Editor :nhimnhinhanh

Beat :lãnh huyết

Đêm lặng yên im ắng phủ xuống, Tử Tình khoanh chân ngồi ở trên giường, hai tay đặt trên gối, tĩnh tâm tu luyện tâm pháp,tuy sư phó đưa cho nàng bản tâm pháp khác, nhưng mẫu thân từng để cho nàng học một bản Lăng Thiên Tâm nên nàng cũng một mực luyện nó, có lẽ chính là nguyên nhân, vì sao nàng luyện Thanh Phong kiếm pháp thuận buồm xuôi gió.

Tâm thức phóng ra ngoài, tuy là nhắm mắt, nhưng lỗ tai lại nghe mọi âm thanh chung quanh đến là rõ ràng, ngoài phòng gió thỏi lá cây soàn soạt, trong đêm lại tiếng ve, từng âm thanh truyền đến, nàng chỉ cần nghe qua, là biết âm thanh đó từ nơi nào truyến đến.

"Tiểu nha đầu, lão đầu ta lại tới nữa."

Bỗng nhiên truyền đến âm thanh làm Tử Tình mở to mắt, nhìn lão giả chẳng biết lúc nào đã ở trong phòng của nàng, đang ngồi đối diện với nàng, nhàn hạ uống nước.

Chứng kiến hắn không tiếng động xuất hiện, Tử Tình thầm giật mình, nàng biết rõ thực lực của hắn rất lợi hại, nàng có thể nghe mọi động tĩnh nhưng lại không nghe được âm thanh của hắn, thực lực cao thăm như vậy, đến bao giờ nàng mới có thể đạt được? Nàng thu hồi tức giận, đang chuẩn bị mở miệng, nhìn thấy vẻ mặt giận dữ của hắn đến gần nàng.

"Tiểu nha đầu, lão đầu ta cho ngươi biết, người sư phụ kia của ngươi không phải người tốt lành gì, hắn là đồ háo sắc ( nhím:bản dịch là sắc phôi mà nhím k biết gì nên nhím đành dịch vậy ^.^) !" Lão giả giận dữ nói, hướng bên cạnh nàng ngồi xuống.

"À?" Tử Tình giật mình, không hiểu hắn nói gì.

"Ngươi không biết, hôm nay ngươi đi xem nghi thức gọi Thần Thú, sư phó ngươi đi theo sau ngươi, ta nhìn thấy hắn vận huyền khí để cho váy của ngươi bay lên, mặc dù không có nhấc lên cao được, nhưng cũng là rắp tâm bất lương, ta cho ngươi biết, hắn không phải là người tốt, ngươi sau này cũng phải cẩn thận để đề phòng hắn, đừng nhìn cái bộ dạng nghiêm túc bên ngoài mà bị lừa gạt."

Nghe hắn nói như thế, Tử Tình nhớ tới sáng nay đi xem nghi thức gọi Thần Thú có một trận gió thổi qua, làm quần áo của mình bay lên. Nghĩ vậy, cúi đầu nhìn mình một chút, nhìn hai chân có hai miếng sắt, thần sắc như có điều suy nghĩ.

Lão giả phối hợp nói, cười híp mắt nói: "Tiểu nha đầu, lão đầu ta quyết định, muốn thu ngươi làm đồ đệ, ngươi có hứng thú học cách dùng độc không? "

Nghe vậy, Tử Tình liền giật mình, ngước mắt nhìn khuôn mặt vui vẻ của lão giả nói: "Thế nhưng mà ta đã có sư phó rồi, một đồ không thể bái hai sư." Đối với người luyện võ mà nói, cả đời chỉ có thể bái một vị sư phó, sư phó đã nhận nàng làm đồ đệ, về phần tu hành, nàng biết rõ thực lực của lão giả không thua gì sư phụ của nàng, nhưng sư phó của nàng là thật tâm đãi ngộ nàng rất tốt, nàng không thể quay lưng phản bội mà bái người khác được.

"À? Vậy làm sao bây giờ?" Lão đầu nghe vậy, gãi gãi đầu nhíu lông mày, hắn quan sát tiểu nha đầu này thật lâu rồi, cảm thấy nàng cái gì cũng không tệ, nếu cùng hắn học y độc, tương lai nhất định sẽ lợi hại hơn hắn! Hạt giống tốt như vậy, nếu không thu làm độ đệ, thì thật đáng tiếc.

Tử Tình nghĩ, nhìn hắn nói: "Ta không thể bái ngươi làm thầy, bất quá có thể nhận ngươi làm gia gia, như vậy, ngươi dạy ta thì cũng hợp tình hợp lý rồi." Y độc, tuy không gặp hắn sử dụng, nhưng thực lực của hắn cao như vậy, y độc chắc cũng vậy, càng ở Thanh Sơn càng lâu, nàng càng là biết rõ, phải nâng cao thực lực của bản thân !

Lão giả nghe xong, hai mắt lập tức sáng lên, hưng phấn nói: "Tốt tốt, ngươi nhận ta làm gia gia của ngươi! Như vậy, lão đầu ta không chỉ có thể chân chính dạy ngươi, mà ngươi còn là cháu gái của ta, ha ha ha..."

Tử Tình lập tức đứng dậy, đi tới trước mặt của hắn quỳ xuống nói: "Cháu bái kiến gia gia." Thanh âm non nớt vừa nói, cung kính hướng hắn dập đầu ba cái.

"Ha ha ha, được được, nhanh đứng lên đi!" Lão giả mừng rỡ, miệng cười không khép lại được, đưa tay đỡ nàng đứng lên: "Từ bây giờ, ngươi là cháu gái của ta, ngày mai gia gia sẽ đem cho ngươi hai quyển sách, đúng rồi, người sư phụ kia của ngươi, cũng phải cẩn thận, hắn là lão già háo sắc."

Tử Tình nghe xong, ngượng cười, nói: "Gia gia, ngươi đã hiểu lầm, sư phó không phải là loại người mà người nói." Nói xong, nàng kéo tự kéo váy của mình làm lộ ra miếng sắt cột ở chân:"Ta nghĩ sư phó hẳn là đoán được trên chân ta có miếng sắt, cho nên mới phải làm như vậy, tuy mặt của sư phó nhìn không thấy vui vẻ gì, nhưng đối với ta rất tốt." (nhím: lãnh ơi giúp ta miếng sắt ta không hiểu đoạn này TT_TT)

"Ồ? Nguyên lai là trên chân ngươi cột vật này! Ta còn muốn hỏi ngươi đi đường nào mà ổn vậy! Chậc chậc chậc, xem những miếng sắt này, đoán chừng cũng hơn mười cân, ngươi có thể chịu được?" Lão già kinh ngạc nhìn trên chân nàng cột những miếng sắt, kỳ tự trách mình tại sao lâu như thế cũng không phát hiện?

"Đã thành thói quen rồi." Tử Tình nói xong, buông làn váy xuống.

"Vậy được rồi! Đêm nay ngươi nghỉ ngơi thật tốt, gia gia đi đây, ngày mai trở lại thăm ngươi." Lão giả nói xong, phóng ra khỏi cửa sổ, trong chớp mắt đã biến mất trước mặt nàng, chui vào trong đêm đen như mực.

Mấy ngày sau, Bạch Dật mang theo vẻ mặt tức giận từ trong thất môn đi ra, như lúc trước hắn một thân áo đỏ liều lĩnh dễ làm người khác chú ý ,khuôn mặt tuấn tú mang theo vài phần yêu nghiệt nhưng không thể che hết tức giận, hắn vốn nghĩ, vài ngày không gặp Tiểu sư muội rồi, dù sao hôm nay vừa vặn có thời gian rảnh định đến đây xem vết thương trên tay nàng như thế nào rồi, ai ngờ tìm toàn bộ thất môn cũng không tìm không thấy

"Đáng giận! Vậy mà giám giả danh lừa gạt ta!" Hắn hầm hừ thở ra một hơi, song tay vòng trước ngực đứng tại phía trước thất trọng môn mà nghĩ , không có danh tự, muốn tìm một đệ tử trong mấy vạn đệ tử Thanh Sơn, tựa hồ không phải dễ dàng như vậy, đang chuẩn bị đến các môn khác để hỏi gần đây có thu nhân một để tự nào không thì, sau lưng đã có người gọi ở hắn.

"Sư huynh, sư phó có việc tìm ngươi, gọi ngươi mau trở về." Một nữ đệ tử bộ dạng xinh đẹp cưỡi hành huyễn thú xuất hiện giữa không trung,nhìn bóng dáng màu đỏ ở dưới mà nói.

Quay đầu lại nhìn lên không trung, gặp đồng môn sư muội, lập tức đáp: "Đã biết." Dừng một chút, lúc này mới hướng nhất trọng trong môn đi đến, trong lòng thầm nghĩ làm sao tìm ra tiểu nha đầu kia!

Cùng lúc đó, Tử Tình đang ở trong núi luyện tập Thanh Phong kiếm pháp, mà trên một thân cây gần đó, lão giả phía trên một bên quan sát một bên canh chừng cho nàng, làm cho nàng có thể yên tâm luyện tập kiếm pháp.

"Nha đầu Tử Tình hai ngày trước gia gia đưa cho ngươi sách thuốc ngươi đã đọc được bao nhiêu?" Lão giả ăn trái cây không biết đã hái từ lúc nào, mang ánh mắt rơi vào bóng dáng Trí Quang phía trên, vừa ăn bắt tay vừa lấy trái cây khác.

"Đã xem xong rồi." Tử Tình tập vũ xong chiêu cuối cùng, mới ngừng lại được, nâng ống tay áo lên xoa xoa cái trán ra đầy mồ hôi đi tới cái cây nhìn lên phía trên.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play