Dưới căn tin,bọn nó và bọn hắn trở thành trung tâm của sự chú ý.Bồng từ xa 5 cô gái chạy đến bàn tụi nó và tụi hắn.Một nhỏ ỏng ẹo mặt đầy son phấn,tay cầm khay thức ăn nói " Xin lỗi nhưng mấy bạn cho mình ngồi ở đây được không,ở đây hết chỗ rồi " - Ả ta ỏng ẹo vừa nói vừa cố ý sà vào người Khánh Hoàng làm nó và Khánh Linh thấy chướng mắt ( Linh thì chả hiểu tại sao lại như vậy ) " Cô nghĩ ở đây còn chỗ chắc " - Nó khó chịu nhăn mặt nói,tay cầm cốc nước uống luôn một ngụm .... " Ơ ... " - Ả ta tiếp tục ỏng ẹo rồi quay sang nói với Khánh Hoàng " Anh Hoàng ... Cho em ngồi cùng được không ạ ... Tụi em hết chỗ rồi *Quay sang 4 ả kia* đúng hông " - Ả ta ỏng ẹo rồi ngồi luôn lên đùi Hắn làm Nó chướng còn thêm chướng hơn.Khánh Linh đập bàn đứng dậy " Anh hai đuổi 5 con nhỏ ỏng a ỏng ẹo này đi đi,chướng mắt lắm rồi đấy ... " - Linh nãy giờ lên tiếng ... " Nghe thấy gì chưa,nghe rồi thì biến điiiii " - Hắn lên tiếng,5 ả ta ấm ức bỏ đi .... " CÁI GÌ - EM GÁI MÀY HẢ DŨNGGGGGGG " - Hùng,Minh,Khánh và Hoàng đồng thanh ... " Thì sao hả " - Hắn vẫn bình thương đáp lại ... " Uầy .. Em gái xinh quá cơ ... Vậy mà chẳng chịu giới thiệu " - Khánh và Minh hùa theo *Tật mê gái không bao giờ bỏ* ... " Bỏ chuyện dó qua bên đi ... Về đây làm gì " - Hắn quay sang hỏi Linh ... " Hai này kỳ ... em nhớ hai về thăm hai không được hả " - Linh chu môi ôm chầm lấy Hắn hôm chụt lên má Hắn một cái.Vì sống ở nước ngoài lâu nên chuyện đó quá là bình thường .... " Ashiiii ... Đối xử với hai bình thường được rồi .... Bố mẹ không nói gì sao .... Qua đây quậy chứ nhớ nhung gì thằng này " - Hắn vừa nói vừa đẩy Linh ra ngoài.Nhưng cô vẫn bướng bỉnh ôm chầm lấy Hắn làm nó có chút khó chịu,tuy họ là anh em nhưng Nó vẫn thấy không thích chút nào ...
" Anh hai kỳ cục quá à ... Không thèm nữa ..... " - Linh dỗi yêu chu mồm quay sang chỗ khác ... " Nè ... Hai xin lỗi .... " - Hắn bó tay với đứa em gái bướng bỉnh này rồi ... " Hứ ... Hai cho em dọn qua nhà Hai ở điii ... Rồi em tha cho " - Linh cười hiền ... " Axxx ... Sao cũng được .... Nhớ là không quậy được rồi " - Hắn cười như không cười .... " Thôi bó tay anh em nhà này luôn " - Khánh lắc đầu giả vờ chán nản ..... " Sax ... Liên quan gì anh " - Trang cốc đầu Khánh một cái ... " Au .... Này em không biết đau à " - Khánh nhăn mặt vờ kêu đau rồi véo má Trang .... " Thân quá ha ... quen nhau khi nào vậy " - Hùng cười tươi hỏi khéo ..." Có đâu chứ " - Trang chu môi đáng yêu .... "Ha ha ha " - Cả bọn cười khanh khách làm Trang và Khánh đỏ mặt ..... CUộc nói chuyện rôm rả kéo dài đến hết giờ ra chơi,cả đam vui vẻ trở về lớp,riêng nó thì nói với Khánh Hoàng là vào vườn hoa ... Hắn thì mất tích ở đâu luôn ... Chắc là đi theo nó
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT