Trần Định Nam hơi sửng sốt, bỗng nhiên kịp phản ứng, nói:
- Có phải Chủ công đang lo lắng mục tiêu của Lai Mạn không phải là Phượng Hoàng Đài?Phương Giải gật gật đầu:
- Ta cũng vừa mới nhận ra điều này thôi, quân lính của Agoda tấn công hôm nay hiển nhiên là không có dốc hết sức.
Mục đích kiến tạo ra những công thành thú đó là vì hỏa công, không sai, nhưng làm sao không thể là vì để mê hoặc kế sách của chúng ta đây? Bởi vì vật kia quá lớn thoạt nhìn uy hiếp rất mạnh, cho nên trước đó ta mới có thể tập trung mọi lực chú ý vào thứ đó, lại căn bản không để ý xem Lai Mạn có phải có tính toán hai hướng hay không?
- Đội ngũ của Tán Kim Hậu lặn lội đường xa mà đến, đều là bộ binh, chaỵ vội đi như thế tất nhiên đã rất mệt mỏi… Vạn nhất Lai Mạn trước đó liền phái đội ngũ mai phục, Tán Kim Hậu lại bất ngờ không kịp đề phòng….
Có lẽ tổn thất sẽ rất lớn
- Thần minh bạch!Trần Định Nam biết tầm quan trọng của việc này cho nên không dám trì hoãn, vội vàng rời đi chuẩn bị.......Trong bóng đêm, Phương Giải đem bản đồ triển khai nhìn kỹ một chút địa hình chung quanh Phượng Hoàng đài.
Tuy rằng những địa hình này hắn đã sớm nhớ kĩ trong lòng nhưng lúc bắt đầu bố cục trong đầu thì tham chiếu bản đồ sẽ làm cho suy nghĩ của hắn rõ ràng hơn.
Nếu như vừa muốn suy nghĩ như thế nào để đánh tốt trận chiến này lại vừa theo dõi bản đồ trong trí nhớ thì cũng không phải là một chuyện dễ dàng.Từ xưa đến nay, số lượng những tướng tài có trí nhớ siêu quần quả thật cũng không ít, nhưng không có bất kỳ một người tướng lĩnh nào có thể nói bản thân đã đem bản đồ khắc kĩ ở trong đầu.Trọng điệp tư duy, quá khó khăn.Chính lúc hắn đang nhìn thì Hạng Thanh Ngưu từ bên ngoài vén mành lên tiến vào.
Vừa tiến vào gã còn lầm bầm thì thầm nói:
- Còn muốn nhẫn tới khi nào a, vừa rồi uống rượu với bọn họ, cả đám đều khẩn cấp giống như muốn trèo lên giường của tân nương tử vậy…Đoạn phía sau gã còn chưa nói xong, đã bị Phương Giải đánh gãy:
- Một đám đều khẩn cấp muốn bò lên giường của ngươi giống như muốn bò lên giường của tân nương tử sao?
- Ngươi đủ rồi đấy… Ta hiện tại đã là người đàn công có vợ rồi.Hạng Thanh Ngưu ngồi xuống nơi đối diện với Phương Giải, vẻ mặt buồn bực nói:
- Mọi người đều biết rằng đây là một trận đánh cuối cùng, chỉ cần có thể giết chết Lai Mạn, chiến sự tại biên cương phía đông này coi như cũng kết thúc.
Cho nên cả đám đều có chút sốt ruột khó chịu nổi.
Mọi người từ Trung Nguyên ngàn dặm xa xôi lại đây, cũng không phải là để đứng nhìn bọn lính đẫm máu chiến đấu hăng hái đâu.
- Ai cũng đều biết, trận chiến này có thể chính là một trận chiến cuối cùng.Phương Giải cười cười, nhặt một quả táo từ trong mâm ném qua cho Hạng Thanh Ngưu.
Hạng Thanh Ngưu giơ tay tiếp lấy, răng rắc một tiếng cắn ngay một miếng thật to.
- Chính vì đây là một trận chiến cuối cùng cho nên ta không thể không cẩn thận.
Hiện tại ta có hai chuyện lo lắng nhất… Thứ nhất, thân thể của Lai Mạn rốt cục đã xảy ra thay đổi gì.
Biên cương phía đông này tuy rằng người tu hành không nhiều lắm, nhưng bên trong những lão nhân ẩn cư không hề thiếu cao thủ Thông minh cảnh.
Ta nghe nói dọc theo con đường từ Đông Sở tới Phượng Hoàng Đài này y bị ám sát không ít lần… Nhưng bảy lần đó không ngờ đều đã thất bại
- Nếu như cả người tu hành Thông minh cảnh đều có thể bị dễ dàng đánh chết, vậy hộ vệ bên cạnh Lai Mạn và những Đồ Thần Hỏa Xạ Thủ mà y đưa cho mấy người Plens có lẽ căn bản cũng không giống nhau.
Viên đạn của những Hỏa Xạ Thủ đó tuy rằng có thể bỏ qua sự trở ngại của thiên địa nguyên khí nhưng thân thể của người tu hành Thông minh cảnh đã tự trở nên cường tráng, cứng rắn như sắt.
Viện đạn có năng lực hóa giải nguyên khí nhưng lực đánh vào cũng giống như những viên đạn bình thường thôi, cho dù có thêm một chút lực ăn mòn thì đối với người tu hành thông minh cảnh mà nói thì cũng không phải quá khó khăn để phòng bị…Phương Giải nói:
- Chính là bởi vì như thế, cho nên ta mới hoài nghi bên cạnh Lai Mạn có một chi đội ngũ rất thần bí.
Kẻ thù càng thần bí, đối với chúng ta mà nói càng không thể phớt lờ, càng không thể liều lĩnh.Hạng Thanh Ngưu cũng tỉnh táo lại, ngẫm nghĩ một chút gã nói:
- Cũng quả thật như thế...
Đại người tu hành Thông minh cảnh giấu diếm được binh lính bình thường tiếp cận Lai Mạn thật không khó lắm.
Mà người tu hành cấp bậc đó cũng đều đã bị giết, chỉ có thể có hai khả năng.
Thứ nhất, hộ vệ của Lai Mạn có một loại năng lực đặc biệt, chỉ cần người tu hành khẽ tới gần, bọn chúng liền phát hiện.
Thứ hai, sau khi Lai Mạn cải tạo mình, thực lực bản thân y liền rất mạnh, thật dễ dàng đánh chết người tu hành Thông minh cảnh.Lúc Hạng Thanh Ngưu tỉnh táo lại, năng lực phân tích của gã vẫn rất đáng tin cậyPhương Giải gật gật đầu:
- Đúng vậy.Hắn dựa người vào phía sau, duỗi người ra, nói:
- Ta hiện tại lo lắng, là hai khả năng ngươi vừa nói kia đều tồn tại.
Bên cạnh Lai Mạn có một chi đội ngũ có thể cảm ứng được người tu hành.
Có lẽ những người này cũng dựa vào năng lực của thiên thạch, nhưng nó thật đáng ghét không phải sao.
Hơn nữa thực lực bản thân Lai Mạn chúng ta cũng đều không rõ ràng lắm, cho nên nếu tùy tiện để ngươi mang theo người tu hành tấn công, tám chín phần mười sẽ không thành công, có lẽ còn có thể tổn thất thê thảm và nghiêm trọng.
- Ta mang bọn ngươi đến là để xoay chuyển chiến cuộc trong thời khắc mấu chốt chứ không phải là để đi chịu chếtHạng Thanh Ngưu mặc dù biết Phương Giải nói không sai, nhưng vẫn cứ bĩu môi như cũ:
- Phì phì phì, Đạo gia chính là không thèm chấp nhặt với cái tên Lai Mạn kia thì có, bằng không một người giết đi qua cũng có thể xử lý y rồi.Phương Giải nói:
- Ta cầu ngươi chấp nhặt với y đấy.Hạng Thanh Ngưu xì một tiếng mỉm cười:
- Ngươi có biết mình sẽ không nói chuyện phiếm sao?Phương Giải cũng cười theo, áp lực mấy ngày nay vậy mà đã giải phóng ra một chút.
- Vậy còn muốn đợi tới khi nào?Hạng Thanh Ngưu hỏi.
- Không bao lâu nữa, ta sẽ phái người đi tra xét lai lịch của Lai Mạn.Phương Giải trả lời.Hạng Thanh Ngưu hỏi:
- Ai? Chẳng lẽ ngươi còn có thể mời đến lão gia hỏa Tam thanh quan tại Võ Đang sơn kia sao?
- Lão ấy đến đây cũng không được, bởi vì lão cũng là người tu hànhPhương Giải nói:
- Chỉ cần là người tu hành, mặc kệ tu vi cao thấp, có lẽ đều không thể tránh khỏi được đám người bên cạnh Lai Mạn, bởi vì thứ bọn chúng dựa vào không phải là cảm giác của mình mà có lẽ là một thứ gì đó có phản ứng với người tu hành mà thôi.
Ta đang đợi một người sẽ không tu hành, không có tu vi, nhưng lại có khinh công tốt nhất trên đời.
- Ai?Phương Giải nhìn Hạng Thanh Ngưu liếc mắt một cái:
- Người ngươi giới thiệu cho ta kia, ta phái hắn đi làm chuyện khác rồi, rất nhanh sẽ trở về.
- Bạch Điểu.Hạng Thanh Ngưu lập tức kịp phản ứng:
- Ta thật là đã quên y!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT