“Khuynh Khuynh, hôm nay cảm thấy thế nào?” Tình Không tới gần Tô Khuynh, trong khoảnh khắc Tình Không nhận ra sự hận ý trong đáy mắt ả.
Nhưng trong giây lát, Tô Khuynh từ trên giường đi xuống, hướng về phía Tình Không nở nụ cười yếu đuối, ảo giác kia, Tình Không tự nói với chính mình nhìn lầm rồi.
“Đây là đồ bổ Cầm di chuẩn bị cho cậu, uống nhanh đi!” Tình Không đặt khay trong tay xuống, sau đó bưng bát lên, múc từng thìa nhỏ đưa đến trước miệng Tô Khuynh.
Ả đẩy tay cô ra, bát trong tay Tình Không cũng theo đó là chao đảo, hung tợn nói,“ Bà ta chuẩn bị đồ bổ cho tôi sao? Tôi sợ bị độc chết mất!”
Tình Không ngay lập tức đứng phắt dạy, hai tay bị nóng đỏ bừng, nàng có chút nổi giận nhìn Tô Khuynh, sắc mặt của ả thật trắng, trong mắt còn mang theo tơ máu, đứa nhỏ đã không còn, cô biết trong lòng Tô Khuynh khẳng định rất khó chịu, cho nên cũng không muốn chọc giận ả.
“Khuynh Khuynh, cậu đừng khổ sở, cậu còn trẻ, đứa nhỏ về sau còn có thể có lại!”
“Có cái gì? Sẽ lại có sao?! Mộ Tình Không, cô có biết tôi đau đến mức nào không?” Tô Khuynh có chút không khống chế được cảm xúc, muốn thét lên với Tình Không, nhưng ả ngay lập tức nhớ đến lời cảnh cáo của Hắc Ngân Thánh.
Không được để cho Tình Không biết đứa bé mất đi như thế nào, hắn chính là không muốn Tình Không biết hắn tàn nhẫn ra sao!
“Khuynh Khuynh……” Tình Không nhìn bộ dạng đầu tóc lộn xộn, dáng vẻ chật vật, trong lúc nhất thời cũng không biết nên an ủi ả như thế nào.
“Tôi không cần cô thương hại! Mộ Tình Không, không cần, cô cút đi!” Tô Khuynh cầm lấy trái cây trên bàn theo đó mà ném về phía Tình Không, hoàn toàn dọa cô gái sợ hãi phải chạy ra khỏi phòng.
Trong phòng, cô nghe thấy tiếng khóc nghẹn ngào bị đè nén của Tô Khuynh, lòng của cô cũng theo đó mà run rẩy.
Bởi vì Hắc Ngân Thánh không thương Tô Khuynh, cho nên mới có thể đối xử với Tô Khuynh như vậy, giống như là……Lôi Ân đối xử với cô!
Tình Không cúi đầu đứng ở hành lang, Hồng Anh đứng canh ngoài cửa im lìm như tượng khắc, Tình Không ngẩng đầu nhìn gương mặt lãnh đạm của cô gái, không khỏi có chút hâm mộ, nếu cô giống như cô gái trước mặt, là một sát thủ không có tình cảm, có phải sẽ không đau lòng vì bất cứ kẻ nào hay không?
“Hồng Anh, chị cũng ghét tôi phải không?” Tình Không thử nói chuyện, nhưng Hồng Anh lại lạnh lùng trả lời cô bằng hai chữ,“Không dám!”
“Sớm biết như vậy lúc trước đã không để Tô Khuynh ở bên người anh ta!”
Tình Không thì thào tự nói, cô coi Tô Khuynh như bạn bè, nhưng mà Tô Khuynh lại bị anh trai cô thương tổn nặng nề.
“Hoa Anh, tôi từ trước đến giờ chưa nhìn thấy chị cười bao giờ, không lẽ chị không biết cười hay sao?”
“……”
“Như vậy cũng rất tốt, sẽ không cười, cũng sẽ không khóc, lại càng không đau lòng……”
“Tôi trước kia cũng sẽ không khóc, nhưng vì sao nhiều chuyện phát sinh khiến tôi muốn khóc? Có thể hay không có một ngày, tôi cũng giống chị như vậy, làm một cái máy không có tình cảm!”
“……”
Hồng Anh vẫn duy trì sự trầm mặc, Tình Không cũng không tiếp tục nói, đi về phòng mình.
“Đó là Tô tiểu thự tự mình chọn lựa, cô ấy đương nhiên phải tự chịu hậu quả do mình gây ra!” Hồng Anh đột nhiên thốt ra một câu, Tình Không hình như hiểu được một chút, cô cảm thán, cho dù Tô Khuynh thật sự chủ mưu khiến bản thân mình mang thai thì cũng là bởi vì yêu Hắc Ngân Thánh?
******
“Ngân Đế, đều chuẩn bị xong, thiệp mời cũng đã phát đi!” Dịch Phong theo sau Hắc Ngân Thánh, cẩn thận hồi báo từng việc.
“Tốt! Cũng đã đến lúc công khai thân phận của cô ấy rồi!” Hắc Ngân Thánh ra quyết định này, bản thân đã phải tự hỏi rất nhiều lần.
Chẳng sợ thiên lý không tha, hắn cũng muốn nghịch thiên mà làm!
“Như vậy, phía bên Áo Lai Đặc kia cũng mời luôn sao?” Dịch Phong nói đén gia tộc Lôi Ân, đến quốc buôn bán khổng lồ, gia tộc Áo Lai Đặc.
“Đương nhiên là mời! Ta muốn cho hắn thấy tận mắt, Tình Không trở thành vợ ta như thế nào!”
Tô Khuynh chậm rãi lảo đảo đi lại vài vòng, miệng vết thương trên bụng đã bắt đầu kết vảy, để lại một vết sẹo xấu xí, đau đớn này cả đời cũng không quên được.
Tình Không không dám lại đến chọ giận ả, nhưng qua vài ngày, khi Tô Khuynh chủ động tìm đến, Tình Không cảm thấy thực kích động.
“Thực xin lỗi, Tình Không, tớ ngày đó không nên tức giận với cậu, tớ chỉ là, chỉ là…… khó mà chấp nhận thôi!” Tô Khuynh nói với Tình Không, cô vội vàng khoát tay áo, “Tớ biết, Khuynh Khuynh, cậu không cần cảm thấy có lỗi, là Hắc Ngân Thánh có lỗi với cậu, trong lòng cậu có đau buồn ấm ức, cứ trực tiếp phát ra!”
“Về sau lúc nào tớ cũng ở cạnh cậu, cậu có gì khổ đều có thể nói với tôi, chúng ta là bạn tốt nhé!”
Cô thành khẩn tươi cười làm cho Tô Khuynh thật chói mắt, trời biết ả ghen tị Mộ Tình Không như thế nào, nhưng mà ả vẫn phải lấy lòng cô.
“Cảm ơn cậu, Tình Không, cảm ơn cậu coi mình như bạn bè!” Hai mắt Tô Khuynh đỏ bừng, bàn tay nắm lấy tay Tình Không, Tình Không từ nhỏ đến lớn đều không có bạn, cho nên cô gái trước mặt cũng coi như một ngoại lệ.
“Nhưng Tình Không, cậu biết không? Ngân Đế muốn đính hôn!” Tô Khuynh nói tiếp câu kế khiến Tình Không khiếp sợ không thôi.
“Cùng ai?”Mí mắt của cô không ngừng nhấp nháy, trong lòng đã ở không ngừng hò hét, không!
“Cậu –”
*******
“Chuyện này không phải sự thật! Anh gạt tôi!” Tình Không đẩy cửa phòng ngủ của Hắc Ngân Thánh ra, hắn vốn đang thay quần áo mà động tác cũng chẳng hề dừng, nhưng rất nhanh đeo lại mặt nạ hoàn hảo mới nhìn đến cô.
“Là thật! Ta muốn cùng em đính hôn, ta, Hắc Ngân Thánh cùng em, Mộ Tình Không!” Hắc Ngân Thánh chậm rãi cài cúc áo sơ mi, đôi mắt nâu chuyên chú nhìn đôi mắt đẹp của cô nói.
“ Anh nằm mơ!” Tình Không tức giận thở hổn hển, Hắc Ngân Thánh lại thâm tình nói,“Tình Không, em có biết ta chờ ngày này bao nhiêu năm không?”
“Hai mươi năm –”
“Đồ điên, tôi không biết anh đang nói gì! Muốn đính hôn cũng là anh với Khuynh Khuynh đính, không phải tôi, chuyện này thực nực cười!” Tình Không cảm thấy thực hoang đường, cô hận hắn, hắn làm sao có thể cùng cô đính hôn?
Hắc Ngân Thánh nhìn cô thâm trầm cười.
Tình Không cảm thấy hắn không hiểu, sau khi cô vừa đá cửa rời đi, Hứa Tuyết Cầm cũng tới,“Con điên rồi sao? Con làm sao có thể cùng Tình Không đính hôn?”
“Mẹ! Đừng ngăn cản con, con yêu cô ấy, con muốn sống cùng cô ấy, đàng hoàng cùng cô ấy ở chung một chỗ, con muốn cô ấy làm vợ con!” Hắc Ngân Thánh nói toàn bộ lời trong lòng xong, Hứa Tuyết Cầm tháo mặt nạ của hắn xuống, bà thẳng tay cho hắn một cái tát vào má trái, ánh mắt đột ngột nhìn hắn,“Con rõ ràng biết, con bé là ai?”
“Con mặc kệ! Con muốn cô ấy, con muốn cô ấy!” Hắc Ngân Thánh kiên định, lại đổi lấy một cái tát nữa từ Hứa Tuyết Cầm, bà cực kỳ giận dữ, chuyện gì đều có thể mặc kệ hắn, nhưng chuyện này, không được!
“Các người có quan hệ huyết thống, chuyện này căn bản chính là….loạn luân!” Bả phải đánh cho đứa con này tỉnh ra, càng lúc càng đánh hắn mạnh hơn.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT