Vãn Tình không biết nên nói với ai áp lực và khó chịu trong lòng lúc này,cô mở điện thoại, lẩm nhẩm vài số điện thoại, cuối cùng cô suy sụp tắtmáy đi, cô không có ai để chia sẻ cả.
Anh trai đã không còn làngười trong trong trí nhớ của cô, cô đã sớm thôi ỷ lại và tin tưởng anh, là do cô lựa chọn rời xa và lạnh lùng với anh.
Tuyết Dao, Vãn Tình nhìn cái tên này trên màn hình, nhưng rồi cô từ bỏ ý định muốn trút hết nỗi lòng của mình.
Có lẽ sau khi trải qua chấn động kịch liệt với Mạc Lăng Thiên, lòng cô đãtự động kiên cường hơn, mà sự lừa dối của Kiều Tân Phàm không khiến chocô đánh mất lý trí, cho nên Vãn Tình dần áp chế lửa giận trong lòng,cuối cùng cô vẫn lựa chọn lái xe về nhà.
Cũng may là mẹ cô khôngcó ở trong phòng khách, còn anh trai và cha cũng ở thư phòng, Vãn Tìnhvội vàng lên lầu, sau đó thả người lên giường. Cô chớp chớp mắt, cườingờ nghệch như một đứa trẻ, để cho nước mắt đảo quanh trong hốc mắt,nhưng cô không muốn để nước mắt rơi xuống.
Cuộc hôn nhân với MạcLăng Thiên thất bại thì sao chứ, sự giúp đỡ kịp thời của Kiều Tân Phàmthì sao chứ, Hạ Vãn Tình cô vẫn muốn sống tốt, cô không thể uể oải,không được khóc hay oán giận, bất mãn gì cả.
‘Bạch Lưu Tô gặp được Phạm Liễu Nguyên’ là cô ta may mắn, còn Hạ Vãn Tình không có Kiều Tân Phàm thì cũng không đến mức suy sụp.
Vãn Tình để điện thoại sang một bên, bước xuống giường đi rửa mặt như bìnhthường, lúc này chuông điện thoại vang lên, cô mở điện thoại ra thì thấy một số điện thoại xa lạ kia, cô tắt máy.
Trời sáng, cô nghiêm túc đi làm, buổi tối, cô cũng không vội về nhà.
Nhiều ngày qua, Vãn Tình phấn khởi một cách lạ thường, bởi vì cô ra sức làm việc, khiến cho các đồng nghiệp rất khó hiểu.
“Cô Hạ, cô làm việc vất vả như vậy làm gì, cũng đâu được thăng chức.”
Tiểu Quách tò mò nhìn Vãn Tình, hỏi cô nghi vấn của đa số các đồng nghiệp ởđây. Vãn Tình chỉ lạnh nhạt cười, rồi tiếp tục vùi đầu làm việc, cô rấtsợ có người sẽ hỏi cô về cuộc hôn nhân khác thường của cô.
“CôHạ, phụ nữ làm việc xuất sắc quá thì chỉ có hại đối với hôn nhân màthôi, không có lợi ích gì cả. Cô vẫn nên đi hẹn hò nhiều một chút, bồidưỡng tình cảm với bạn trai mới là quan trọng nha.’
Tiểu Quách xem như có lòng tốt nhắc nhở cô. Vãn Tình ngẩng dầu, nhất thời cô không biết phải nói gì.
“Cứ tiếp tục như vậy thì người đàn ông nào chịu nổi chứ, liều mạng làm việc như thế, thật không biết là vì cái gì nữa.”
Khi Vãn Tình đi vào phòng vệ sinh, có hai đồng nghiệp nữ đang bàn tán vớinhau, vừa thấy Vãn Tình, họ đều biến sắc, cười một cách cứng đờ.
Chín giờ, Vãn Tình đi dạo vòng quanh bên ngoài một lúc lâu rồi mới về nhà,cô không muốn để cha mẹ biết mọi việc. Nếu họ mà biết thì hậu quả khôngchỉ là họ tức giận mà là sẽ lập tức mai mối cô với người khác. Đây làviệc mà cô không muốn làm nhất trong lúc này.
“Tiểu Tình, đừng chỉ lo hẹn hò, chuyện mẹ nói thế nào rồi? Kiều Tân Phàm có câu trả lời chưa?”
Cát Mi Xảo thấy mỗi ngày Vãn Tình đều về khuya, bà tỏ ra rất vừa lòng, nhưng vẫn không hề quên chuyện chính.
“Dạ?! Tân Phàm nói bà nội anh ấy đi Macao rồi, cha thì rất bận rộn chuyện công ty, sợ là không có thời gian rảnh.”
Tạm thời mượn lấy một cái cớ, Vãn Tình cảm thấy lực bất tòng tâm, nhưngdường như Cát Mi Xảo đã đoán trước được việc này, cho nên bà cũng khôngcố truy cứu:
“Con là người phụ nữ từng kết hôn, người trong nhàphản đối là bình thường. Chỉ cần con và Tân Phàm vui vẻ, cậu ta vừa ýcon thì mọi thứ đều sẽ dễ dàng thôi.”
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT