Làm xong một loạt kiểm tra, đã đến giờ ăn cơm trưa, Hạ Toa có chút nhàm chán mang điện thoại di động ra chơi , chờ đợi Hàn Dạ mang cơm cho mình , nhưng đợi thật lâu cũng không còn thấy hắn trở lại, đang lúc cô rời giường muốn đi ra ngoài xem một chút thì cửa bị đẩy ra , nhưng người tiến vào cũng không phải Hàn Dạ.

"Sao anh lại tới đây?" Thấy Tần Lạc cầm hoa tươi, Hạ Toa hơi giật mình.

" Anh không yên tâm, cho nên tới xem một chút, Hàn Dạ và cô bé y tá đi ăn cơm rồi , để anh lấy cơm cho em ." Tần Lạc nói xong đem hoa trác tử cắm vào lọ , đem thức ăn để ở trên bàn.

“Cám ơn." Hạ Toa nhìn Tần Lạc, có rất nhiều lời muốn nói, nhưng đến khóe miệng, lại chỉ có thể nói ra hai chữ này.

" Không có gì ." Tần Lạc ngồi ở một bên nhìn Hạ Toa cũng không biết nên nói cái gì. Vốn là sớm tới tìm Thẩm Thu Linh, nhưng chuyến bay lại thay đổi phải buổi tối mới có thể đến, vì vậy hắn còn một chút thời gian tới thăm Hạ Toa.

Thấy Tần Lạc cũng không có nói tiếp , Hạ Toa cũng im lặng, tiếp tục từ từ ăn cơm. Thật ra thì trừ chuyện Thẩm Thu Linh cô càng muốn biết Kha Nham bây giờ còn ở công ty không , xảy ra chuyện như vậy cô ấy xử lý như thế nào .

"Ăn xong rồi sao?" Thấy Hạ Toa dọn dẹp bát đũa, Tần Lạc vội tới phụ giúp, ân cần hỏi thăm.

"Vâng, ăn xong rồi." Hạ Toa gật đầu một cái, nhẹ nói .

"Giữa chúng ta chẳng lẽ muốn khách sáo như thế sao?" Tần Lạc đem bát đũa ném vào trong thùng rác, nhìn chằm chằm vào Hạ Toa hỏi thăm.

"Không có ." Hạ Toa lên tiếng phủ nhận, cô chỉ phải không biết nên sao để đối mặt hắn mà thôi.

"Tạo thành hoàn cảnh như hiện tại không phải là điều mà anh muốn , về phần Kha Nham, thật sự là anh không biết nên làm sao giải thích, anh với cô ấy cũng không phải như tin tức trên báo nói đâu , anh là hạng người gì, em cũng biết ." Tần Lạc nói chuyện , ở một bên ngồi xuống, có chút vô lực giải thích, hắn vẫn cho là có một số việc không cần giải thích, hai người người yêu nhau là cần tin tưởng lẫn nhau, mà không phải là tin lời đồn đãi của người ngoài .

" Anh như thế nào dĩ nhiên là em biết, nhưng chúng ta dù sao cũng có nhiều năm không gặp ,con người luôn sẽ thay đổi, Kha Nham thật ra thì so với em tốt hơn rất nhiều, tối thiểu còn có thể ở công ty giúp anh, em thì chỉ mang thêm phiền toái cho anh ." Hạ Toa cười khổ một tiếng, cô thật ra kém hơn nhiều so với Kha Nham , làm sao có thể so với Thẩm Thu Linh đây?

"Sao em lại tự hạ thấp mình như vậy, em ở trong lòng anh không giống như những người đó , là đặc biệt, ở bên cạnh em anh mơí là chính mình." Thấy Hạ Toa như vậy tự hạ thấp mình, Tần Lạc cơ hồ là hầm hừ đối với Hạ Toa nói ra những lời này.

" Em mệt , muốn nghỉ ngơi rồi." Nhìn Tần Lạc , Hạ Toa lòng vốn cũng không kiên định lại bắt đầu có một chút xíu dao động.

"Vậy cũng được, em nghỉ ngơi đi, anh ngồi một chút." Tần Lạc đứng lên thay Hạ Toa dịch chăn, nhàn nhạt nói qua.

Hạ Toa cố ý đem chăn kéo thật cao , che giấu trong lòng mình hốt hoảng, cô hiện tại thật rất sợ đơn độc đối mặt Tần Lạc, chỉ cần nghĩ tới hắn, những hình ảnh thời hai người ở chung lại hiện lên trong đầu, xua đi không được. Từ lần đầu tiên cô nhìn thấy Tần Lạc cũng đã bị hắn hấp dẫn, cô mơ ước có một ngày có thể gả cho hắn, nhưng không đợi cô thổ lộ, Tần Lạc rời đi, từ đó những người đàn ông cô yêu đều giống như hắn. Thật vất vả hai người mới tới được với nhau, nhưng ông trời lại muốn tách bọn họ ra.

Nhìn bộ dáng Hạ Toa , Tần Lạc khổ sở cười, khi hắn ở công ty thấy tên cô , nhìn thấy cô chia tay với người đàn ông khác, xác định cô độc thân, trong lòng của hắn có bao nhiêu kích động, thật vất vả hai người đến được với nhau, hắn cho là cuộc sống như thế tối thiểu có thể phải được hai năm, mà hai năm có rất nhiều chuyện có thể xảy ra, hắn thậm chí còn nghĩ tới tìm lý do để từ chối cuộc hôn nhân với Thẩm Thu Linh , nhưng Kha Nham náo loạn như vậy, tất cả kế hoạch cũng hóa thành bọt nước, tình cảm giữa hắn và Hạ Toa thật vất vả tạo dựng lên cứ như vậy bị phá hủy thật dễ dàng .

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play