Nửa tháng cuối cùng của kì nghỉ hè, Chung Nguyên quyết tâm không tra tấn tôi nữa, bay trở về Thượng Hải, nghe nói ba mẹ hắn đều ra nước ngoài rồi, ở Thượng Hải chỉ còn ông nội.

Tôi cũng không ở không nhàn rỗi trong nửa tháng đó, quay về trường tham gia hoạt động chào đón người mới của trường. Làm một người dân trẻ tuổi yêu đảng ái quốc hăng hái tinh thần phục vụ, tôi đương nhiên không thèm giống tên Chung Nguyên tư lợi, theo chủ nghĩa hưởng lạc kia.

Hoạt động chào đón người mới tiến hành rất thành công, các em mới đến thật dễ thương, chỉ có một điều không hoàn mỹ lắm, chính là giới tính của tôi cứ bị nhầm hoài. Lúc bị một đám nữ sinh vây quanh thét chói tai “Anh ơi, anh rất đang yêu”, tôi thật sự cảm thấy bất lực quá.

Tóc tôi hiện đã mọc ra được hơn 5 phân rồi, vì thuộc dạng tóc mềm nên rất dễ chải thẳng thóm, không giống như hồi trước cứ vểnh lên như gai nhím. Tuy rằng cảm giác đẹp tăng lên, nhưng vẫn còn quá ngắn, mặt gầy, trán xanh, tôi nhìn chính mình trong gương nhiều khi cũng hết hồn với ý nghĩ “Đây là con trai thì phải”. Huống chi, chuyện không thể đỡ được chính là, trang phục thống nhất mà trường phát cho những người chào đón sinh viên mới là một cái áo phông to rộng thùng thình, tôi mặc vào xong thì “lớn nhất cúp A” của tôi cũng chả còn thể hiện được ưu thế gì nữa, đôi khi còn bị người ta cho qua >

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play