Đến cổng,My xuống xe tính vào trong thì Jey kéo lại ... " Em không mời anh vào nhà được sao "
" Không ... Ngoài Minh ra ... Không người con trai nào được phép vào nhà em ... " - My cười chua xót ... Sau đó quay vào trong ... " Khánh Minh ... Sẽ không thích "
" Hình như ... Em đã quên anh và đã thật lòng yêu tên nhóc kia rồi ... " - Jey cười buồn ... Anh lái xe đi được một đoạn thì dừng lại ...
Qua kính chiếu hậu Jey thấy My đang ngồi dưới đất mà khóc ... Jey đau đớn tột cùng ...
Tim anh đã bị bóp nghẹn ... Từng giọt ... Từng giọt nhỏ xuống ... Anh hối hận vì khi xưa đã nói dối cô ... Hối hận vì anh đã làm cô đau khổ
Ngước mặt lên trên ... Nước mắt thấm vào môi vị đắng chát ... " Đến bao giờ anh mới quên em được đây ... Tiểu My My ... " - Jey gục đầu vào vôlăng ... Bất lực ...
*************
My lên phòng tắm rửa ... Sau đó thay băng cho vết thương ...
Ngã người xuống giường ...
My nhớ Minh da diết ... Nhớ cái đôi tay cho cô gối suốt 5 năm trời ... Nhớ cái lồng ngực rắn chắc mà mỗi ngày cô dựa vào ...
Từng mùi hương ... Hơi ấm của Minh ... My ngỡ rằng chẳng bao giờ xa anh ...
Nhưng tại sao Jey vẫn còn vương lại trong trái tim vừa lành sẹo này ...
Đưa tay lên ngực trái ... Khẽ buốt ... Nhắc đến Minh ... Làm My đau ... Còn Jey ... Hình như đã bớt rồi ...
" Mày là đồ hai lòng " - My đánh vào trán mình rồi bật khóc ...
" Khóc Ư " ... Nhưng cô lấy tư cách gì ... Loại phụ nữ như cô không đáng được Jey yêu nhiều đến vậy ... Càng không đáng để vương vấn Minh ...
*****************
My lái xe đến gần chỗ Minh ở ... Đỗ xe ở một khu vui chơi gần đó ... My quyết định đi bộ đến căn biệt thự của Minh ...
Tản bộ trên con đường vắng ngoài ngoại ô ... My đi trên lề ...
Bây giờ cũng đã 17h30 ... Chắc Minh đang chuẩn bị về ...
Mặt trời dần buông ... Nhường vị trí cho mặt trăng tiên phong ...
Vạn vật dường như bắt đầu nghỉ ngơi sau một ngày dài ngâm mình dưới ánh nắng mặt trời ...
Thấp thoáng vài dãy nhà hiện lên ... Và nổi bật là khu biệt thự màu xanh dương ... Căn biệt thự mà Minh đang ở ...
Bỗng xe của Minh thấp thoáng từ xa ... My vội nép vào một lùm cây gần đó ... Quan sát Minh ...
Minh đẩy cửa xuống xe ... Tay kia của anh ôm lấy cánh tay bị thương ... Dáng vẻ khỏe mạnh kia gần như khụy xuống đất ... Và rồi anh vịn lấy cửa xe đứng lên ...
Đi vào mở cổng ... Minh lên xe lái vào sân ...
Cánh cửa dần khép lại ... My từ từ bước ra sau bụi cây ...
My từ từ đi đến hàng rào cổng biệt thự ... Chờ cho Minh đến gần phòng khách rồi mới trèo vào trong ...
Minh nãy giờ biết My đang đi theo ... Liền vờ như không biết và cứ ung dung đi vào nhà như chưa có chuyện gì ...
" Phịch " - Đáp đất một cách an toàn ... Nhưng bụng cô hơi đau ... Chả hiểu vì sao ... Dạo gần đây cô còn khó ăn nữa chứ ...
Là một trong ngũ bang chủ của Demonwhite ... My mang một thân hình dẻo dai và khá nhanh nhẹn ... Nhanh chóng trèo tường lên phòng Minh ...
Cô đang đứng tại lang can của phòng ... Chỉ cần mở cửa sổ ra là có thể thấy ... Ở đây ... Còn có thể nhìn sang cửa sổ phòng tắm ... My thấy Minh đang ngâm mình trong nước ...
Cô quyết định đi xuống dưới bếp ...
Mở tủ lạnh ra ... My mang một sự ngỡ ngàng đến phát cáu ...
- Sao toàn là mỳ gói không vậy nè ... Bộ anh tính ăn cái này mà sống hả,rồi lấy sức đâu mà làm việc ... - My lục tủ lạnh chỉ thấy mỳ và mỳ ... Cô mở sang ngăn khác thì thấy vài bịch rau củ quả và vài cân thịt ... Có vẻ như sắp hư ... Nhưng vẫn còn ăn được ... My quyết định lấy hết ra nấu cho Minh ...
Bật bếp và làm đồ thật khẽ ... Lâu lâu ... Cô lại lén nhìn lên trên phòng anh ... Thấy phòng đóng cửa nên cũng vui vui ... Và tiếp tục việc làm bếp ...
Cô đang vui vẻ nấu gà hầm nhân sâm cho anh thì bỗng nhiên muối trong lọ hết ... Đang loay hoay với cái tủ cao đựng gia vị kia thì ...
" Lần sau nhớ lấy ghế mà leo lên nhé ... Muối ít quá cũng không ngon đâu ... " - Minh đằng sau với tay lên lấy gói muối đưa cho My ...
" Anh ... " - My quay lại thì cả hai xém chạm môi vì Minh đã cúi đầu xuống rồi ...
" Anh ... Em ... Em ... Chỉ ... Muốn ... " - My ấp úng sau đó định bỏ chạy thì Minh nắm tay lại ...
" Còn cái này ... " - Minh chỉ vào nồi gà hầm đang sôi sùng sục ...
" Ơ ... Chết rồi ... " - My giật mình lấy cái thìa khuấy khuấy nồi gà hầm sau đó nêm nếm gia vị cẩn thận rồi tắt bếp ...
Minh dọn đồ ra sau đó My dọn thêm đồ ăn
Minh im lặng ăn được một lúc thì My hỏi ...
" Anh ăn mì gói sẽ không đủ chất ... Lần sau nhớ nấu ăn đầy đủ ... Anh cứ như vậy sẽ ốm đấy ... " - My gắp một lát thịt còn vương khói trên đũa cho vào chén cho Minh ...
" Em ăn đi ... Kẻo người ta lại bảo tôi đối xử không tốt với em ... " - Minh cho một đũa thức ăn vào chén cho My ...
" ... " - My không nói gì ... Chỉ lặng lẽ ngồi đấy ăn những thức ăn do Minh gắp ... Khi ăn cá ... Cô bỗng buông đũa xuống chạy đến vòi nước ... Nôn hết ra ngoài ...
Minh cũng bỏ chén xuống chạy lại vuốt lưng cho My ... Anh rót cho My ly nước ...
- Không sao chứ ... - Minh hỏi
- Em không sao ... Xin lỗi đã làm anh mất ngon ... - My ngước mặt nhìn Minh ...
- Tôi no rồi ... - Minh nói xong liền đến bàn ăn dọn dẹp chén đĩa ...
- Em giúp anh ... - My mỉm cười chạy đến dọn giúp Minh ...
Minh mặt lạnh lùng làm My có chút đau lòng ... Nhưng dù sao anh vẫn không tránh né cô ... Nhiêu đó là đủ rồi ... Khoảng thời gian sau ... Cô không chắc mình có thể gặp lại anh ...
Bởi vì ... Trận đấu giữa Demonwhite và Waitail sắp bắt đầu ... Còn lão già Lâm Vương Triệu - Quản gia của Hàn Gia ... Mượn lực Hàn Gia mà lấn ép Demonwhite ... Lão ta ngày càng quá đáng ... Càng bỏ qua bao nhiêu lần thì lão ta càng lấn át ... Khi nào có lệnh của Nó ... Thì trận chiến không cân sức này mới bắt đầu ...
Nhìn lên gương mặt điển trai của Minh ... My như muốn bỏ cả thế giới này để đến bên anh ...
- Mặt tôi dính gì sao ... - Minh lạnh nhạt nói
- Không có ... Em chỉ muốn nhìn vậy thôi ... - My cười tươi với Minh ... Nhưng đáp lại là một gương mặt vô cảm ... My có chút chua xót ...
Sau khi rửa chén và dọn dẹp xong ... Minh lên phòng ... Anh chẳng thèm đoái hoài gì đến My ... Bỏ mặc cô ở dưới bếp ...
My tim đau thắt lại ... Hai vai rung lên ... Từng giọt nước mắt lăn dài chảy xuống ... My chân không vừng bước ra ngoài đi về thì trời bắt đầu trở gió và đổ mưa to ... Cơn mưa nặng hạt nhưng mang cả nổi lòng của ai đó ...
Gương mặt ngấn nước ... Cô không biết ngoài trời mưa rất to ... Cứ đi theo quán tính mà không biết mình đang đi đâu ...
Mưa ngày càng to hơn ... Gió thổi mạnh đến nổi cây cối nghiêng ngả
My ngã xuống sân rồi ngất đi ...
Gương mặt trắng bệt ... Khắp người ướt sũng ... My chẳng còn sức mà đứng dậy ... Cô mặc cho gió thổi lạnh lẽo ... Mặc cho mưa rơi ướt hết người ... Cô cố gắng tránh khỏi ngôi nhà này nhưng sức cạn nên nhắm mắt buông mặc cho sống chết ...
Minh trên lầu thấy mưa to như vậy ... Không biết My đã về chưa ... Anh xuống nhà không thấy My đâu liền cầm ô ra ngoài ...
Jey đúng lúc vừa trèo được vào sân thấy My nằm ngất trên sân liền chạy đến ... Minh cũng vừa chạy ra ... Anh bỏ luôn ô trong nhà ...
" My ... " - Cả hai đồng thanh gọi tên Cô ...
" Đưa ... đưa ... em ... ra .... ra ... ra ... khỏi ... kh ... khỏi đây ... " - My thều thào khi thấy Jey ...
Minh nhanh hơn Jey liền đỡ My dậy ... Lay lay cánh tay cô ...
Jey liền giật phăng My ra khỏi tay Minh ...
" Bụp .... Bốp ... " - Jey tức giận đánh Minh ngã phịch xuống đất ...
" Thằng khốn ... Tao không ngờ mày lại đối xử với cô ấy như vậy ... Mày không đủ tư cách làm chồng của My ... " - Jey hét to lên ... Anh đau đến nghẹn họng rồi nghẹt thở khi thấy My vì Minh mà phải chịu như vậy ...
My nhanh chóng được Jey đưa vào bệnh viện ... Minh lái xe đưa My vào ...
****************
My nằm trong phòng cấp cứu cũng hơn 2 tiếng ... Nó và Gin cũng đến ... Còn bọn kia thì bận việc của tổ chức ...
Jey và Minh trong tình trạng ướt nhẹp đang ngồi ở phòng chờ ....
Gin đưa cả cho cả 2 mỗi người một bộ đi thay ... Sau đó quay lại ngồi chờ ...
Jey lo lắng đến nổi chẳng dám rời xa phòng ... Nhưng khi nó đến thì Jey mới vào thay đồ ...
Nó kéo Minh ra ngoài hành lang bệnh viện nói chuyện ...
- Anh nhất định phải làm My đau khổ sao ... - Nó rít từng hơi ... Mưa ngày một lớn ... Nước tạt khuôn mặt nó ... Đau rát ...
- Anh không biết ... Sáng nay ... Cô ấy còn đùa giớn với Khải Minh trong bệnh viện ...
- Cả hai vui vẻ bên nhau ... Em thử nghĩ xem ... Có thằng đàn ông nào mà khi thấy vợ mình đi với thằng khác mà không ghen không ... Cô ấy đã đùa giỡn với anh suốt 5 năm trời ... Hừ ... Cuối cùng ... Khải Minh vẫn thắng ... - Nói đến đây ... Mắt Minh đã đỏ hoe
- My ... Không phải như anh nghĩ đâu ... Chẳng qua nó không quên được Jey ... Vì khi xưa Jey đã vì My mà phải vờ chết ...
- Jey ở Mỹ suốt 7 năm để phẫu thuật và chữa trị ... Jey tuy không quên được My ... Nhưng anh ấy vẫn chúc cả hai hạnh phúc ... Nhưng tại anh ghen quá ... Nên không tìm hiểu kỹ câu chuyện đã vội ghen tuông ...
- Anh ...
- Được rồi ... My nó hiểu mà ... Em nghĩ bây giờ là thời gian tốt nhất để anh chuộc lỗi với vợ yêu đó ... Nếu không Jey sẽ cướp My đi mất ...
- Anh còn phải lo cho bé con trong bụng My nữa ... - Nó vỗ vai Minh sau đó vào trong ...
- Sao chứ ... - Minh kéo tay nó lại
- Thì vậy đó ... - Nó nhún vai
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT