Hắn luôn luôn che dấu rất tốt, thậm chí không dễ dàng tức giận, nhưng hôm nay, không khí trong văn phòng ngay cả Dịch Hàn và Tra Lý cũng cảm giác được mây đen bao phủ.

Lúc Hàn Húc tới, cũng cảm nhận được sự bất thường, vănphòng tổng tài không ai dám đến gần, hắn nhìn phía hai tôn thần đứng cửa,“Điện hạ làm sao vậy? Ai chọc cậu ta phát hỏa sao?”

“Không biết!” Tra Lý ôn hoà trăm miệng một lời, Lôi Ân tối hôm qua không về chỗ Sơ Tình tiểu thư, mà qua đêm ở phòng Tình Không.

Hàn Húc cười cười gật đầu hiểu chuyện, sau đó sờ sờ cằm nói,“Cô gái kia xem ra sức ảnh hưởng còn lớn hơn cả Tình tiểu thư của chúng ta!”

Dịch Hàn cùng Tra Lý ăn ý nhìn Hàn Húc một cái, sau đó lại là không nói câu gì.

Hàn Húc vô vị nhún vai, tựa hồ đã quá quen với hai kẻ kiệm lời như vang này.

_____________

Tình Không mệt mỏi một ngày, vừa đói vừa khát, tối hôm qua ép buộc cả đêm, Lôi Ân biến thái này lại còn ngược đãi cô.

Hiện tại, cô mặc bộ quần áo màu trắng giống như những người hầu ở đây, cũng cùng là một khu biệt thự, không những thế người cô phải hầu hạ chính là Sơ Tình!

Bàn tay búp măng trắng nõn chưa từng làm qua một việc nặng nào, nhưng nguyên cả một ngày hôm này, nó đã phải lau nhà, rửa bát, giặt quần áo…. Đầu ngón tay cô bị nước ăn hoàn toàn, nhăn nhum khó coi. Dì Vân là quản gia của nơi này, bà ta không thích Tình Không, cho nên mới tìm cách ngược đãi cô!

Sơ Tình cả ngày nay đều rầu rĩ không vui, bởi vì cô ta đều ở trong phòng không hề bước chân ra khỏi cửa, cho nên Tình Không cũng không nhìn thấy Sơ Tình.

“Con bé ngốc này, sao lại thở dài như vậy?” Cốc Vân vừa hung hăng dạy dỗ Tình Không một trận, cũng coi như xả được tức giận trong lòng.

“Vân di, anh ấy nói dối con…..” Tối hôm qua, hắn rõ ràng trở về, nhưng hắn lại lừa cô.

Trước kia, chẳng sợ hắn có qua đêm với phụ nữ nào ở ngoài, cũng cũng không giấu diếm cô, nhưng vì sao, hắn vì Mộ Tình Không mà lừa cô?

Lần đầu tiên cô nhìn thấy Tình Không, cô cảm giác cô gái này không giống với những người khác. Cô không cảm thấy ghét, chỉ là không thích Lôi Ân thân mật với cô ấy.

“Con ngoan, Vân di nói như thế nào tới, ngươi chính là rất yên tâm hắn, không thể cấp khác gì nữ nhân cơ hội biết không?”

“Vân di sẽ giúp con, điện hạ cậu ấy chỉ có thể là của con thôi!” Trong mắt Cốc Vân hiện lên tia ngoan độc, Sơ Tình rất đơn thuần, có một số việc cần bà cần phải giúp nó.

Trong đầu Sơ Tình hiện lên khuôn mặt có nhiều phần giống mình của Tình Không, cô thật sự không đành lòng.

“Bà già quái đản, chỉ giỏi sai người, chờ tôi rời khỏi nơi này nhất định sẽ nói với anh hai, cho bà một bài học!” Tình Không chống nạnh, không khí tầng hầm có phần hơi ngột ngạt. Nơi này kỳ thực chính là một hầm rượu, mùi rượu nho vẫn còn phảng phất xung quanh. Khắp nơi đều là bụi và mạng nhện, cho nên Cốc Vân mới bắt cô xuống đây quét tước.

Cô oán hận nghĩ, càng phát ra Hắc Ngân Thánh đối với cô tốt như thế nào, một chút khổ cũng không để cô phải chịu.

Toa Lệ nhìn cô vào trong hầm rồi ở phía sau lặng lẽ khóa cửa, Tình Không hồn nhiên không hề biết mình đã bị nhốt.

Tia sáng cuối cùng dần dần biến mất, Tình Không có điều gì đó không đúng, chờ đến khi cửa hòan toan bị khóa lại, cô mới giật mình.

“Mở cửa! Tôi còn ở trong……”

“Shit! Các người cố ý muốn hại tôi đúng không?” Tình Không tức giận dùng chân mạnh vào cửa. Cửa làm bằng sắt bọc đồng, bên ngoài thậm chí còn không nghe được động tĩnh từ bên trong, bốn phía cũng không có cửa sổ, Tình Không ôm chặt thân mình ngồi tựa vào cửa. Trong này thật sự rất lạnh, thân thể của cô bắt đầu đau.

“Vân di……” Toa Lệ đem chìa khóa giao cho Cốc Vân, bà gật gật đầu, kim đồng hồ vừa điểm 7 giờ cũng đồng thời nghe thấy tiếng mọi người bên ngoài lao xao, “Điện hạ đã trở lại!”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play