Thấy Thẩm Thu Linh đi dạo vẫn chưa thỏa mãn , nhìn trong tay một đống túi lớn túi nhỏ gì đó, Tần Lạc không khỏi nhíu mày một cái, nhưng là nhớ tới chiếc điện thoại mới tinh trong túi thì tâm tình lại thoải mái rất nhiều.

Kể từ lúc điện thoại để quên ở công ty , hắn không dám dùng điện thoại mà người trong nhà cho hắn để liên lạc với Tần Di. Bọn Hàn Dạ, sợ là sợ điện thoại di động cũng bị người nghe lén, đến lúc đó ngược lại gây thêm phiền toái cho bọn họ.

Nếu không phải Thu Linh nói muốn ra ngoài đi dạo một chút, hắn chỉ sợ là không thể ra khỏi cửa Tần gia, coi như ra khỏi cũng không thể mua được điện thoại di động. Cũng may hắn ở nơi này vẫn có mấy người bạn , nhờ người ta lấy cho hắn một cái.

" Tần Lạc, anh thấy bộ này có được không?" Thu Linh cầm lên một chiếc váy ở trên người ướm thử , hỏi ý kiến Tần Lạc đứng cách đó không xa .

"Cũng không tệ lắm." Tần Lạc liếc mắt nhìn xong, trả lời , nếu là cô ấy lựa chọn như vậy chỉ cần cô ấy thích là tốt, mặc dù từ ánh mắt hắn nhìn xem chiếc váy này thật sự chẳng ra hình dáng gì.

"Nhưng em cảm thấy thật bình thường ." Thu Linh nhìn chiếc váy trong tay , có chút rối rắm , cả ngày hôm nay , chỉ cần cô cầm lên đồ gì , mặc kệ là kiểu dáng gì hay màu sắc gì, chỉ cần hỏi Tần Lạc, hắn chỉ sẽ nói đẹp , rất đẹp , không tệ. Nhìn một cái cũng biết là trả lời qua loa .

"Vậy nếu không thử cái này đi ." Nhớ tới điện thoại di động trong túi của mình cũng là nhờ Thu Linh mới có được , có chút ngượng ngùng đi tới giá treo đồ bên cạnh, chọn lựa một cái , đưa tới.

"Vâng ." Thu Linh nhận lấy chiếc váy vui mừng nói xong, mặc dù không phải là kiểu dáng mình thích , nhưng dù sao cũng là lần đầu tiên Tần Lạc chủ động giúp cô chọn , vẫn là say mê cuồng nhiệt cầm đồ đi tới phòng thay quần áo .

"Chị à , bộ này chị mặc rất đẹp ." Cô bán hàng nhìn Thu Linh từ phòng thay đồ mặt đầy tươi cười tiến ra đón, giúp đỡ cô sửa sang lại quần áo thở dài nói.

"Tần Lạc, đẹp không?" Nghe được người bán hàng ca ngợi Thu Linh rất vui vẻ , quay đầu hỏi thăm Tần Lạc.

"Thật đẹp , khác hẳn với những cái trước em vừa mua ." Tần Lạc cũng không keo kiệt ca ngợi, mặc dù trong lòng hắn vẫn cảm thấy nếu như là Hạ Toa măc sẽ đẹp hơn nhiều .

"Vậy tính tiền đi thôi ." Thu Linh ở trước gương nhìn ngắm thêm một chút, hài lòng quay về phòng thay quần áo.

Tần Lạc chủ động đi trả tiền , rồi xách túi đồ .

"Thời gian không còn sớm, nếu không chúng ta đi ăn cơm đi ." Thu Linh giơ tay lên nhìn đồng hồ, lại nhìn Tần Lạc đang xách túi lớn túi nhỏ, chủ động mở miệng nói.

"Ừ." Tần Lạc cũng không cự tuyệt, dù thế nào đi nữa hắn hôm nay chính là đi tiếp khách.

Hai người mới vừa đi tới cửa trung tâm thương mại , liền nhìn đến tài xế Tiểu Vương vội vã tiến lên đón , từ trong tay Tần Lạch nhận lấy túi lớn túi nhỏ.

" Em gọi điện thoại báo tài xế à ?" Ngồi vào bên trong xe, Tần Lạc mỉm cười hỏi thăm Thu Linh.

“Vâng , em gởi tin nhắn." Thu Linh gật đầu một cái cười nhạt, hướng về phía tài xế Tiểu Vương nói " đi nhà hàng Phẩm Nhạc ."

"Nơi đó đồ hải sản rất ngon , chúng ta đi ăn đi." Nhớ tới hành động hôm nay của mình, Thu Linh có chút ngượng ngùng nhìn Tần Lạc.

" Ừ, không thành vấn đề." Tần Lạc cũng không thèm để ý ăn cái gì, hắn chỉ nghĩ nhanh một chút đến nhà hàng , sau đó mượn cớ đi toilet gọi điện thoại.

Thấy Tần Lạc cũng không có vẻ tức giận, Thu Linh chủ động khoác lên tay hắn, tựa đầu vào bả vai của hắn, cô từ nhỏ đến lớn muốn cái gì có cái đó, đối với Tần Lạc cô cũng điều tra qua, cô gái tên Kha Nham, ngay từ đầu cô đã biết, cũng biết Tần Lạc không thích cô ta , nhưng mà đối với với cô gái tên Hạ Toa , cô thật tò mò , cô đang đợi chờ Tần Lạc chủ động mở miệng nhắc tới, nhưng cũng nhanh cuối tháng, Tần Lạc vẫn không có nói.

" Anh Tần, chúng ta đi chụp hình cưới ở biển được chứ?" Thu Linh tựa vào vai Tần Lạc , nhìn cảnh sắc lướt qua ngoài cửa sổ , mở miệng.

"Chúng ta chỉ là đính hôn, không cần gấp gáp như vậy." Tần Lạc nhíu mày, có chút không vui.

" Chỗ chụp ảnh đó rất đông khách , phải đặt trước ." Thu Linh quay đầu mặt mong đợi nhìn Tần Lạc nói.

"Đến lúc đó lại nói đi, trước cứ ăn cơm đi đã " Thấy xe ngừng lại, Tần Lạc thuận thế đổi đề tài.

"Vậy cũng được ." Thu Linh có chút thất vọng nhìn Tần Lạc gật đầu một cái.

Nhìn Tần Lạc đi xuống xe , Thu Linh ngồi ngay ngắn ở bên trong xe, chờ đợi Tần Lạc tới mở cửa xe cho cô , nhưng đợi một hồi lâu, cửa xe là mở ra, nhưng người mở cửa lại là tài xế Tiểu Vương, Thu Linh tức giận nhìn Tần Lạch đứng ở đối diện , dậm chân, bước nhanh đi lên phía trước.

Hai người đi vào nhà hàng , phục vụ dẫn hai người vào một phòng riêng , đưa lên thực đơn.

" Em gọi trước đi , anh vào toilet ." Không đợi Thu Linh trả lời, Tần Lạc liền quay người lại ra khỏi phòng.

Nhìn Tần Lạc bước nhanh đi ra cửa , Thu Linh có chút buồn bực, trong phòng này không phải có phòng vệ sinh sao? Cần gì phải đi toilet chung của nhà hàng ? Chỉ là cô cũng không muốn nói nhiều, chuyên tâm nhìn vào thực đơn.

Tần Lạc lắc mình đi vào phòng vệ sinh, đóng cửa lại, trực tiếp móc điện thoại di động ra , bấm số đã sớm nhớ kỹ trong lòng .

" A lô , Tần Di ?"

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play