Chương 5
(5.0)
Chị họ - Hắc sắt công chúa
Reeng... Reeng...
Tiếng chuông hết tiết một chật reo lên, làm cả hắn và nó giật mình đứng lại.
-Hết tiết một rồi đó! - Nó kéo tay áo hắn, nhắc nhở - Về lớp thôi!
-Anh biết rồi! - Hắn cười.
-Lần này để em tự đi, có biết chưa? - Chợt nhớ ra, nó nói.
-Sao phải để cưng tự túc chứ? - Hắn lắc đầu thật mạnh.
-Vì sao hả? - Nó phồng má, một điệu bộ đáng yêu - Tự túc thì hạnh phúc chứ sao nữa!
-Hả? - Mắt hắn tròn vo.
-Thật mà! - Nó gật gật đầu.
-Thì ai nói không thật đâu? - Mặt hắn nhăn lại như táo tàu.
-Giờ trông mặt anh... - Chỉ tay vào mặt hắn, nó ngớ người.
-Mặt anh làm sao? - Hắn vẫn vậy, mắt vẫn vậy, mặt vẫn vậy, chẳng có gì thay đổi.
-Rất giống... - Điều này nói ra cũng khó lắm chứ, nó không biết nên so sánh với cái gì nữa.
-Cưng nói khó hiểu quá đó! - Có chút thay đổi, mặt hắn trông... đần hơn.
-Giãn cơ mặt ra đi! Trông giống con Mimi nhà em quá! - Nó nhắm mắt nói lớn.
-Con... con Mimi? - Nghiêng đầu, hắn hỏi.
-Ừ! - Cười tủm tỉm, nó tiếp - Là con cún mặt xệ nhà em đó!
-Cái gì hả? - Á khẩu, hắn chết lặng.
"What?
So sánh hắn với ai không so sánh. Ai đời lại đi so sánh chồng mình với con cún mặt xệ nhà mình đang nuôi không hả trời?
Thượng đế ơi!
Người có nhìn thấy cái cảnh tưởng với câu nói vừa rồi không hả?"
-Này! - Nó gọi hắn, tay xua xua trước mặt - Đi vào lớp thôi!
-Đi! - Hắn thấy khó chịu trong người.
Hắn đi trước...
Nó lẽo đẽo theo sau...
Hai người đi qua một dãy nhà rồi lại hai dãy, ba dãy...
Không ai nói với ai một câu nào...
Chỉ đi và đi thôi...
Lớp 11B2.
-Này người đẹp! - Một tên nam sinh nhảy từ trong lớp ra, ôm cổ nó.
-Hả? - Nó trố mắt, hỏi.
-Đùa chút thôi! - Tên đó cười, không để ý rằng bên cạnh mình có "ai đó" đang nhìn như muốn băm xác, ăn tươi nốt sống đến độ không còn một dấu tích nào gọi là tên đó còn tồn tại thì mới thôi.
-Ừ! - Gãi đầu, nó cười rồi tiếp - Có chuyện gì không bạn?
-Bạn đi chơi với tụ bọn mình nhé! - Tên đó cười, nhưng không nham hiểm bằng hắn.
Đầu "ai đó" đang bốc khói nghi ngút...
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT