Cuối cùng thì một ngày cũng đã trôi qua, các học viên dù muốn hay không cũng bị truyền tống về quảng trường. Cả quãng trường giờ này im lặng chỉ nghe được tiếng gió xào xạt bên tai.

Các học viên vui có, buồn có, không vui không buồn cũng có, mọi người đều lẳng lặng nhìn về phía các lão sư chờ đợi.

Một lão sư tóc bạc đứng ra tuyên bố.

“Cuộc sát hạch này không phải là sát hạch dùng để loại học viên cho nên các ngươi yên tâm, sẽ không ai bị loại khỏi học viện cả . Các ngươi được thông báo như vậy nhằm làm lung lay tinh thần mà thôi. Khi bước vào một cuộc chiến thật sự thì tinh thần phải vững chắc, nhưng các ngươi làm ta cảm thấy thất vọng, chưa lâm trận đã hoảng sợ.

Tuy không loại nhưng ta sẽ hạ cấp bậc của những tổ đội không có đủ hai lệnh bài, dù ngươi có cần lệnh bài cực phẩm nhưng chỉ có một lệnh bài cũng sẽ bị hạ xuống hạ phẩm.

Tốt! Những người giữ lệnh bài bước lên trên kiểm tra.”

Vũ Phong bước lên gần các lão sư xuất ra hai khối lệnh bài, một cực phẩm một thượng phẩm làm cho họ âm thầm gật đầu. Là người đạt thứ hạng cao nhất nên các lão sư đều biết mặt Vũ Phong, lại dành được lệnh bài tốt đương nhiên họ sẽ càng cao hứng.

Một học trò muốn thiên phú có thiên phú muốn năng lực có năng lực thì ai mà không muốn có chứ.

Sau khi tất cả mọi người xuất trình lệnh bài thì vị lão sư tóc trắng lúc nãy tuyên bố.

“Ba thứ hạng cao nhất sẽ được nhận một phần thưởng, các lão sư phụ trách sẽ trao sau, bây giờ công bố ba thứ hạng đầu.

Quán quân là tổ ba lớp hai, hai lệnh bài cực phẩm, bao gồm Diệp Thiên Lạc, Y Mạn Mạn, Bách Lý Mộ Ngôn và Bách Lý Mộ Thiên.”

(@tg: Ta thề là hai cái tên cuối là hai cái tên ta bí quá hóa liều đặt đó T.T Bách Lý Mộ Ngôn [~…~’’] và ta thề là anh em nhà Bách Lý có hai cái biệt danh rất kinh khủng, sẽ bật mí vào các chương sau, ta chắc là các nàng sẽ ngã ngửa.)

Khi nghe đến có tổ đội lấy được hai lệnh bài cực phẩm thì ai nấy đều ngạc nhiên, có tổ đội một cái lệnh bài hạ phẩm đều không có, hai lệnh bài cực phẩm đối với họ là quá mạnh.

Lão sư lại tiếp lời. “Bốn thành viên tổ ba lớp hai bước lên nhân huy hiệu mới.”

Tiêu Nguyệt nghe được hai cái tên chỉ khác nhau một chữ thì cứ ngỡ là sẽ nhìn thấy một cặp song sinh giống nhau như đúc nhưng làm nàng thất vọng thì cặp song sinh này không hề giống nhau.

Một người có mái tóc dài màu bạc với con ngươi màu tím, hắn khoát lên mình một bộ y phục màu bạc thêu hoa lan. Cả người toát ra một cỗ khí chất sạch sẽ không nhiễm bụi trần nhưng con ngươi màu tím mị hoặc như độc dược trí mạng, hai cỗ khí chất đan xen với nhau làm người ta cảm thấy hoa mắt.

Người còn lại có mái tóc ngán đỏ rực cùng con ngươi huyết sắc, cả người như hỏa, đôi mắt có thần càng làm hắn nổi bật lên như một chu tước kiêu ngạo. Hai người tuy khác nhau nhưng gương mặt lại như đúc ra từ một khuôn.

Tiêu Nguyệt thầm than. “Ở đây linh khí tràn đầy, quả là dư mỹ nam.”

Sau khi bốn người đi xuống thì lão sư tiếp tục công bố.

“Á quân gồm hai tổ đội là tổ đội mười lớp một gồm Vũ Phong, Tiêu Nguyệt, Lục Lâm và Vương Vũ Đồng, một lệnh bài cực phẩm một lệnh bài thượng phẩm và tổ đội bảy lớp hai Thiết Sơn, Thiết Đằng, Lam Y Y, Lam Nha Nha đồng lệnh. Tám người lên đây.”

Thật sự bất ngờ, tổ đội của Thiết Lam song sinh cũng đạt hạng hai, xem ra người bạn mới làm quen này cũng là một cường giả trogn tương lai.

Tuy là đồng hạng nhưng tổ đội của Thiết Sơn y phục có vài chỗ rách và đầy bụi bặm, cả bốn người đều có thương tích, còn tổ đội của Tiêu Nguyệt thì y phục chỉnh tề, trừ cánh tay để yên của Tiêu Nguyệt. Nhìn qua cũng thấy chênh lệch.

Mấy người Thiết Sơn cũng ngạc nhiên, họ không nghĩ rằng tổ đội của Tiêu Nguyệt sẽ đạt được hạng nhì mà vẫn thong dong như vậy. Bất quá họ cũng không có gì ganh tỵ mà là cảm phục, chỉ có người mạnh mới có thể thong dong như vậy, phải nói quán quân thì trên người cũng có vài chỗ xướt và bám bụi còn mấy người Tiêu Nguyệt thì sạch sẽ hoàn toàn.

Cả tám người đều được như tổ đội ba lớp hai, tức quán quân, được thăng huy hiệu thành cực phẩm huy hiệu.

Nhưng tổ đội đạt được hạng ba làm Tiêu Nguyệt hơi bất ngờ, là tổ đội của Mộ Dung Tĩnh với ba lệnh bài thượng phẩm. Nàng cũng không biết họ lấy đâu ra ba lệnh bài, thường thì khi lấy được hai lệnh bài thì mọi người đã truyền tống về, vậy mà tổ đội của Mộ Dung Tĩnh lại lấy được ba lệnh bài, chỉ có hai trường hợp.

Một là may mắn tìm thấy trên đường về, hai là cướp mà thôi.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play