Tiêu Thần nhìn Hạ Toa ngồi ở phòng giải khát có chút ngây ngẩn , nói không lo lắng là giả . Hôm nay Tần Lạc và Thẩm Thu Linh đã ly hôn, mà Hạ Toa trong lòng vẫn không có hoàn toàn quên Tần Lạc, hắn làm sao sẽ không lo lắng.
"Anh đã đến rồi?" Hạ Toa vừa ngẩng đầu chống lại gương mặt tươi cười của Tiêu Thần , dịu dàng nói qua.
"Em đang lo lắng cho Tần Lạc? Muốn đi gặp mặt hay không ?" Tiêu Thần ở bên người Hạ Toa ngồi xuống, có chút nghĩ một đằng nói một nẻo nói.
"Gặp mặt thì như thế nào? Anh ta là anh ta , em là em , tình cảm giữa em và anh ta đã sớm trở thành quá khứ , có anh ở bên cạnh em là đủ rồi."Lúc cô khó khăn nhất , đau khổ nhất thì người ở bên cạnh cô là Tiêu Thần, chịu uất ức, an ủi cô cũng là Tiêu Thần, người chăm sóc cô những lúc ốm đau bệnh tật cũng là Tiêu Thần, Tần Lạc làm cái gì đây? Giống như cái gì cũng không có làm, vì gia tộc, hy sinh cô.
"Hạ Toa , có lời này của em là đủ rồi, anh sẽ đối xử tốt với em , đời này cũng chỉ đối tốt với một mình em ." Nhìn Hạ Toa tựa đầu lên vai của mình, Tiêu Thần hài lòng cười.
"Đương nhiên là muốn tốt với em, không phải là bà nội anh không chấp nhận em sao? Em liền sinh con trai để cho bà nhìn mà không sờ được." Mấy ngày trước cô đi xem Linh Lan , biết cô lại mang thai, cô cảm xúc cũng thật nhiều , cô ở chung với Tiêu Thần cũng có hơn một năm bây giờ cô cũng nên suy tính một chút.
"Thật sự ? Em quyết định muốn có con ?" Tiêu Thần kích động ôm lấy Hạ Toa, liên tiếp hỏi tới , căn bản không có băn khoăn là hai người đang ở công ty.
"Được rồi , đây là công ty , anh để ý một chút." Nhìn dáng vẻ hưng phấn của Tiêu Thần , Hạ Toa nhàn nhạt cười, thật ra thì cuộc sống như thế cũng tốt vô cùng, đã qua hãy để cho qua đi. Tần Lạc có thể vì gia tộc mà buông tha cô lần thứ nhất, cô cũng không chắc chắn nếu ở chung lần sau có thể bị bỏ rơi lần thứ hai hay không ? Nếu thật sự xảy ra thì khi đó cô nên làm cái gì bây giờ? Da mặt dày quay lại tìm Tiêu Thần sao? Loại chuyện như vậy cô làm không được.
"Ừ, ừ , anh biết rồi." Bị Hạ Toa hô lên như vậy , Tiêu Thần vội đem cô để xuống, có chút xấu hổ cười cười. Hắn thật quá kích động, mấy ngày nay từ Hàn Dạ, Tuyết Thiếu và Nhậm Kiến hắn cũng nghe được một chút tin tức, hắn thật cho là mình muốn mất đi Hạ Toa rồi, nhưng không nghĩ tới, Hạ Toa thế nhưng quyết định muốn có con ,làm cho hắn tâm tình vốn là suy sụp bỗng chốc trở thành hư không, giống như đặt mình trong thiên đường hạnh phúc vậy.
"Chúng ta đi quán cà phê đối diện uống ly cà phê đi , trong công ty rất buồn bực ." Hạ Toa kéo tay Tiêu Thần , dịu dàng hỏi thăm.
"Ừ ." Tiêu Thần liên tiếp đồng ý, chỉ sợ hiện tại cho dù Hạ Toa để cho hắn hái sao trên trời hắn cũng sẽ không chút do dự đồng ý thôi.
"Em xem mấy ngày nay anh tâm tình không tốt, anh là đang lo lắng em ?" Đi vào thang máy, Hạ Toa nhìn Tiêu Thần hỏi thăm.
"Đúng vậy, anh rất lo lắng." Tiêu Thần cưng chìu sờ sờ tóc của Hạ Toa , gật đầu một cái, hắn thật ra thì cũng đã làm xong tính toán trường hợp xấu nhất. Nếu như Hạ Toa lựa chọn quay về bên Tần Lạc thì hắn sẽ buông tay , bởi vì đối với hắn mà nói, chỉ cần Hạ Toa hạnh phúc, vậy là đủ rồi.
"Đừng dại dột, tin tưởng em, tin tưởng mình." Hạ Toa nhón chân lên, hôn một cái lên môi Tiêu Thần , nhàn nhạt cười.
"Ừ ." Nhìn Hạ Toa nắm chặt tay mình , Tiêu Thần mỉm cười gật đầu một cái, đưa tay cầm chặt hơn một chút, mặc kệ về sau sẽ xảy ra chuyện gì hắn cũng sẽ không buông tay Hạ Toa .
"Đừng cầm chặt như vậy, em chạy không thoát." Tay phải bị Tiêu Thần cầm có chút đau , Hạ Toa không khỏi lắc đầu một cái nhỏ giọng nói.
"Ai , anh xin lỗi, anh làm đau em sao?" Nhìn tay Hạ Toa bị chính mình cầm đỏ bừng , Tiêu Thần có chút đau lòng nói.
"Không có việc gì, đi thôi." Hạ Toa cười nhạt, lôi kéo Tiêu Thần đi ra khỏi tòa nhà Tiêu thị
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT