Dịch:Kidlove

An, An, bạn bè tốt của An, ta là nấm hảo chân...

Khi An tiến vào căn cứ số 2, liền được nấm hảo chân nhiệt liệt chào đón, chúng mang theo cảm xúc vui sướng kết bề kết đội chạy tới phía An.

【 đã lâu không thấy, nhóm bạn thân ~~】An giơ tay lên trên cao.

Đã lâu không thấy, đã lâu không thấy, đã lâu không thấy...

An trong vòng vây của nấm hảo chân chậm bước về đám người Milos, giống như lãnh đạo thị sát, muôn người chú ý.

Sau đó, tầm mắt An cũng bị tình huống trước mặt hấp dẫn, đám người Milos đang bị hơn trăm con U Liêm vây ở giữa một mảnh đất trống, trông giống như đã chuẩn bị tốt công kích, chỉ bởi vì An xuất hiện mà tạm ngừng.

Nhìn một vòng xung quanh, xa xa còn có một đám U Liêm đang quan sát, tính toán ban đầu ước chừng trước mắt có khoảng hai trăm con U Liêm, cũng không biết còn có bao nhiêu con ẩn trong chỗ tối.

Nghiêm túc mà nói, An cũng đâu nhìn được thân ảnh U Liêm đâu, cô nhìn được chỉ là ngọn lửa linh hồn trên người chúng. Chỉ cần là cơ thể có sức sống, bao gồm con người, đều có ngọn lửa linh hồn. Bọn họ trong mắt an chính là lập lòe ánh sáng trắng, chỉ là phần lớn không rõ ràng.

Nhưng ngọn lửa linh hồn của U Liêm lại dị thường lóa mắt, thậm chí còn vượt qua cả Quạ đầu đen.

"Anthony." Milos cảnh giác tăng cao nhưng không quên vui mừng quay đầu nhìn An.

Cùng với bước tiến đến gần của An, U Liêm xung quanh chậm rãi thu hồi móng vuốt lưỡi hái, lui về sau vài bước.

An tất nhiên sẽ không cho rằng chúng nó bị khí phách của cô dọa sợ, chỉ là vì số lượng lớn nấm hảo chân tụ tập nên khiến chúng tạm thời từ bỏ công kích.

Hơi thở Milos đầu tiên biến hóa, vừa nãy cảm giác áp bức vẫn luôn quanh quẩn trong lòng, thì giờ bởi vì sự xuất hiện của An mà dần bình ổn.

" Hắn chính là Anthony?" Vưu Ân rất hứng thú nhìn thân ảnh gầy gò xuất hiện trong máy theo dõi."

"Vâng, đúng vậy." Valaneuar đáp, ánh mắt cũng không rời khỏi màn hình theo dõi.

An không mang theo vũ khí, cũng không có bất kỳ hành động phòng bị nào, cứ như tản bộ trong sân vắng không bóng người.

Từ bên ngoài theo dõi, tất cả mọi người đều nín thở nhìn một màn này, chờ đợi sự xuất hiện một màn hai kẻ mạnh liên thủ xuất sắc.

An lặng yên đi đến bên người Milos, ngay sau đó cảm ứng được tầm mắt của ngoại giới, cô chậm rãi ngẩng đầu nhìn máy theo dõi trong không trung, một lát sau, đột nhiên giơ ngón tay giữa trước ống kính: "Xem lông gì! Có trả tiền không?"

Phốc! Một sĩ quan trong phòng họp vừa uống xong một hớp trà thiếu chút phun ra.

Nima, đây là phát sóng trực tiếp toàn căn cứ đấy nhé! Bọn họ khẩn trưởng đợi gần nửa buổi, kết quả chờ đợi là một ngón giữa sao? Thật là đã gặp qua kiêu ngạo nhưng chưa từng thấy kiêu ngạo như vậy bao giờ!

Tiểu tử này nếu là thủ hạ của lão tử, nhất định không thể không chỉnh chết "hắn". Không ít sĩ quan suy nghĩ trong lòng như thế.

So sánh với những vị sếp sĩ quan giàu cảm xúc thì những người khác lại e sợ thiên hạ không loạn mà trầm trồ khen ngợi. Cho dù người đã từng hay chưa từng tiếp xúc với Anthony, đều vì động tác này của cô mà nháy mắt kéo gần khoảng cách. Thật dũng cảm, quả nhiên dám trực diện với uy quyền thượng cấp!

"Anthony, cậu đây là?" Milos bình tĩnh hỏi.

【 ngón tay bị chuột rút. 】 An đáp lại như vậy.

Milos: "..."

An nhìn bốn phía, sau đó chỉ tay vào trung tâm chỉ huy, ý bảo hắn mau dẫn người rút lui.

Milos gật đầu, hắn cũng phát hiện U Liêm đã rút đi sát khí, đúng là thời cơ tốt để rút lui.

Song, bọn họ vừa mới di chuyển vài bước, sát khí mãnh liệt lại lần nữa xuất hiện tấn công bọn họ, vô số tầm mắt lạnh như băng gắt gao quấn chặt trên người bọn họ, khiến lông tóc bọn họ đều dựng đứng, không dám hành động thiếu suy nghĩ.

"Có bao nhiêu con?" Milos nhỏ giọng dò hỏi.

An đứng ngay phía sau hắn, nhắn một tin: 【Trong vòng năm mươi mét, có một trăm con, ngoài ba trăm mét còn có một trăm con nữa.】

Khoảng cách gần như vậy, số lượng lại nhiều như vậy, bọn họ muốn rút lui toàn thân e không dễ dàng. Vẻ mặt Milos ngưng trọng, nhanh chóng nghĩ đối sách trong đầu.

An thử dùng ý thức giao lưu với đàn U Liêm, đáng tiếc người ta căn bản không thèm nhìn, vẫn như cũ đóng vai nhân vật phản diện lãnh khốc vô tình.

Thật khó để sống chung...

【 không dễ ở chung, không dễ ở chung! 】 nhóm nấm hảo chân cùng chung cùng chung kẻ địch.

Cho nên, chúng ta không cần người bạn không thật tâm với chúng.

【 không có bạn thật tâm, không có bạn thật tâm! 】 nhóm nấm hảo chân ở bốn phía đều tụ lại bên người An, bày ra dạng mũi tên, đằng đằng sát khí thẳng tắp nhắm vào đám U Liêm, trấn áp tất cả đám U Liêm.

Nấm chân khuẩn, khi nào các ngươi học được cách thức tạo thành tổ đội pháo hoa vậy! An ngạc nhiên.

【 tổ đội, tổ đội. 】Được An khen ngợi, nhóm nấm hảo chân đặc biệt vui thích, mũi tên trên không trung lập tức biến thành pháo hoa, nở rộ từng cái lại từng cái. Sát khí nháy mắt biến mất không còn bóng dáng, nhân sinh thay đổi quá nhanh, U Liêm đều có chút ngốc nghếch.

Khụ, thật xấu hổ, tuy rằng bây giờ không phải đúng thời cơ, nhưng An vẫn không nhịn nổi cười! Sao các ngươi lại manh đáng yêu như vậy chứ?

【 thật sự tốt, chính là rất tốt ~~】

An cúi đầu, bả vai run rẩy.

Milos khó hiểu liếc mắt nhìn An: "Xương bả vai bị gẫy rời từng cái à?"

An: Thật sự là là hàng vứt đi... Không biết bán manh thì cứ thành thật làm một mỹ nam tử yên tĩnh đi!

Milos: "Kỳ quái, sao sát khí lại biến mất? Đám U Liêm này đang làm gì?"

Ha hả, chúng đang bị tinh thần đại đội nấm hảo chân công kích đó.

An cũng nhờ nấm hảo chân thử giúp bọn họ tìm một con đường an toàn.

Nhóm nấm hảo chân quả là những tiểu thiên sứ tri kỷ, lập thức biến thành hai bức "tường cao" ngăn cản nhóm U Liêm ở bên ngoài, vì đám người An mà thành lập một con đường an toàn đi tới trung tâm chỉ huy.

Nấm hảo chân không có bất kỳ lực sát thương nào nhưng chúng có địch ý sẽ làm U Liêm nôn nóng bất an. Chúng vốn vì nấm hảo chân mà đến, nếu nấm hảo chân cự tuyệt dung hợp với chúng thì không thể nghi ngờ, đây là đả kích thật lớn đối với chúng.

Vì thế, dưới sự căm thù của nhóm nấm hảo chân, U Liền chỉ có thể nhượng bộ. Nhưng, An biết đây chỉ là tạm thời. Tuy rằng chưa tiếp xúc nhiều với chúng, nhưng cô cảm giác loại sinh vật tên U Liêm này không phải là những kẻ dễ bị lừa.

【 đi thôi. 】Đột nhiên, "ngươi tới" bên tai trái Milos vang lên giọng nói âm trầm quỷ âm, màng tai hắn run lên, quay đầu nhìn lại, vừa vặn thấy An đóng thiết bị cá nhân, lập tức mệnh lệnh đi về trung tâm chỉ huy.

"Tạm thời an toàn, mọi người đuổi theo." Milos vẫy tay với binh lính, ý bảo mọi người đi theo phía sau An.

Bọn lính không dám trì hoãn, nhanh chóng đuổi theo.

Milos cản ở phía sau, thẳng tới khi người lính cuối cùng an toàn tiến vào căn cứ, hắn mới đi vào bên trong cửa.

Mọi người tiếp ứng chờ ở cửa khi nhìn thấy bọn họ an toàn trở về đều lộ nụ cười tươi vui sướng trên mặt.

Bọn họ vốn tưởng rằng sẽ có một trận ác chiến, không nghĩ lại đơn giản thoát hiểm như vậy. Tuy rằng không biết đã xảy ra chuyện gì, nhưng chỉ cần mọi người bình an vô sự thì đều là chuyện tốt.

An cũng được mọi người nhiệt tình nghênh đón, một đám chạy tới bắt tay cô, "chiêm ngưỡng" ngọn cờ hồng cao thủ.

"Được rồi, từng người trở về đơn vị, tiếp theo chúng ta cần nghiên cứu kế hoạch tác chiến sắp tới." Vẻ mặt Milos nghiêm túc quát bảo đám lính có chút hành vi "bệnh trĩ" ngừng lại. Từng tay con sói sờ gì trên người An! Không biết nam nữ thụ thụ bất thân sao? Hiểu phép lịch sự không hả? Trở về đều sao chép ba trăm lần quy tắc quân nhân cho hắn!

An cũng không đúng, sao lại có thể tùy tiện để nam nhân khác sờ trên người? Không biết mình có bao nhiêu thiệt hại sao?

Thiếu tướng Milos dường như đã quên hắn chính là kẻ khiến An ăn bao nhiêu thua thiệt, là người không lịch sự nhất sao?

Milos lạnh mặt mang An từ trong đám sói con ra, đi nhanh tới khu điều khiển.

Một đám người đang xem trận chiến bên ngoài, đang thảo luận chuyện vừa phát sinh.

"Đám thú lưỡi hái kia rời đi sao? Sao lại không công kích bọn họ?" Một sĩ quan kỳ quái hỏi.

Những người khác cũng tỏ vẻ khó hiểu.

Vưu Ân không để ý tới mọi người thảo luận, vẫn đang click mở máy theo dõi, không ngừng xem đi xem lại, bất kỳ chi tiết nào cũng không bỏ qua.

Rất nhanh, hắn đã phát hiện ra một ít manh mói. So sánh tình hình trước và sau khi Anthony xuất hiện, không khí chiến trường hoàn toàn khác biệt. Trước khi "hắn" xuất hiện, vẻ mặt mọi người đều khẩn trương như đâm đại địch, ngay cả Milos cũng là vẻ mặt nghiêm túc cẩn thận. Nhưng sau khi "hắn" xuất hiện, mọi người giống như ngày mưa thấy nắng, lập tức bình tĩnh lại.

Thẳng tới khi mọi người bình an trở lại trung tâm chỉ huy, "hắn" hình như đều không có bất kỳ hành động đặc biệt nào... Ừ, trừ lúc dựng ngón tay giữa không trung.

Lần đầu tiên bọn họ rút lui ngừng lại giữa chừng, hẳn là vì bị U Liêm uy hiếp. Nhưng sau mấy phút giằng co, lần thứ hai rút lui lại thành công. Trong khoảng thời gian ngắn này, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?

Vưu Ân lưu ý hành động Anthony mấy lần dùng thiết bị cá nhân gửi tin cho Milos, bọn họ lưng tựa lưng, còn phải làm điều thừa dùng thiết bị liên lạc sao? Cái hành động này chẳng lẽ có ý nghĩa đặc biệt nào đó sao?

Tóm lại, từ khi Anthony bắt đầu xuất hiện, toàn bộ hành động đều không đúng rồi, dường như hiện thực tàn khốc liền biến thành không khí thoải mái nhẹ nhàng... Đây là kỹ năng thần kỳ gì?

Vưu Ân hứng thú với Anthony hơn Milos nhiều, về sau có cơ hội nhất định phải chính mắt trông thấy người này.

Khác biệt với Vưu Ân, Lan Tước thấy Milos và Anthony như cái nghẹn tồn tại ở cổ họng, ngón tay hắn vạch qua màn ảnh, ngay sau đó nhẹ nhàng bắn ra, trong màn ảnh lập tức xuất hiện hình ảnh máu văng tung tóe khắp nơi, thật giống như cơ thể con người bị bạo nổ vậy...

Milos mang An đi vào khu điều khiển, mọi người bên trong sôi nổi cúi chào bọn họ.

"Vất vả, thiếu tướng Milos, còn có trung sĩ Anthony." Trung tướng Nader thành khẩn cảm ơn bọn họ.

"Không cần." Milos đi đến trước một đài bằng thủy tinh thật lớn, nhìn thi thể U Liêm phía trước, hỏi: "Các vị nghiên cứu thế nào rồi?"

"Chúng tôi đã tiến hình phân tích số liệu lập thể với nó, phát hiện đây là một sinh vật cực kỳ cường đại." Một nghiên cứu giả đáp: "Chúng có bộ da cứng như áp giáp bằng kim loại nặng, nhiệt độ cơ thể cực thấp, cơ bắp vạm vỡ, có sức nhảy kinh người, càng quan trọng hơn, chúng có năng lực ẩn hình, lấy trình độ kỹ thuật khoa học trước mắt, không thể phá vỡ"

"Cái này tạm thời để qua một bên, các vị có phân tích ra nhược điểm của chúng không?"

Vẻ mặt nghiên cứu giả khó xử, nói: "Cổ của chúng chính là bộ phận yếu nhất, những chỗ khác, kể cả đôi mắt cũng đều có chức năng phòng ngự cực cao. Song, nếu có thể ngăn cản chúng ẩn hình thì dù biết được nhược điểm của chúng cũng rất khó giết chết chúng."

Milos có hơi chút thất vọng, điều này hắn đã sớm biết, tuy rằng bắt được một con U Liêm nhưng đáng tiếc lại không thu hoạch được tin tức hữu dụng.

Nếu thật sự không có biện pháp, vậy thì chỉ đành phiền toái An. Cô xác định vị trí, còn hắn ra tay giết chết từng con U Liêm. Nhưng cái hành động này chỉ có thể tiến hành âm thầm, tiêu diệt từng bộ phận, một khi bị bao vây tấn công, cho dù là hắn cũng khó có thể toàn thân thoát ra.

An duỗi tay gõ giáp xác U Liêm, phát ra tiếng rên. Giáp xác màu xanh lam giống như màu ngọc đen, che kín các ám văn, khi ánh sáng chiếu vào mới biến đổi màu sắc khác biệt.

Milos nhìn cô nghiêm túc nghiên cứu, thậm chí còn nhấc chân sau của xác chết lên, dường như định tò tay vào tìm kiếm.

Milos nhanh tay lẹ mắt bắt cổ tay cô, ngăn cản hành vi cô tiếp tục "dâm loạn" xác chết: "Công tác này cứ giao cho nhân viên nghiên cứu đi."

"Để Anthony nhìn một chút cũng không sao, "hắn" thường xuyên hoạt động nơi dã ngoại, nói không chừng sẽ phát hiện được gì đó." Trung tướng Nader cười mở miệng nói.

Milos không dấu vết trừng mắt nhìn hắn. Không có việc gì thì cần mở miệng à? Khong biết lòng hiếu kỳ của con khô lâu này rất lớn sao? Nếu cô ta nổi hứng tự mình giải phẫu thi thể, luyện hóa xương cốt thành khô lâu thì làm sao bây giờ? Hù chết các người là chuyện nhỏ, bại lộ lại là chuyện rất lớn đấy!

Cũng may An không có kiên trì, thu hồi móng vuốt tìm kiếm bí mật kia, biết thân biết phận lùi sang một bên.

Mọi người tiếp tục thảo luận kế hoạch bố trí tác chiến một chút, sau đó kết thúc hội nghị, từng người vội vã rời đi.

Trung tướng Nader vì đoàn người Milos an bài phòng nghỉ, để bọn họ nghỉ ngơi thật tốt, tùy thời chuẩn bị nghênh đón trận chiến sau đó.

"Thiếu tướng Milos, phòng nghỉ của ngài ở đây ạ!" Âu Mạc báo cáo.

"Anthony ở đâu?"

"Cậu ta ở cùng một phòng với tôi!"

Milos há miệng, nghiêm mặc nói: "Buổi tối ta và Anthony còn có chút chuyện cần thảo luận, tạm thời để cậu ta ở cùng một gian với ta."

"... Vâng!" Âu Mạc nhìn Milos, lại nhìn An, tự dưng có cảm giác mất mát tự nhiên nảy sinh, đều là thân binh thiếu tướng đại nhân, chênh lệch sao lại lớn như vậy!

Càng khiến người ta đau khổ hơn là, buổi tối có rất nhiều binh lính chạy tới phòng hắn tìm Anthony. Lúc ăn tối, lúc tắm rửa, lúc đi WC, nima, biến về ổ chăn của các người đi!

Âu Mạc bị té: Còn có để cho người ta ngủ yên không! Lăn đi, mẹ kiếp, biến đi nhanh cho tao!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play