- Có phát hiện gì không?

Phương Giải hỏi Trác Bố Y

Trác Bố Y ngồi ở chiếc ghế đối diện thưởng thức trà. Vẻ mặt của ông ta có chút mệt mỏi, hiển nhiên cho dù là đối phó với hai người già, thì một việc như đọc suy nghĩ trong đầu người khác là rất tốn tinh thần. Có lẽ chỉ có Trác Bố Y mới biết, người càng già thì sự chống cự càng cao.

Nhất là người như Plens và Kha Khắc Bác, cả đời đều tính kế người khác. Tâm trí của bọn họ cực kỳ kiên định, nếu có lúc mà không kiên định, thì hơn nửa là giả vờ.

- Đầu tiên có thể xác định một việc.

Trác Bố Y hạ giọng nói:

- Hoàng Đế người tây dương tên là Lai Mạn kia không tin tưởng ai. Lục soát khá lâu trong đầu của Plens nhưng không tìm được nhược điểm nào của Lai Mạn. Y chỉ biết Lai Mạn từng cải tạo qua thân thể, hơn nữa quả thực có liên quan tới thiên thạch mà ngươi nói. Nhưng y không biết sau khi cải tạo Lai Mạn nắm giữ những năng lực gì.

- Kha Khắc Bác cũng vậy.

Trác Bố Y nói:

- Tuy nhiên có lẽ vì tay Kha Khắc Bác kia đã ở bên cạnh Lai Mạn khá lâu, cho nên y biết nhiều chuyện hơn Plens một ít. Ở mặt quân sự, Plens hơn Kha Khắc Bác, nhưng Kha Khắc Bác lại am hiểu về giao tế. Cho nên Plens vẫn luôn ở chiến trường, mà Kha Khắc Bác thì ở bên cạnh Lai Mạn.

Phương Giải gật đầu, im lặng lắng nghe.

Trác Bố Y sửa sang lại từ rồi nói tiếp:

- Tay Lai Mạn kia đúng là một truyền kỳ. Kinh nghiệm trở thành Hoàng Đế của y khá giống với Dương Dịch. Y là con út của một vị Hoàng Đế Agoda, dựa theo thực lực mà nói cũng là người yếu nhất trong các vị Thái tử. Vì vậy không ai coi y là đối thủ. Nhưng không ai ngờ rằng người này âm thầm chuẩn bị ở đất phong của mình năm, sáu năm, thu thập một đám tử sĩ.

- Lúc phụ thân của y sắp chết, y lấy lý do là thăm phụ thân để về nước, sau đó bắt đầu quá trình tranh đoạt ngôi vị Hoàng Đế đầy máu tanh của y. Quá trình này không phức tạp lắm, mà rất trực tiếp, nhưng vượt quá dự đoán của mọi người, thế nên ngoại trừ y ra, không còn sự lựa chọn nào khác.

- Ngay vào ngày tang của lão Hoàng Đế, lúc đó Kha Khắc Bác đã là một trọng thần rồi. Ông ta là đại thần chủ trì tang lễ, cũng không biết Lai Mạn thuyết phục ông ta như thế nào, cho phép mình dẫn theo tử sĩ vào hoàng cung, sắp xếp vào trong đám thị vệ cung đình. Lúc tang lễ mới bắt đầu, đám tử sĩ này đột nhiên lao ra, ám sát các Thái tử khác ở ngay trước mặt quan tài của Hoàng Đế, không để sót một ai.

- Sau đó Lai Mạn thả Plens vốn bị nhốt trong tù, để Plens dẫn theo binh lực của gia tộc tiêu diệt hết người nhà của những Thái tử khác. Kế hoạch này diễn ra nhanh chóng khiến người ta không kịp phản ứng. Thế nên trong một ngày, cả hoàng tộc trực hệ của Agoda chỉ còn lại một mình Lai Mạn.

Phương Giải không nhịn được thở dài một tiếng.

- Đám quý tộc kia tất nhiên là tức giận, những quý tộc ủng hộ các Hoàng tử khác đều đứng dậy phản kháng. Nhưng lúc bọn họ chuẩn bị phản kháng thì mới phát hiện, người thừa kế Hoàng Đế chỉ còn lại một người. Sau đó vào ngày tang, Lai Mạn đứng ra diễn thuyết. Lần diễn thuyết này đã khiến toàn bộ quý tộc lựa chọn ủng hộ y kế vị.

Trác Bố Y nói tóm tắt Lai Mạn lúc ấy, không thể không nói là khá kích động. Lúc đó đế quốc Agoda chỉ là một quốc gia hạng ba, luận về thực lực còn chưa thể xếp vào 15 quốc gia đứng đầu. Đại lục kia không giống với Trung Nguyên, chia ra làm rất nhiều nước nhỏ. Nước lớn thì giữ vị trị thống trị, nước nhỏ phụ thuộc vào nước lớn, tạo thành các thế lực.

Sau khi Lai Mạn kế vị, lựa chọn đầu nhập vào một nước lớn lúc đó, chính là đế quốc Aegean.

Từ đây, bắt đầu 15 năm truyền kỳ của Lai Mạn.

Trong 15 năm này, y dùng lợi lộc để kích thích các quý tộc hiến dâng tài sản. Chỉ trong 5 năm ngắn ngủi, y đã biến Agoda trở thành một quốc gia lớn có thể chống chọi các quốc gia khác. Nhưng mặt ngoài, Lai Mạn vẫn thể hiện một thái độ cực kỳ khiêm tốn với Hoàng Đế của Aegean.

THậm chí mỗi lần gặp Hoàng Đế của đế quốc Aegean, y đều kích động tới run rẩy, quỳ xuống chào hỏi.

Cũng chính vì hành động này, mới khiến Hoàng Đế đế quốc Aegean luôn tin tưởng y trung thành. Đương nhiên, Lai Mạn cuối cùng mới tiêu diệt đế quốc Aegean. Trước khi tiêu diệt Đông Sở, Lai Mạn đã tiêu diệt công quốc Rose, quê hương của An Đức Lỗ. Đó là lãnh thổ cuối cùng của đế quốc Aegean.

Trác Bố Y nói:

- Lai Mạn có một sự hung ác mà người thường khó mà sánh kịp. Sự hung ác này không chỉ với kẻ địch, mà còn với chính bản thân y. Y có thể vì chiến thắng mà hy sinh cái khác. Lúc Hoàng Đế Aegean bị bệnh, y giống như tôi tớ hầu hạ bên cạnh Hoàng Đế, từng bốn ngày bốn đêm chưa từng nghỉ ngơi. Tận tụy còn hơn những đứa con của Hoàng Đế Aegean. Bởi vì lúc ấy Hoàng Đế Aegean bị một căn bệnh có thể lây lan, tất cả mọi người không dám tới gần, duy nhất chỉ có y.

- Đặt cược.

Phương Giải lắc đầu:

- Đặt cược cả tính mạng của mình.

Trác Bố Y gật đầu:

- Nhưng y quả thực lừa được sự tin tưởng của Hoàng Đế Aegean, thế nên về sau khi Agoda dần dần phát triển, không ít quý tộc của Aegean khuyên bảo Hoàng Đế nên diệt trừ Lai Mạn, nhưng đều bị cự tuyệt. Vì chuyện này mà Hoàng Đế Aegean từng xử phạt một đứa con mà ông ta thích nhất. Bởi vậy có thể thấy, vào thời gian đó, Lai Mạn đã làm những điều không chỉ đơn giản là hầu hạ người bệnh vài ngày.

- Vì thế mới nói y và Dương Dịch khá giống nhau.

Trác Bố Y tiếp tục nói:

- Đây là một người cơ hồ không tìm thấy nhược điểm. Ít nhất là không tìm thấy nhược điểm ở mặt nhân tính. Y không tồn tại bất kỳ cảm tình gì, bất kể là tình thân hay là tình bạn, tình đồng đội. Y coi trọng một người là vì người đó còn hữu dụng. Y không bị ràng buộc bởi bất kỳ ai. Tất cả mọi tình cảm, đều dựa trên lợi ích.

Phương Giải gật đầu:

- Hóa ra Plens và Kha Khắc Bác là công thần sớm nhất của Lai Mạn. Nếu như không có hai người bọn họ, Lai Mạn đã không thể trở thành Hoàng Đế.

- Cho nên hai người bọn họ vẫn tưởng rằng mình sẽ chết già.

Phương Giải cười cười:

- Càng quan trọng, thì sao có thể chết già được?

Kiếp trước Phương Giải được xem không ít phim ảnh về cung đình nhà Thanh, mặc kệ là thật hay giả, thì trong phim ảnh, những đại thần phụ tá Hoàng tử lên ngôi, cuối cùng không có mấy người có kết cục tốt.

- Tính cách của Lai Mạn có chút vấn đề.

Trác Bố Y nói:

- Theo tin tức mà ta có được, thì người này là một người rất khó lý giải. Trong đầu Plens khắc sâu vài chuyện, chẳng hạn như lúc Lai Mạn lần đầu tiên tấn công nước láng giềng, vì khích lệ sĩ khí, y đã xông lên đầu tiên. Nhưng y rất mạnh, nên không bị thương. Tuy ở một trận chiến dịch khó khăn, y bị thương ở ngực, nhưng y vẫn làm bộ như không có gì khích lệ binh sĩ giết địch, nhờ đó mà chiến thắng.

- Chẳng hạn như lúc y chăm sóc Hoàng Đế Aegean khi bị bệnh, thậm chí còn không bị con cái của Hoàng Đế Aegean hoài nghi, điều này thật không đơn giản. Về sau Plens mới biết, Lai Mạn đã phải trả giá vượt qua hai chữ ‘tự tôn’. Có một lần con của Hoàng Đế Aegean bảo Lai Mạn ăn phân, Lai Mạn không hề do dự.

- Chẳng hạn như lúc tấn công đế quốc Aegean, đế quốc Aegean có rất nhiều pháp sư, những pháp sư này có thể mượn được lực lượng của thiên thạch. Lai Mạn vì cam đoan mình không bị ám sát, y đã bỏ một thiên thạch vào trong ngực. Việc làm này khiến y suýt chết, nhưng tới lúc y hồi phục lại, y có một năng lực kháng lại các pháp sư.

- Chẳng hạn như.

Trác Bố Y nhìn Phương Giải:

- Trước khi tấn công Đại Tùy, Lai Mạn ở trong hoàng cung của thành Như Ý Đông Sở khá lâu, mọi người tưởng rằng y lưu luyến thành Như Ý, nhưng Kha Khắc Bác biết, y lại cải tạo cơ thể của mình. Lấy khối thiên thạch kia ra, đổi thành thứ khác.

Phương Giải nhíu mày.

Quả thực Lai Mạn hung ác với chính bản thân.

- Toàn bộ đại khái là như vậy.

Trác Bố Y nói:

- Lai Mạn là một người biết ẩn dấu sự thần bí và hùng mạnh của mình.

Phương Giải gật đầu.

Đúng lúc này bên ngoài có người bẩm báo, đám người Ngô Nhất Đạo đã kiểm kê thương vong và thành quả xong.

- Ta trở về nghỉ ngơi đây, đối phó với hai lão già kia thật là mệt mỏi.

Trác Bố Y đứng dậy cáo từ.

Ngô Nhất Đạo dẫn theo chư tướng tiến vào.

- Chủ Công!

Ngô Nhất Đạo cúi người nói:

- Quân đội của Plens về cơ bản đã bị toàn diệt, số lượng chạy trốn được chừng một phần bảy tổng binh lực. Tuy nhiên những người này không có tiếp tế, chịu không được vài ngày là sẽ lòi ra. Ngoại trừ những binh lính người nước ngoài đã chết, có khoảng 12 vạn tù binh.

Ngô Nhất Đạo cười cười:

- Những người Agoda này có một điều khác với người Mông Nguyên. Người Mông Nguyên nếu thất bại, rất nhiều người lựa chọn tự sát cũng không muốn làm nô lệ. Bởi vì ở thảo nguyên, làm nô lệ là sẽ rất thê thảm, bọn họ cảm thấy thà chết còn hơn. Nhưng người Agoda lại có thói quen là, sau khi thất bại nếu không chạy trốn được, thì đầu hàng.

- Lúc trước đế quốc Agoda chỉ là một nước nhỏ, nguồn mộ lính có hạn. Cho nên Lai Mạn định ra quy củ là, sau khi chiến thắng, tất cả hàng binh quy về đội ngũ của mình. Y cần số lượng lớn tù binh để bổ sung cho binh lính, cho nên người Agoda tưởng rằng các dân tộc khác cũng như vậy. Bọn họ cho rằng nếu đầu hàng thì sẽ được tiếp tục làm binh lính, chẳng qua là thay đổi chủ nhân mà thôi.

Trần Định Nam nói:

- Kỳ thực binh lính là người Agoda không nhiều lắm. Cho dù gia tộc của Plens là quý tộc của Agoda, nhưng dù sao cũng là quý tộc của một nước nhỏ, nhân khẩu có được bao nhiêu? 25 vạn binh mã này của Plens, phần lớn là tù binh trong nhiều năm chinh chiến. Những binh lính này được Plens huấn luyện, sức chiến đấu khá cao, nhưng căn bản không có lòng trung thành gì với Plens.

Phương Giải gật đầu.

- Chủ Công định xử lý như thế nào?

- Mời Sở Cư Chính tới đây.

Phương Giải phân phó:

- Quân Sở của y chắc rất hứng thú làm đồ tể.

Mọi người cười rộ lên, tâm tình rất tốt.

Để người Sở làm chuyện này, thật quá thích hợp.

Bọn họ đã mất nước nhà tan.

Phương Giải đứng dậy phân phó:

- Trong vòng một ngày kiểm kê toàn bộ vũ khí của người nước ngoài rồi giao cho hỏa khí doanh. Sau đó do hỏa khí doanh lựa chọn phân phối tới các quân. Đại quân nghỉ ngơi ở Mã Lan Sơn mười ngày, chuẩn bị xuất phát tới Phượng Hoàng Đài.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play