CHƯƠNG 5
-Ổ của ngươi?
Khiếu nhìn vòng quanh thần điện của mình.
-Ngươi cần một cái ổ như thế nào?
-Ta sẽ không chạy loạn.
Trừ bỏ thần điện của Khiếu, tiên thảo của tiên giới đều là không thể động, ngược lại có thể đi tìm Hoa Thần nương nương xin một ít hoa nhưng là dùng hoa cho bé thỏ lót ổ có thể hay không, cái đó ngủ ngon sao?
Cái giỏ hoa bằng mây đó lớn nhỏ cũng không sai biệt, Khiếu nhắm mắt đi lên.
-Lam Thái Hòa có thể hay không đem giỏ hoa của ngươi cho ta mượn dùng mấy ngày.
Khiếu là muốn mấy ngày này cho bé thỏ ở trong giỏ hoa trước khi cho đi.
-Đương nhiên nếu như ngươi có thể nhận nuôi một bé thỏ phàm trần, cái đó giỏ hoa ta cũng sẽ không mượn.
-A!
-Ha ha!
Lam Thái Hòa cười, bất quá cũng không có ý tứ gì khác. Thỏ vốn là thức ăn của hổ, hổ lại hảo tâm chứa chấp một con thỏ cũng coi là thiên cổ kỳ văn.
Lam Thái Hòa để cho Khiếu chờ, trở về bát tiên cư mang tới cái giỏ hoa cũ đó cho Khiếu.
– Giỏ hoa này vốn là pháp khí, ta đem khẩu quyết nói cho ngươi biết, nó có thể trở nên lớn nhỏ dùng làm công cụ phi hành rất tốt, có lẽ đối với thỏ nhỏ hữu dụng.
Lam Thái Hòa đem khẩu quyết nói cho Khiếu, Khiếu đến tạ xoay người đi về, Lam Thái Hòa sau lưng hắn nhắc nhở.
-Đa tạ nhắc nhở.