CHƯƠNG 42
Bé thỏ nhỏ cố gắng chớp chớp hai mắt.
-Uh!
Bính Bính cái hiểu cái không nhớ kỹ.
-Bảo nhi ca ca mang Bính Bính đi tìm hổ ca ca đi?
-Tìm hắn làm gì? Chúng ta đi chơi không phải là tốt hơn.
-Đi chơi?
-Đi thôi ta dẫn ngươi đi phàm trì xem một chút.
Bảo nhi mang Bính Bính đi phàm trì.
Chờ lúc lão hổ trở lại phát hiện Bính Bính không có ở nhà, cũng biết Bính Bính nhát gan, ở trên trời chỉ có một người bạn là Bảo nhi, vậy nên đi ngay cẩu quân thần điện tìm, hắn thấy Bảo nhi núp trong miệng tượng thần, bé thỏ nhỏ đứng phía dưới tượng thần đau khổ cầu xin.
-Bảo nhi ca ca, Bính Bính biết sai rồi, ngươi tha thứ cho ta đi.
-Ngươi làm ta tức chết, ta sau này cũng không chơi với ngươi nữa.
-Ân …… .
Bé thỏ nhỏ thấy lão hổ giống như thấy được cứu tinh, nhảy lên trước ôm nửa ngày.
-Hổ ca ca ngươi cuối cùng cũng trở lại, ta cho là ngươi tức giận Bính Bính?
-Không có, chẳng qua là lúc ta ra cửa ngươi còn đang giận ta, không chịu đi cùng ta, ta vội đi gặp lão ngưu tiếp nhận nhiệm vụ, không thể làm gì khác hơn là đi một mình.
-Ngươi cùng Bảo nhi đang làm gì?
Bé thỏ nhỏ dựa vào bên chân lão hổ cọ cọ làm nũng.
-Hổ ca ca giúp Bính Bính nói với Bảo nhi ca ca, ta biết sai rồi, để cho hắn đừng không để ý tới ta, đi ra cùng ta chơi.
-Ngươi làm gì? Bảo nhi lại không để ý tới ngươi?
-Cái đó ……. .
Bính Bính dùng mắt to nhìn lão hổ, cúi đầu.
Lão hổ vừa nhìn chỉ biết Bính Bính làm sai, ngượng ngùng nói.
Lão hổ đối với Bảo nhi trong miệng tượng thần hỏi.
-Bảo nhi nói cho ta biết, bé thỏ nhà ta đã làm gì để cho ngươi tức giận?
-Ngươi hỏi hắn, tức chết ta, hắn rất ngốc ta nói sao cũng không nhớ được.
-Bính Bính đã biết lỗi, ngươi nói cho ta biết đi.