Hạ Toa cả đêm không về, Tần Lạc vẫn ở nhà chờ, nhưng đợi đến buổi trưa ngày hôm sau , cũng không thấy cô trở lại. Trong lòng có chút nóng nảy, đang muốn ra cửa tìm kiếm, lại nhận được điện thoại của Tần Di , vội vã chạy tới quán rượu, nhìn Hạ Toa đang mê man nằm ở trên ghế sofa. Trong lòng không có cảm giác, muốn ôm Hạ Toa về , lại bị Tiêu Thần ngăn lại.
"Anh là Tần Lạc phải không ?" Tiêu Thần mang chút say nhìn Tần Lạc hỏi.
"Đúng là tôi , có vấn đề gì sao?" Tần Lạc liếc mắt nhìn Tiêu Thần nhún nhún vai, khom người chuẩn bị đi ôm Hạ Toa.
"Tôi muốn nói chuyện với anh một chút!" Tiêu Thần nhìn Tần Lạc, nghiêm giọng nói.
"Không rảnh."Từ lúc hắn vào quán rượu đầu tiên nhìn liền nhận ra Tiêu Thần, đối với Tiêu Thần hắn cũng không có một tia hảo cảm, không chút khách khí cự tuyệt.
"Anh." Tiêu Thần còn muốn nói thêm cái gì, nhưng khi nhìn đến Tang Thuyết đi vào, không nói thêm nữa.
"Tần Lạc, chị có chuyện muốn nói với em ." Tang Thuyết nhìn Tần Lạc, mặc dù là giọng điệu thương lượng , nhưng trong giọng nói lại có hàm ý bất luận kẻ nào không được phép cự tuyệt.
Tần Lạc nhìn Hạ Toa còn đang co rúc ở trên ghế sa lon , chần chờ một chút, vẫn là đi theo Tang Thuyết ra ngoài.
Tần Di ngồi ở bên phòng đối diện , nhìn Tang Thuyết đi tới, dịch thân thể, để ra khoảng trống bên cạnh . Tần Di nhìn Tần Lạc, thở dài cái gì cũng không nói.
"Em biết mọi người muốn hỏi về chuyện tấm hình , tất cả đều là giả." Đối với chuyện tấm hình Tần Lạc giống như bất đắc dĩ, mấy ngày nay thật ra thì hắn vẫn điều tra nguồn gốc tấm hình, nhưng không thu hoạch được gì.
"Giả?" Tần Di liếc mắt nhìn Tần Lạc lắc đầu một cái, Kha Nham người này cô biết, đó là đàn em ở đại học của Tần Lạc , từ nước ngoài vẫn theo tới S thị, rồi theo tới tập đoàn SKY , phải nói giữa hai người mà không xảy ra chuyện gì thì cô tuyệt đối không tin tưởng. Mặc dù nói cô và Tần Lạc là anh chị em họ, thế nhưng chuyện này cô tuyệt đối là giúp hạ Toa .
"Giả, vậy cậu lấy chứng cớ ra, nếu như cậu không thể bảo đảm đời này chỉ có thể có một mình Hạ Toa , vậy thì cậu cũng không cần dây dưa cô ấy , đến lúc đó hại người hại mình." Tang Thuyết nhìn Tần Lạc khuyên giải nói, cũng không phải cô không hy vọng bọn họ ở chung một chỗ, chỉ là người Tần gia sẽ tiếp nhận một Hạ Toan không hề có bối cảnh sao?
"Chứng cớ em còn không có tìm được, rốt cuộc em và Hạ Toa về sau sẽ như thế nào, em nghĩ đây không phải là chuyện mà mọi người nên quan tâm " Bị Tang Thuyết nói trúng chỗ đau , giọng điệu Tần Lạc rõ ràng kém rất nhiều.
"Anh thật là quá đáng." Nghe Tần Lạc nói như vậy, Tiêu Thần có chút không tiếp thụ nổi, nếu không phải là lo lắng cho Hạ Toa thì bọn họ ngồi ở đây nói nhiều với hắn như vậy sao?
"Cậu là cái thứ gì?" Tần Lạc quay đầu xem Tiêu Thần, khinh bỉ nói.
Một lời không hợp hai người liền lao vào đánh nhau, nhưng kỳ quái là mặc kệ là Nhậm Kiến hay là Tang Thuyết, hoặc là Tần Di, không có một người đi lên khuyên can, cũng không có một người đi lên hỗ trợ, chỉ là cùng thoáng lui về sau một chút, chừa lại chỗ trống nhiều hơn cho hai người.
Nửa giờ sau, hai người đánh mệt ngừng lại, ai cũng không thể so với người nào tốt, hai người trên mặt cũng chảy máu, trên người cũng chảy máu, lẫn nhau trừng mắt liếc đối phương ngồi xuống.
"Đánh xong?" Nhìn hai người ngồi xuống, Tang Thuyết nhàn nhạt mở miệng.
"Thoải mái?" Nhìn hai người không nói lời nào, Tang Thuyết lại hỏi.
"Em đưa Hạ Toa về nhà." Tần Lạc nhìn Tang Thuyết nói qua đứng lên.
"Tần Lạc, hay là thôi đi, anh bây giờ đưa cô ấy về nhà thì có thể như thế nào đây? Hãy để em khuyên cô ấy một chút đi, chuyện anh và Kha Nham hãy xử lý thật tốt , đừng nói Hạ Toa không tin, ngay cả em cũng sẽ không tin tưởng." Tần Di nhìn Tần Lạc, lắc đầu một cái.
"Vậy cũng tốt, anh đi về trước đây." Tần Lạc chần chờ một chút, suy nghĩ cảm thấy Tần Di nói cũng không sai, có chút mất mác xoay người đi ra ngoài.
Nhìn Tần Lạc rời đi, Tiêu Thần bất mãn lẩm bẩm.
"Thứ gì, nếu không thể cho Hạ Toa hạnh phúc, còn không bằng sớm một chút cút đi "
"Tốt lắm, cậu cũng đi tắm đi, xem cậu thành cái dạng gì rồi ." Nhậm Kiến nhìn Tiêu Thần thở phì phò an ủi.
Nhìn hai người rời đi Tần Di nhìn Tang Thuyết, có chút mờ mịt.
"Tiểu Di, có phải em làm sai rồi không , em nên hướng Tần Lạc , hôm nay em nói anh ấy có phải quá nặng hay không ?." Cuối cùng cũng là anh họ của mình , cô như vậy hướng về Hạ Toa có chút không ổn phải không ?
"Không có sai, chúng ta nên vì Hạ Toa suy nghĩ một chút, em suy nghĩ đi Tần gia có thể tiếp nhận Hạ Toa sao?" Tang Thuyết nhìn Tần Di cũng rất là bất đắc dĩ, nghĩ cố gắng ở cùng nhau không phải là không được, nhưng là có nhiều khó khăn, mọi người trong lòng cũng rất rõ ràng.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT