Hoàng đế Thượng Quan Phục ngồi trên giường bên cạnh hoàng hậu, vẻ mặt tức giận quát: "Ngươi nói cái gì?"
"Ngươi đi xuống đi!" Trên giường, hoàng hậu Long Nhan phất tay, để người phía dưới lui xuống.
Nói đến Yến Ngữ quốc, mọi người đều biết đương kim hoàng thượng Thượng Quan Phục là người si tình. Giữa hậu cung, không thể nói “nhất sinh nhất thế nhất song đôi” nhưng mà có thể nói, hắn chỉ sủng ái một mình hoàng hậu.
"Nhan nhi, nàng yên tâm, ta nhất định sẽ tìm tiên y tử cho nàng, nàng nhất định sẽ không có việc gì!” Thượng Quan Phục khép mắt, trong ánh mắt tràn đầy kiên định cùng đau lòng, ôm thê tử sắc mặt tái nhợt nói.
Long Nhan không nói gì, chỉ là một phần thương tâm trong mắt chôn vùi trong một câu này.
Tiên y tử, Nguyệt Nhiễm, Vân Lâu tộc, một loạt sự tình gần như đồng thời xuất hiện, lại giống như đã xuất hiện mấy chục năm trước, chính là quay chung quanh bên người Phong Vân Ngạo, mà đương sự lại không hề biết gì, lúc này nàng đang.... .....
... ...... ...... ...
Đại sảnh Phong phủ cực kỳ yên tĩnh, dùng một câu để hình dung chính là: Mắt to trừng mắt nhỏ, mắt nhỏ lại giương mắt nhìn. *D>?>ĐQ
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT