Nhìn bóng lưng quen thuộc đứng ở bên cửa sổ , Thẩm Thu Linh trong lòng ê ẩm, cô vẫn mong đợi có một đứa con , nhưng cô còn chưa kịp vui mừng, con cũng đã bỏ cô đi rồi.

"Tần Lạc." Thẩm Thu Linh nhìn bóng lưng Tần Lạc thấp gọi một tiếng.

"Cô đã tỉnh?" Tần Lạc tâm tình giờ khắc này thật ra thì cũng không tốt, đối với đứa bé này , hắn thật không thể khẳng định là con của mình hay không . Nếu quả như thật dễ dàng khiến cho phụ nữ mang thai như vậy , thì khẳng định Hạ Toa đã sớm sinh con cho hắn rồi không phải sao ? Nhưng mà bây giờ đứa bé không có, hắn cũng không muốn ở nói chuyện này khiến Thẩm Thu Linh khó chịu. Dù sao cô mới vừa xảy thai , tâm tình còn không ổn định.

"Thật xin lỗi." Trừ ba chữ này, Thẩm Thu Linh không biết mình nên nói cái gì cho phải, dù sao chuyện này từ đầu tới đuôi cô đều sai lầm rồi . Nếu như ban đầu cô không có nghe tin lời ngon tiếng ngọt của La Hải , cũng sẽ không tạo thành cục diện ngày hôm nay , chuyện cho tới bây giờ, cô có thể trách ai được?

"Cô cũng không muốn như vậy không phải sao? Đừng suy nghĩ nhiều, hiện tại nhiệm vụ chủ yếu chính là nghỉ ngơi thật tốt những chuyện quá khứ hãy để cho nó qua đi." Tần Lạc đi tới một bên cầm lên một quả táo gọt vỏ , gọt xong , đưa tới trên tay Thẩm Thu Linh .

Nhìn quả táo trong tay , Thẩm Thu Linh có chút nghẹn ngào, thật ra thì trong lòng cô rất rõ ràng, người mà Tần Lạc yêu chính là Hạ Toa, mình cũng chỉ là ỷ vào lúc nhà họ Tần đi xuống thì mới có cơ hội ở bên cạnh Tần Lạc . Cô vẫn cho là một ngày nào đó mình sẽ chiếm được vị trí ở trong lòng Tần Lạc , nhưng cho tới bây giờ cũng không có thành công, chỉ là để cho cô hiện tại buông tay, cô còn không làm được, nhưng là cô sẽ cho chính mình một cái kỳ hạn. Nếu như, một năm sau, Tần Lạc vẫn không có yêu cô, cô sẽ rời đi , về phần hắn cuối cùng có thể đoạt lại Hạ Toa từ trong tay Tiêu Thần hay không đó chính là chuyện của hắn rồi.

"Chuyện này tôi cũng không có nói cho người trong nhà biết, cô cứ nghỉ ngơi là tốt rồi, đúng rồi, lát nữa Linh Lan sẽ đến , tôi về công ty trước , hôm nay còn có một cuộc họp ." Nhìn Thẩm Thu Linh hốc mắt hồng hồng, Tần Lạc dịu dàng an ủi cô .

"Vâng , em biết rồi, anh cứ đi đi ." Thẩm Thu Linh gật đầu một cái, cúi đầu ăn quả táo trong tay .

Đi ở trong hành lang của bệnh viện , Linh Lan có chút do dự, Thẩm Thu Linh là vợ của Tần Lạc , là tình địch của Hạ Toa , cô không nên đồng ý, để cho cô ấy tùy tiện tìm người chăm sóc là tốt rồi, thế nào mình đầu óc nóng lên lại đồng ý chuyện này đây?

"Hôm nay cô vẫn khỏe chứ?" Đẩy ra cửa phòng bệnh của Thẩm Thu Linh , nhìn sắc mặt cô có chút tái nhợt , vốn là còn muốn liếc nhìn cô một cái đã , lại có chút không nhẫn tâm, đi tới bên giường, ân cần hỏi thăm .

"Cũng đỡ rồi , cô là Linh Lan ?" Nhìn nhân viên y tá có gương mặt giống như trẻ con làm cho người ta không nhịn được nghĩ muốn thương tiếc , Thẩm Thu Linh âm thầm ở trong lòng so sánh cô và Mạnh Dao. Nếu như cô là đàn ông thì hơn phân nửa cũng sẽ lựa chọn Linh Lan , thoạt nhìn rất dễ gần , không giống Mạnh Dao, thoạt nhìn rất cao ngạo, tự cho là đúng.

"Ừ, cố gắng nghỉ ngơi , còn trẻ, sau này vẫn còn có cơ hội." Linh Lan cầm lên bệnh án giắt ở đầu giường nhìn một chút, khẽ mỉm cười, an ủi.

"Ừ, trải qua chuyện này, tôi cũng suy nghĩ rất nhiều, có cơ hội giúp tôi hẹn Hạ Toa ra ngoài được chứ? Tôi muốn nói chuyện với cô ấy một chút." Thẩm Thu Lnh nhìn Linh Lan, hỏi thăm.

"Cái này, chờ thêm mấy ngày đi, mấy ngày nay cô cứ việc nghỉ ngơi cho thật tốt ." Linh Lan có chút chần chờ, nhưng khi nhìn ánh mắt chờ đợi của Thẩm Thu Linh , lại không đành lòng cự tuyệt.

"Cám ơn cô, Linh Lan ." Thẩm Thu Linh cũng biết Linh Lan nói như vậy là muốn đi hỏi ý kiến Hạ Toa , cũng không để ý, nói cám ơn .

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play