“Trong vòng ba tháng toàn bộ trí nhớ của cô ấy sẽ bị che lại, nhưng nếu bị kịch thích thì trí nhớ vẫn có thể trở lại, ba tháng sau chúng ta sẽ tiếp tục dùng thuốc, như vậy khả năng khôi phục sẽ rất nhỏ.”

Hắc Ngân Thánh trầm mặc nhìn người nằm trên giường, hiện tại cô im lặng giống như là hai mươi năm trước được hắn ôm trở về.

Tâm tình của hắn lúc này cũng giống như khi đó, bởi vì hắn nhận định là cô là …… Duy nhất của hắn!

Tình Không tỉnh lại, nhìn đến là một mảnh xa lạ thế giới, địa phương xa lạ, người xa lạ……

Thậm chí, trong đầu cô hoàn toàn trống rỗng!

“Anh là ai?” Nhìn người trước mặt có khuôn mặt nửa tuấn tú, Tình Không không tự chủ mà thốt ra ba chữ, anh ta nhìn thẳng vào mắt cô, rất thâm tình, làm cho cô sợ hãi lui về phía sau một chút.

“Tình Không, ta là người yêu của em!” Hắc Ngân Thánh nhìn đôi mắt trong sáng kia, cô giống như một đứa trẻ vừa mới sinh, sạch sẽ như tờ giấy trắng, hắn phải viết tên mình đầu tiên lên sinh mệnh mới này.

“Người yêu?” Tình Không có chút mơ hồ, chậm rãi nghiền ngẫm từng chữ xa lạ này.

“Chính là người em yêu, bảo bối, sau này thế giới của em chỉ có một mình ta!” Hắc Ngân Thánh kéo cô vào trong lòng, vẫn thấy được nơi sâu thẳm trog mắt cô, đôi mắt cô vẫn đen láy to tròn cuốn hút như trước, hàng lông mi thật dài kích động trong tay hắn.

Cô ai cũng không nhớ, thậm chí ngay cả tên mình là gì cũng không nhớ, không sao, hắn có thời gian cả đời để yêu cô.

Chỉ cần cô ở lại hắn bên người, hắn yêu cô là đủ rồi!

“Ta gọi là Hắc Ngân Thánh, nhớ kỹ tên này, cả đời cũng không cho phép quên!”

Hắn cúi xuống hôn lên môi cô, Tình Không bị hành động của hắn làm cho sợ hãi, cho dù là mất trí nhớ, cô còn bài xích sự thân thiết của hắn, Hắc Ngân Thánh cũng không có ép buộc cô, cô hiện tại đã thuộc về hắn, trong mắt của cô cũng chỉ có hắn!

Tình Không đối nơi này hết thảy đều xa lạ, nhưng cô tỉnh lại sau khi đầu tiên mắt nhìn đến Tử Y lại cảm thấy đặc biệt thân thiết, cô gái này là thủ hạ bên người của Hắc Ngân, hắn là người cô yêu.

Tình Không vỗ vỗ lên vị trí trái tim mình, vì sao nơi này không có cảm giác tim đập.

“Đây chính là tôi sao? Làm sao có thể xấu như vậy……” Tình Không nhìn gương mặt xấu xí trên gương, có chút chán ghét lầm bầm.

“Tiểu thư trước kia rất đẹp, bị thương mới biến thành như bây giờ!” Tử Y giống như cái bóng xuất hiện ở phía sau Tình Không, hiện tại liền ngay cả khi cô ngủ, Tử Y cũng đều không tiếng động mà tiến vào.

“Bị thương? Bị thương rất nặng sao?” Tình Không cũng không kiêng kị bản thân mình xích lõa trước mặt Tử Y, còn nhìn hình xăm trên vai kia, King, đó là một tên của một người đàn ông, là tên của Hắc Ngân Thánh sao?

Hắn nói hắn yêu cô, phải bảo vệ cô cả đời, hắn nói cô trước kia thích gọi hắn là anh trai, hắn nói cô là người duy nhất của hắn!

Hắc Ngân Thánh đã nói cho cô tình yêu của bọn họ như thế nào, Tình Không không biết đây là một loại cảm giác gì, ánh mắt Hắc Ngân Thánh nhìn cô chứa đầy hy vọng, nhưng ánh mắt đó khiến cô sợ hãi.

“Chỉ cần tiểu thư đồng ý, còn có thể khôi phục lại bộ dạng trước kia!” Tử Y nói làm cho Tình Không khó xử nhíu mày.

Cô chán ghét cảm giác như vậy, cũng không muốn cho làm cho khuôn mặt này khôi phục, chẳng qua trí nhớ cô mơ hồ, nhưng trong lòng lại có trực giác mách bảo như vậy.

Đối mặt với gương mặt xấu xí này, hắn sẽ yêu cô bao lâu?

Hắc Ngân Thánh mỗi ngày đều ở cạnh Tình Không, cô rất ít nói chuyện, im lặng ngồi ở trong lòng hắn như con búp bê, cô còn bướng bỉnh giống như trước đây, cố ý đem mặt mình thỉnh thoảng nhìn hắn.

Trong lòng cô muốn thử xem, cô nghĩ liệu trước kia yêu cô vì gương mặt cô xinh đẹp?

Vết sẹo trên mặt của Hắc Ngân Thánh cũng làm cho Tình Không thực đau lòng, khi hắn nhìn của cô, thời gian càng lúc càng lâu, ánh mắt hắn dần dần toát ra một loại thương cảm, sẽ làm cho cô cảm thấy tức ngực, loại cảm giác này thực không thở nổi.

Cô thích thừa dịp hắn ngủ vụng trộm đánh giá khuôn mặt này, không biết vì sao, nhìn khuôn mặt này, cô luôn cảm thấy thật xa lạ.

Hắn nói bọn họ đã ở cùng nhau hai mươi năm, hắn lại cho cô cảm giác vô cùng quen thuộc, nhưng không phải tình yêu sâu sắc.

Ngón tay mảnh khảnh chạm lên khuôn mặt hắn, dấu tay Tình Không đến chỗ sẹo thô ráp kia, giống như cô, đều bị hủy dung, nhưng hắn chỉ bị hủy nửa bên mặt, còn cô là cả khuôn mặt.

“Anh …. …..” Cô ghé vào trong ngực của hắn, từ lần đầu tiên tỉnh lại kháng cự sau, bây giờ cô hầu như không kháng cự sự vuốt ve của hắn, Tình Không như bị hạ cổ, cô chỉ có thể chịu đựng sự đụng chạm của hắn.

Cô gọi hắn, thốt ra như vậy, không phải gọi hắn là “Ngân Đế”, cũng không phải gọi hắn là “Thánh”, mà thích nhất gọi hắn là “anh ”, Hắc Ngân Thánh ngầm đồng ý xưng hô như vậy, trên mặt hắn nét cươi càng ngày càng nhiều, khi hắn chiếm được lòng cô đúng như ước nguyện, hắn cho rằng hắn làm hết thảy đều đáng giá!

“Đứa ngốc này, em nhìn lén ta sao?” Hắc Ngân Thánh mở to mắt thì nhìn đến cô nháy đôi mắt to linh động đang nghiên cứu hắn.

Tay cô chỉ dừng ở trên mặt hắn, hắn cầm lấy tay cô đưa tới bên miệng hôn nhẹ, thật tốt, loại cảm giác này thật tốt!

“Anh trai…..,anh là của em sao?” Hai tay Tình Không bị hắn hôn lấy, cảm giác ngứa ngáy làm cho cô có chút không thoải mái, tránh được hắn hôn môi.

“Ta đương nhiên là của em, sao lại hỏi như vậy?” Hắc Ngân Thánh khởi động nửa người, vuốt sợi tóc trên trán cô, nghe ra cô nói chuyện thấy không thích hợp.

“Nhưng mà…., anh vì sao ngủ cùng với chị Tử Y?” Tình Không không phải thiếu nữ, Tử Y ở cùng với cô như hình với bóng, trên cổ cô gái có dấu hôn của đàn ông, còn có vài lần Tử Y đột nhiên rời đi, là bị Hắc Ngân Thánh mang đi, cô có tâm tư mẫn cảm của phụ nữ, lập tức liền đoán được Hắc Ngân Thánh cùng Tử Y quan hệ thế nào trong lúc đó.

Bộ dáng không rành thế sự của cô làm cho Hắc Ngân Thánh á khẩu không trả lời được, đôi con ngươi màu nâu của Hắc Ngân Thánh thâm thúy nhìn cô, hắn nên nói như thế nào cho cô hay, mối quan hệ của bọn họ….

Lưu lại một huyết mạch cho Hắc gia, với hắn mà nói, Tử Y là lựa chọn tốt nhất!

Hắn tính tình nhạt nhẽo, hắn từng tàn nhẫn giết chết chính cốt nhục của mình, giống với Hắc Ưng, máu của đàn ông Hắc gia đều lạnh, Hắc Ưng chỉ yêu chính mình, nhưng Hắc Ngân Thánh chỉ yêu Mộ Tình Không!

“Bởi vì ta cần cô ta sinh cho ta một đứa con!” Hắc Ngân Thánh che kín ánh mắt của cô, khàn khàn nói, nhìn cô là hắn sẽ bối rối, sẽ không biết trả lời như thế nào.

Tình Không cái hiểu cái không, hắn nói yêu cô, lại muốn cùng phụ nữ khác sinh con, là vì bọn họ là anh em sao?

“Vậy anh sẽ lấy cô ấy sao?” Tình Không đẩy bàn tay che mắt hắn ra, vẻ mặt tò mò hỏi hắn như trước.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play