của nhân tộc sao? Ngươi không có phi cơ, chỉ có thể đi thuyền qua đó, nếu không nhanh thì sẽ lỡ chuyến, lại phải chờ nửa ngày mới có thuyền khác.”

“Ta muốn cùng Tiểu Đạt và Huyết Đồng cùng đi.” Đinh Linh Linh ôm lấy cánh tay Huyết Đồng – Tình Hỏa.

Nhàn Ngữ Lạc Hoa suy nghĩ “Vật liệu cũng đã thu gom được nhiều rồi, dù sao chúng ta cũng phải quay về đô thành Thánh Quang, cùng Huyết Đồng Tiểu Đạt đi chung cũng không phải không thể.”

“Yeah.” Đinh Linh Linh cao hứng nhảy dựng lên.

Đừng Đối Ta Đạn Cầm đang hống đầu trư ma hóa bành trướng của mình ăn trứng, cũng nói “Ta vừa lúc cũng muốn đến đô thành Thánh Quang trả nhiệm vụ.”

“Tử đòi tiền, ngươi sao?” Đinh Linh Linh hỏi Xin Theo Ta Đàm Tiền.

Xin Theo Ta Đàm Tiền nhìn màu sắc trên đỉnh đầu Đừng Đối Ta Đạn Cầm “Chỉ còn lại màu phấn hồng, có thể vào thành. Tẩy hồng danh lãng phí hai ngày của ta rồi, ta muốn tranh thủ thời gian đem tiền kiếm được hai ngày lấy trở về.”

Đừng Đối Ta Đạn Cầm đứng dậy “Ngươi tốt nhất cũng theo cùng đi, ta có dự cảm, đi theo Tiểu Đạt tuyệt đối sẽ không nhàm chán.”

Huyết Đồng – Tình Hỏa rốt cục để Lô Vượng Đạt bò lên đỉnh đầu, nhãn đồng yêu hồng dưới mặt nạ liếc nhìn Đừng Đối Ta Đạn Cầm.

Lô Vượng Đạt là người duy nhất nhận được nhiệm vụ từ BOSS lớn nhất phiên bản hiện tại, chẳng những sẽ không nhàm chán, hơn nữa tuyệt đối có kỳ ngộ.

Không hổ là người chơi chức nghiệp, khứu giác linh mẫn nha.

Đừng Đối Ta Đạn Cầm kéo khoen mũi của Xin Theo Ta Đàm Tiền “Cho nên ngươi cũng phải đi theo. Tiểu Đạt còn chưa tới cấp bậc có thể tọa kỵ, chỉ có thể dựa vào 11 lộ ( đường bộ / đường công), quay về Băng Phong Vương đình chuẩn bị chút dược phẩm cùng thực vật rồi khởi hành đi thôi.”

“Nhẹ…… Nhẹ chút, ca à.” Xin Theo Ta Đàm Tiền bị kéo đi rồi.

Lô Vượng Đạt xoa xoa cái bụng hồ ly của mình “Ừm, lam dược của ta cũng uống hết không ít, nên trở về bổ sung chút.”

Trong trò chơi này, hồng – lam dược phi thường quý, đặc biệt là loại hồng – lam dược có thể uống liên tục mà không cần qua một khoảng thời gian lại càng trân quý hơn nữa, trong không gian đai lưng của Lô Vượng Đạt lại toàn loại như thế.

“Ngươi không thể có nhiều tiền mua loại dược trân quý như thế được?” Huyết Đồng – Tình Hỏa sớm đã cảm thấy kỳ quái.

“Lão bản không lấy tiền của ta ” Lô Vượng Đạt kỳ quái nói “Hắn nói chỉ cần cuối tháng đến hoàng cung tìm tổng quản đòi tiền là được rồi.”

Lô Vượng Đạt mới vừa nói xong, trên tuyết nguyên trắng xóa lại vang vọng ra một tiếng hét thê thảm “Tiền lương của ta.” Chấn động mấy mảng tuyết đọng trên đầu mấy cây thông.

Trung tâm theo dõi có quy định, trong khoản phí dụng nảy sinh của GM trong trò chơi, phần không thể chi trả sẽ trừ vào lương của GM. Hồng lam dược lại ở ngay trong phần không thể chi trả đó.

Mấy người bọn họ hẹn nhau tập hợp ở thành Đông, sau đó phân công nhau đi chuẩn bị.

Huyết Đồng – Tình Hỏa kéo cái đuôi Lô Vượng Đạt dùng truyền tống trận trở lại hoàng cung, bàn tay liền hướng thí thí tiểu hồ ly giáng xuống.

Từ sau khi bị rình coi, được đánh qua thí thí Lô Vượng Đạt một lần, Huyết Đồng – Tình Hỏa mới biết được đánh thí thí là luyện sức khỏe.

Bởi vì Lô Vượng Đạt chống cự cao, đánh vào cũng tựa như đang gãi ngứa cho hắn.

“Yêu, làm gì thế?” Ngân Diện – Tuyết Nhiễm [ đã quên nàng là ai quay đầu lại xem đệ thập nhị chương ] không biết bị cơn gió nào thổi tạt lại đây.

“Ngươi đừng quản.” Huyết Đồng – Tình Hỏa hỏa khí hừng hực “Nàng càng ngày càng hư, không giáo huấn không được.”

Ngân Diện – Tuyết Nhiễm nhìn tiểu hồ ly bị áp ở trên chân của Huyết Đồng – Tình Hỏa “Ngươi xác định ngươi thật sự là đang giáo huấn nàng? Nhưng vẻ mặt nàng sao lại có phần …… Say mê?”

Huyết Đồng – Tình Hỏa:“……”

Huyết Đồng – Tình Hỏa cũng phát hiện, buổi sáng hôm nay đánh Lô Vượng Đạt, mười cái đánh mông cũng chỉ chống cự được hai đến ba cái, hiện tại chống cự được bốn cái rồi.

Nói cách khác chống cự của Lô Vượng Đạt đối kỹ năng của Huyết Đồng – Tình Hỏa đã lên cao tới bốn mươi phần trăm.

Cấp bậc NPC như Huyết Đồng – Tình Hỏa, Lô Vượng Đạt đã có thể chống cự tới bốn mươi phần trăm, vậy chống cự của Lô Vượng Đạt với người chơi bình thường tuyệt đối vượt qua bảy mươi phần trăm.

Vì cái gì lại như vậy?

Bởi vì Ly Sa – Cửu Vĩ vụng trộm đem điểm thăng cấp của Lô Vượng Đạt thêm vào trên may mắn, hiện tại may mắn của Lô Vượng Đạt đã cao tới 224.

Huyết Đồng – Tình Hỏa kéo lên Lô Vượng Đạt “Giá trị may mắn của ngươi bao nhiêu rồi?”

“Hai trăm hai mươi tư.” Lô Vượng Đạt thành thật trả lời.

Ngân Diện – Tuyết Nhiễm ngạc nhiên nhìn Lô Vượng Đạt “Vậy các thuộc tính khác của ngươi thì sao?”

Lô Vượng Đạt dùng móng vuốt kéo ra bảng thuộc tính nhân vật, nhìn nhìn “0.” Còn thực tự hào.

Huyết Đồng – Tình Hỏa:“……”

Ngân Diện – Tuyết Nhiễm đi qua dùng ngón tay thon dài nâng cằm Lô Vượng Đạt, phải nhìn trái ngắm “Nàng sao sống được tới bây giờ thế? Hơn nữa có vẻ…… Nàng luyện là hình thức tử vong.”

Lô Vượng Đạt nhìn ngón tay xinh đẹp kia, có điểm mâu thuẫn “Ngân Diện đại tỷ, ngón tay này của ngươi hôm nay không cậy qua ngón chân đi.”

Huyết Đồng – Tình Hỏa cảm thấy dạ dày có điểm bốc lên.

Ngân Diện – Tuyết Nhiễm nhìn ngắm ngón tay của mình, thực khẳng định nói cho Lô Vượng Đạt “Hôm nay ngón tay này không cậy qua ngón chân đâu.”

Lô Vượng Đạt mới vừa nhẹ nhàng thở ra, lập tức lại nghe thấy “Bởi vì hôm nay ta dùng nó lấy ráy mũi.”

Lô Vượng Đạt:“……”

“Tốt lắm, đừng tức giận” Ngân Diện – Tuyết Nhiễm dùng ngón tay ngọc đã từng ngoáy mũi của nàng trạc trạc thí thí của tiểu hồ ly “Hôm nay đại tỷ mang tới cho ngươi thứ tốt nhá.”

Một đội cung tì đi vào, tay mỗi người cầm một trang bị, nhìn kỹ thì trang bị từ đầu tới chân đều có, một bộ châm, không có vũ khí mà thôi.

Lô Vượng Đạt quay đầu xem “Cái gì thế?”

“Danh vọng của ngươi đã sớm đủ để lĩnh trang bị danh vọng, nhưng cấp bậc ngươi lại không đủ, cho nên dù lấy cũng không mặc được. Nhưng hiện tại ngươi đã ba mươi cấp, có thể dùng.”

Người chơi muốn có trang bị có thể lấy từ bốn cách, một là làm nhiệm vụ, hai là cày phó bản, cuối cùng đương nhiên là cày danh vọng cùng vinh dự.

Trong đó tỷ lệ có trang bị tốt nhất đương nhiên là làm nhiệm vụ, tiếp theo là nhặt từ BOSS của phó bản lớn.

Trang bị của danh vọng hoặc vinh dự tuy rằng không bằng trang bị lấy từ nhiệm vụ, nhưng giống như trang bị rớt từ BOSS của phó bản lớn, đều là ám tử.

Trang bị danh vọng cùng vinh dự rất ít người có, chủ yếu là bởi vì danh vọng khó cày, mà giá trị vinh dự phải giết người mới có, hơn nữa nếu bị giết một lần hoặc bị NPC bắt đi ngồi tù thì giá trị vinh dự lại về 0, mất nhiều hơn được.

Mà đặc điểm của trang bị danh vọng chính là gia tăng thể chất cùng thuộc tính siêu cao, nhưng bất luận là pháp thương hay là thương tổn vật lý đều rất bình thường, thích hợp cho người chơi theo đuổi cao phòng huyết hậu. ( cao phòng huyết hậu = phòng ngự cao và máu nhiều)

Trang bị vinh dự lại tương phản, thích hợp cho người chơi theo đuổi thương tổn cao.

Điểm khác của cả hai loại trang bị này, đó là, các loại thuộc tính lại tương đối cân bằng.

Lô Vượng Đạt ở dưới sự giúp đỡ của cung tỳ mà mặc xong trang bị, cảm giác mặc cùng không mặc giống nhau, bởi vì Cửu Vĩ phụ thân thuật làm cho hắn hoàn toàn không nhìn thấy hiệu quả, chỉ có thể ở trong bảng thuộc tính coi thuộc tính cơ bản.

Nhân vật:

Cấp bậc:31

Chức nghiệp: Quang minh mục sư

Thể chất:0 điểm [ trang bị gia tăng thêm 420 điểm ]– sinh mệnh giá trị tổng cộng 5200

Trí lực:0 điểm [ trang bị gia tăng thêm 130 điểm ]– pháp lực giá trị tổng cộng 1800

Sức mạnh:0 điểm

Nhanh nhẹn:0 điểm [ trang bị gia tăng thêm 30 điểm ]

May mắn: 224 điểm

Pháp thuật thương tổn: Trang bị gia tăng thêm 151 điểm

Trị liệu lượng: Trang bị gia tăng thêm 167 điểm

Đặc thù thuộc tính

Danh vọng:10075

Vinh dự:1

Mị lực:0

Mặc vào trang bị này, giá trị sinh mệnh của Lô Vượng Đạt mới đạt tới tiêu chuẩn thấp nhất của người chơi ngang cấp.

Nhưng đừng quên, hắn có thể đem 50% thương tổn chuyển cho Huyết Đồng – Tình Hỏa, cho nên giá trị sinh mệnh của hắn tương đương với 8400, tiếp cận với trình độ của người chơi 50 cấp.

“Chờ ngươi tới bốn mươi cấp rồi thì có thể lĩnh pháp trượng, như vậy ngươi sẽ có vũ khí.” Ngân Diện – Tuyết Nhiễm ở ngoài bình phong, nói “Đến năm mươi cấp, lại có thể đổi thêm một thân trang bị, sáu mươi cấp đổi vũ khí, như thế suy rộng ra. Lấy giá trị danh vọng hiện tại của ngươi, ngươi đến một trăm cấp vẫn còn có thể lĩnh trang bị danh vọng.”

Lô Vượng Đạt không biết tốt hay không tốt, dù sao không cần dùng tiền, hắn ai đến cũng không cự tuyệt.

Huyết Đồng – Tình Hỏa cũng thay đổi một thân trang bị trở về, mặt nạ vẫn đeo như cũ “Đi thôi.”

Lô Vượng Đạt lại biến thành tiểu hồ ly trèo lên đỉnh đầu Huyết Đồng – Tình Hỏa, không quên trùm lên quần chip, vung trảo lên “Xuất phát.”

Một hàng theo cửa thành Đông xuất phát, dọc theo đường mòn hướng phía núi đi tới, nghe nói đi qua vùng núi này rồi phải qua thêm một khu đầm lầy thấp trũng mới đến được bến tàu.

Dù sao Lô Vượng Đạt hắn không cần đi, chỉ cần nằm sấp trên đỉnh đầu Huyết Đồng – Tình Hỏa nhìn cao trông rộng, du sơn ngoạn thủy.

Mà khiến bọn họ lần này ngoài ý muốn chính là, Vô Gian thế nhưng cũng đi theo.

Sau khi bọn họ băng qua một đường hầm trong vùng núi giữa đất trời mênh mang tuyết trắng, thủ nhi đại chi chính là hơi ẩm ướt cùng mùi lá mục phảng vào mặt mà tới.

“Nơi này chính là đầm lầy Michael.” Đinh Linh Linh một đường đảm đương hướng dẫn viên du lịch cấp Lô Vượng Đạt giảng giải giới thiệu.

Lô Vượng Đạt nhìn bốn phía, nơi nơi gồ ghề lầy lội, không ít dã ngoại tiểu quái quanh quẩn một chỗ ở bên đầm hoặc trong đầm. Phóng mắt xa xa chính là một mảnh thủy khí mông lung, cái gì cũng không thấy.

Đi nửa ngày rồi, mọi người cũng mệt mỏi, tìm một mảnh đất cao mà ngồi xuống nghỉ ngơi.

Đừng Đối Ta Đạn Cầm tranh thủ thời gian làm cái gì đó.

“Ngươi đang làm gì thế?” Lô Vượng Đạt tò mò nhìn đồ vật trong tay hắn.

“Bộ bẫy chim.” Đừng Đối Ta Đạn Cầm trả lời, lời ít mà ý nhiều.

Đinh Linh Linh chỉ vào đám chim mà lại không giống chim màu đỏ rực cách đó không xa “Người chơi luyện nghề nấu nướng có nhu cầu rất lớn với loại thịt chim này, nhưng lượng rớt rất thấp, chỉ có dùng hố bẫy của thợ săn bắt sống mới có thể trăm phần trăm ra thịt, cho nên trên thị trường thường xuyên cung không đủ cầu.”

Lô Vượng Đạt gật đầu, thấy Đừng Đối Ta Đạn Cầm muốn đi đặt bẫy, cũng chạy qua xem.

Lô Vượng Đạt, Đinh Linh Linh cùng Đừng Đối Ta Đạn Cầm ba người trốn ở sau một bụi cỏ ôm cây đợi thỏ. Dùng loại bẫy thú này tựa như đi câu cá, phải có kiên nhẫn thật lớn, Lô Vượng Đạt cùng Đinh Linh Linh đều khuyết thiếu loại kiên nhẫn này, hỏi mãi một câu rằng có phải bẫy hỏng rồi không, bằng không sao mãi không bắt được con chim nào.

Lúc này lại truyền đến thanh âm binh khí chạm nhau, chỉ thấy hai người truy đuổi đánh nhau dạt lại đây.

Nơi hai người đi qua không ít tiểu quái bị vạ lây, càng kinh động khiến đám chim mà bọn Lô Vượng Đạt muốn bẫy bay đi không ít.

Thấy hai người này, Đừng Đối Ta Đạn Cầm sắc mặt khẽ biến “Hướng Thiên Nhất Tiếu cùng Ngắt Hạnh Đầu Tường.”

Bọn Huyết Đồng – Tình Hỏa nghe được tiếng đánh nhau cũng mang vẻ hứng thú nhìn sang.

“Cái gì, bọn họ chính là lưỡng tôn đại thần đệ nhất cùng đệ nhị trên Cao Thủ bảng đó nha.” Đinh Linh Linh hưng phấn kêu to lên.

Xin Theo Ta Đàm Tiền nhìn vũ khí trong tay hai người cực kỳ bình thường, mặt có chút đăm chiêu “Năm nay thi đấu tinh anh cũng mau bắt đầu rồi, cho dù Ngắt Hạnh Đầu Tường khiêu chiến thắng Hướng Thiên Nhất Tiếu, ở trên bảng ngốc không được vài ngày lại xuống bài danh thôi.”

Hướng Thiên Nhất Tiếu là cuồng bạo chiến sĩ của lang nhân tộc, Ngắt Hạnh Đầu Tường là ám sát đạo tặc của hồ tộc.

Ấn theo đạo lý chức nghiệp tương khắc mà nói, chiến sĩ là khắc tinh đạo tặc, nhưng kiếm ảnh của Ngắt Hạnh Đầu Tường lại như mật bất thấu phong (1), linh hoạt né tránh cũng không lộ nhược điểm cho Hướng Thiên Nhất Tiếu công kích.

Mà Hướng Thiên Nhất Tiếu mặc dù ở trên nhanh nhẹn không bằng Ngắt Hạnh Đầu Tường, nhưng phản ứng lại hạng nhất. Kiếm ảnh dày đặc phong tỏa đường tiến lui của Ngắt Hạnh Đầu Tường, cũng thoải mái tự nhiên tranh thủ ngăn cản đòn công kích nhược điểm của đối phương.

“Thế lực ngang nhau.” Xin Theo Ta Đàm Tiền nói.

Huyết Đồng – Tình Hỏa lại lắc đầu “Chưa hẳn, Hướng Thiên Nhất Tiếu không phải không thể đánh trả, nhưng hắn lại chỉ phòng thủ mà thôi.”

Vô Gian gật đầu.

Khi đoàn người đều nhìn đến thật tập trung, đột nhiên Lô Vượng Đạt kêu to “Cẩn thận cái bẫy.”

Đã muộn rồi, Hướng Thiên Nhất Tiếu giẫm lên bộ bẫy chim của Đừng Đối Ta Đạn Cầm, thân thể mất cân bằng hướng phía trước ngã xuống cùng lúc kích hoạt một cái bẫy khác, tiếp theo là phát ra một tiếng kêu cực kỳ bi thảm, kinh động khiến chim bay thú chạy.

Lô Vượng Đạt ngẩng đầu nhìn Đừng Đối Ta Đạn Cầm “…… Bộ bẫy chim của ngươi, rốt cục bẫy được ‘Chim ” rồi.

Đừng Đối Ta Đạn Cầm:“……”

Đinh Linh Linh:“……”

Hướng Thiên Nhất Tiếu che đũng quần, vẻ mặt thập phần thống khổ cuộn mình thành một đoàn.

May mắn Ngắt Hạnh Đầu Tường không phải kẻ giậu đổ bìm leo, thấy Hướng Thiên Nhất Tiếu bị ám toán cũng không tiếp tục.

Ngắt Hạnh Đầu Tường nhìn mấy người bọn Lô Vượng Đạt, thấy Vô Gian, ánh mắt hơi chút dừng lại “Các ngươi ám tiễn thương nhân, muốn làm gì?”

Lô Vượng Đạt vội vàng chỉa chỉa mấy con chim cách đó không xa “Chúng ta chỉ muốn bắt loại chim kia thôi, tuyệt đối không muốn bắt loại ‘chim’ của hắn.”

Ngắt Hạnh Đầu Tường:“……”

Lô Vượng Đạt phi thường ân hận “Nếu không để ta xem xem, ta là quang minh mục sư.”

Ngắt Hạnh Đầu Tường xem kỹ hắn một hồi, gật đầu để hắn đi lại đây.

Lô Vượng Đạt cũng không dám tới gần, chỉ đứng rất xa nhìn lại “Không có việc gì, thiếu một đoạn mà thôi.”

Bọn Huyết Đồng – Tình Hỏa:“……”

“Thiếu một đoạn?” Ngắt Hạnh Đầu Tường đột nhiên kêu lên, dọa Lô Vượng Đạt nhảy dựng.

Thấy đối phương sắc mặt không tốt, Lô Vượng Đạt vội vàng trấn an “Kỳ thật thiếu một đoạn cũng không phải chuyện gì xấu, ít miệt mài đi thôi.”

Đoàn người:“……”

“Ngươi xem Thái Luân cùng Tư Mã Thiên người ta, cũng lần lượt bị thiếu một đoạn mà vẫn thân tàn chí không tàn, một người phát minh ra cách làm giấy, một người viết xuống [ Sử ký ], thiên cổ lưu danh.”

Ngắt Hạnh Đầu Tường biểu tình có chút khó tả “…… Lần lượt? Bọn họ nơi đó so với thường nhân còn dư ra rất nhiều…… Căn?” Cái chữ kia cũng thật sự khó thay a.

Lô Vượng Đạt:“……”

“Bởi vì nhổ cỏ không trừ tận gốc, gió xuân tới lại mọc lên, mới phải lần lượt.” Huyết Đồng – Tình Hỏa đi tới, không dấu vết đem Lô Vượng Đạt hộ ở sau người.

“……”

Lô Vượng Đạt từ phía sau Huyết Đồng – Tình Hỏa nhô đầu ra “Bọn họ là dạng nhẫn nhục phụ trọng (2)mai đầukhổ kiền(3), đó là một nghị lực thế nào? Là nghị lực vô ngã vô ‘điểu’.” ( xin thay từ chim = điểu, cho nó lịch sự)

“……”

“Hiểu sơ có nghĩa là lý thuyết điểu ở ta ở, điểu không ở ta……”

“Ân?” Đoàn người cùng kêu lên.

“Ách…… Ta sẽ còn …… nghị lực.”

“……”

“Đúng là loại nghị lực này, làm cho bọn họ vứt bỏ hết thảy, chuyên tâm nghiên cứu khắc khổ học tập, mới có công tích lưu truyền sử sách.” Lô Vượng Đạt càng nói càng cảm khái, hơn nữa càng nói càng trôi chảy, hoàn toàn là đại não không dây thần kinh “Tuy rằng mỗi khi đêm dài nhân tĩnh, quay đầu lại, sẽ cảm thấy cô độc tĩnh mịch cùng thẹn với tổ tông cha mẹ. Bởi vì bất hiếu hữu tam, vô hậu vi đại, cho nên bọn họ đành phải…… Đành phải…… Đành phải cái gì nhỉ?”

“……”

Huyết Đồng – Tình Hỏa đào đào cái lổ tai “Đành phải tìm tiểu công nam nam sinh tử.”

“……”

Lô Vượng Đạt lúng ta lúng túng hỏi:“Không thể để bọn họ xuyên qua rồi ghép thành đôi sao?”

Huyết Đồng – Tình Hỏa trừng hắn “Hai tiểu thụ xuyên qua cũng chẳng làm được trò trống gì, chỉ biết chắc sẽ gia tăng lượng tiêu thụ dưa chuột.”

Đoàn người:“……” Vẹo quá rồi, hơn nữa vẹo thật sự quỷ dị. 囧.



Chú thích thành ngữ

1.Mật bất thấu phong (密不透风) Miêu tả một thứ gì đó vây quanh chặt chẽ hoặc việc phòng vệ kín không kẽ hở, đến gió cũng không thể thổi qua.

Nhẫn nhục phụ trọng (忍辱负重) Vì trọng trách mà chịu đựng khuất nhục

Mai đầu khổ kiền ( 埋头苦干) Chuyên tâm mà khắc khổ làm việc

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play