Xuống đến tầng hầm để xe, Doãn Đình tràn ngập niềm vui lên xe Cừu Chính Khanh, còn cùng Tần Vũ Phi phất tay nói tạm biệt: “ Chủ nhật vui vẻ!” Cô nói. Sau đó cao hứng bừng bừng mà bị Cừu Chính Khanh mang đi.
Tần Vũ Phi rất không yên lòng, cô không thể xác định Cừu Chính Khanh là có ý gì. Anh là một người sẽ không lãng phí thời gian đi làm chuyện không có ý nghĩa, cho nên Tần Vũ Phi cho là, Cừu Chính Khanh nuôi mèo của Doãn Đình cũng không phải vì thích động vật nhỏ hay là lòng lương thiện bộc phát. Theo trực giác, đây rõ ràng là người đàn ông có ý đồ với một người phụ nữ.
Nhưng đây cũng làm cho người ta không cách nào tin nổi. Bởi vì số điểm nghiêm chỉnh của Cừu Chính Khanh có thể đánh một trăm, số điểm nghiêm túc có thể đánh hai trăm, anh ta phiền nhất cũng không thích nhất chính là người không nghiêm túc cũng không đứng đắn còn không học người khác nghiêm túc.
Doãn Đình chính là người như thế. Số điểm nghiêm chỉnh của cô ấy là -100, số điểm nghiêm túc -200, còn thường không cẩm thận đem người khác gọi đến thông đồng, sẽ để cho người khác theo cô ấy cùng nhau điên.
Cho nên Cừu Chính Khanh có ý đồ với Doãn Đình? Đây quả thực là chuyện không thể nào phát sinh. Nhưng không có ý đồ sao? Vậy chuyện phát sinh dưới mắt là xảy ra chuyện gì?
Tần Vũ Phi gọi điện thoại cho Cố Anh Kiệt: “ Anh có quen thuộc với Cừu Chính Khanh?”
Cố Anh Kiệt cười: “ Không quen thuộc như em.”
“ Nhưng các người đều là đàn ông.”
“ Vậy cho nên? Vợ à, anh sẽ không có bất kỳ tâm tư méo mó gì với Cừu tổng, bên ngoài… cũng sẽ không xảy ra với anh ta, huống chi anh còn chung thủy nhất, tuyệt đối không ở bên ngoài…”
“ Đừng lảng đi. Anh có cơ hội tìm Cừu Chính Khanh nhờ một chút. Hỏi thăm một cái bây giờ anh ta có ý tưởng gì với Doãn Đình.”
“ Tiểu Đình? Em cảm thấy cậu ta thích tiểu Đình?”
“Anh cũng cảm thấy không thể đúng không? Nhưng mà anh ta nuôi mèo của tiểu Đình, còn mang cậu ấy về nhà, còn rất quen thuộc mà thân mật nói chuyện trước mặt mọi người. Vô cùng khả nghi.”
“ Anh không cảm thấy là không thể. Ai đó thích ai cũng đều có khả năng, chỉ cần người ta thích.” Cố Anh Kiệt nói.
“ Quấn lấy sao?” Tần Vũ Phi tức giận. “ Em hoàn toàn không tưởng tượng nổi dáng vẻ người phụ nữ Cừu Chính Khanh thích, hơn nữa anh ta cùng tiểu Đình hoàn toàn không thích hợp.”
Cố Anh Kiệt cười ha ha: “ Chẳng lẽ em còn muốn cậu ta thích dáng vẻ giống đàn ông sao? Đàn ông hay phụ nữ cũng không có vấn đề gì, chỉ cần cậu ta thích. Vợ à em nghĩ nhiều quá. Thích hợp hay không cũng không phải dựa vào mong muốn. Em còn cảm thấy em theo anh không thích hợp chứ, hiện tại chúng ta không phải rất tốt sao? Thích sẽ thích hợp, thích hợp không thích cũng không được.”
“ Hừ, bây giờ anh nói chuyện như thế nào giống giọng tiểu Đình.”
“ Anh nghe thấy được một mui vị chua thật lớn.” Cố Anh Kiệt cười ha ha, “ Anh còn chưa tan việc, em đi nhà anh được hay không, giúp anh mua xong cơm.”
“ Lại làm thêm giờ.” Tần Vũ Phi thầm oán trách: “ Ghét nhất đàn ông làm thêm giờ.”
“ Được, được, ghét nhất làm thêm giờ. Anh muốn em, em mau trờ về nhà chờ anh.”
Tần Vũ Phi nghe giọng anh làm nũng cười, “ Được rồi.” Cô tính đi nhà hàng mua cho anh ít đồ ăn ngon.
Bên này Cừu Chính Khanh cùng Doãn Đình cũng ở đây mua cơm. Quán đồ ăn nhanh kia quả nhiên có chút danh tiếng, bởi vì người xếp hàng rất nhiều. Doãn Đình đi xuống xếp hàng mua cơm, Cừu Chính Khanh đi siêu thị đối diện mua chút đồ ăn chuẩn bị có thể để tủ lạnh. Chờ Cưu Chính Khanh mua xong lái xe trở lại cửa quán đồ ăn nhanh, Doãn Đình còn chưa ra ngoài. Cừu Chính Khanh xuống xe, đứng ở bên cạnh xe nhìn hướng trong quán, qua một hồi lâu, lúc này Doãn Đình mới xách theo một túi nilon lớn mấy hộp cơm đi ra ngoài.
Thấy anh đang đợi, mặt mày hớn hở: “ Quá nhiều người, chờ đã lâu rồi đi?”
Cừu Chính Khanh thấy khuôn mặt cô tươi cười, chợt cảm thấy trong lòng ấm áp, dáng vẻ không được tự nhiên bị Tần Vũ Phi thử dò xét kích thích cũng biến mất. Anh có thể tưởng tượng ngày sau Tần Vũ Phi biết anh theo đuổi Doãn Đình thì nhạo báng chế nhạo anh như thế nào, nhưng nếu có thể để cho anh làm bạn trai Doãn Đình, những điều này anh nghĩ anh có thể không ngại.
Anh giúp Doãn Đình mở cửa xe, Doãn Đình leo lên xe, vừa nói: “ Tôi mua thịt dê bung hành, thịt móng heo kho tàu, thịt bọt hầm đậu sừng, còn một phần thức ăn nguội trộn, một ít rau xà lách.”
Thịt dê? Cừu Chính Khanh không biến sắc đóng kỹ của xe. Doãn Đình vẫn còn đang vui vẻ nói: “ Quán đó đồ ăn rât nhiều, tôi rất ít ăn loại đồ ăn nhanh này, hi vọng ăn ngon.”
“ Ừ, nhiều người xếp hàng như vậy, cũng rất được.” Cừu Chính Khanh nổ máy xe, thịt dê liền thịt dê đi, cô vui vẻ như vậy, không thể tiêu diệt hứng thú của cô.
Hai người đến nhà Cừu Chính Khanh, vừa mở cửa liền nghe thấy tiếng kêu của mèo Đại Đại ở trong phòng.
Doãn Đình vừa đổi giày vừa kêu: “ Đại Đại, chị tới đây.” Sau đó lập tức chạy vào phòng của mèo.
Cừu Chính Khanh mang đồ vào bếp, chuyển tới trong phòng xem bọn họ. Một gười một mèo bắt đầu chơi. Doãn Đình ôm mèo Đại Đại thân thiết mà cọ mặt vào đầu nó: “ Em có tốt hay không, hôm nay có nhớ chị không?”
Mèo Đại Đại với chân làm bộ dạng cứu mạng, muốn từ trong ngực ôm quá nhanh tránh ra ngoài. Cừu Chính Khanh nhìn một mèo một người này cười không ngừng, cảm thấy hài lòng. Cừu Chính Khanh đi kiểm tra bát cơm cùng bát nước của mèo Đại Đại, tên tiểu tử này thế mà ăn sạch tất cả đồ ăn cho mèo, cũng uống không ít nước. Do nguyên nhân phòng vẫn đang đóng, không thông gió, cũng có chút mùi hôi. Một xẻng nhà vệ sinh, mày giỏi, cũng bài tiết không ít. Nó còn mỗi cái đều chôn thật tốt.
“ Nó ăn ngon nhiều.” Cừu Chính Khanh mở cửa cho thông gió, khoa tay múa chân với Doãn Đình một lần thức ăn mèo anh cho bao nhiêu, “ Nó ăn sạch toàn bộ. Không có sao chứ, cái đầu nó nhỏ như vậy.”
“ Sẽ không có chuyện đi. Tôi xem trên mạng nói mèo ăn no sẽ không ăn nữa. Trước kia tôi cho thức ăn mèo vào trong bát cũng cho nhiều, có lúc trở lại nhìn, trong bát còn thừa lại, nó biết nó ăn no.” Doãn Đình giơ mèo Đại Đại lên xem nó: “ Có phải hay không? Em ăn uống sẽ biết kiềm chế?”
Vẻ mặt mèo Đại Đại kia, Cừu Chính Khanh cảm thấy nó khẳng định không biết khái niệm kiềm chế là cái gì.
“ Em ôm nó ra ngoài chơi đi.” Anh nói.
“ Có thể cho mèo Đại Đại đi ra ngoài?” Vẻ mặt Doãn Đình vui mừng.
“ Ừ,để cho nó ra ngoài cho thông gió đi, nơi này không khí không tốt, phải mở cửa ra. Tôi dọn dẹp nhà vệ sinh xong, sẽ rất thối. Em mang nó đi ra ngoài đi, tối nay lại nhốt lại nữa.”
“ Được, được.” Mặt Doãn Đình cảm kích, “ Tôi nhất định coi trọng nói, không để cho nó phá hỏng nhà anh.” Cô ôm lấy mèo Đại Đại, vui rạo rực mà nói với nó: “ Đi, Đại Đại, chị dẫn em đi thăm thú, phòng này rất tốt nha, phòng khách rất lớn…” Vừa nói vừa đi ra ngoài.
Cừu Chính Khanh bỏ áo khoác xắn tay áo, đi ra ban công cầm thùng rác đi vào xẻng cát mèo. Mèo Đại Đại vừa nhìn có người muốn động nhà vệ sinh của nó vội vàng từ trong ngực Doãn Đình nhảy ra ngoài, chạy đến bên cạnh nhà vệ sinh giám sát đôn đốc công việc. Rất thối, Cừu Chính Khanh đang nghẹn một hơi không để ý đến nó, mèo Đại Đại còn lấy chân nhỏ bé đẩy một cái xẻng phân của nó. Anh trợn mắt nhìn nó một cái, cuối cùng làm sạch sẽ, Cừu Chính Khanh vội vàng đứng lên hít sâu một vài hớp không khí mới mẻ.
Thiếu chút nữa chết nghẹn, nguyên nhân cái chết giúp mèo dọn nhà vệ sinh nghẹn chết quá mất mặt.
Mèo Đại Đại đã chui vào nhà vệ sinh đã dọn dẹp tốt kiểm tra, Cừu Chính Khanh cầm thùng rác lên xoay người, lại nhìn thấy Doãn Đình tựa ở cửa nhìn anh, đang cười.
Hai người bốn mắt nhìn nhau, anh giật mình, cảm giác lơ đãng vừa quay đầu lại liền thấy cô ở bên cạnh thật là tốt. Anh mở miệng muốn nói cái gì đó, mèo Đại Đại chợt từ nhà vệ sinh của nó lao ra chạy ra cửa phòng hướng phòng ngủ của anh chạy đến.
“ Đại Đại!” Doãn Đình đuổi heo thật nhanh, “ Nơi đó không thể đi!”
Mặt Cừu Chính Khanh hắc tuyến, không phải chứ? Anh vội vàng cất xong thùng rác, lúc đuổi tới phòng ngủ đã thấy Doãn Đình ôm mèo Đại Đại ra ngoài, lại thuận tay đóng cửa phòng ngủ của anh lại. Sau đó còn dạy dỗ nó, “ Không thể chạy loạn, người ta tốt bụng chứa chấp em, để cho em ở một mình một gian phòng, em không thể quấy rối, nếu không người ta không cần em nữa làm sao bây giờ? Em phải ngoan.”
Lời còn chưa nói hết, mèo Đại Đại đột nhiên một cái lại nhảy từ trong ngực cô ra, chạy vào phòng khách.
“ Đại Đại!” Doãn Đình lại đuổi theo, Cừu Chính Khanh cũng đuổi theo. Hai người một mèo xoay quanh trong phòng khách.
“ Em ở bên kia coi chừng, tôi ở chỗ này đuổi nó.” Cừu Chính Khanh chỉ đạo xuống.
“ Được.” Doãn Đình bày ra tư thế, kết quả mèo Đại Đại đột nhiên nửa đường thay đổi, từ trên ghế nhảy tới. Hai người nhào đến vồ hụt toàn bộ. Doãn Đình vội đến muốn khóc: “ Thật xin lỗi, thật xin lỗi, mèo đó ngang ngược một chút, nó chính là muốn chơi. Một lát tôi liền ôm nó trở về phòng. Tôi sẽ tìm người nhận nuôi nó, thật sự.” Chỉ sợ Cừu Chính Khanh ghét bỏ mèo Đại Đại không muốn chứa chấp.
“ Không sao. Kệ nó đi, nó chính là chạy một chuyến, một lát dừng lại để nó trở về là được.” Cừu Chính Khanh cũng bất đắc dĩ, hai người không giải quyết được một con mèo. “ Chúng ta rửa tay ăn cơm trước đi. Thức ăn nguội.”
Hai người đi rửa tay hâm nóng món ăn ăn cơm, mèo Đại Đại vừa nhìn không có ai đuổi theo, ngừng lại. Vừa bắt đầu tò mò xung quanh, vừa đi vừa nhìn một chút, thình thoảng cọ một bên góc tường một bên ghế salon hộc tủ.
“ Nó ngứa ngáy?” Cừu Chính Khanh nhìn động tác của nó.
“ Không không, trên người nó không có bệnh, không có bọ chó, cái này hình như là nó muốn để lại mùi của mình, chiếm cứ địa bàn.”
“…” Chiếm cứ địa bàn. Cừu Chính Khanh cảm thấy có cần thiết hôm nào cùng mèo Đại Đại đàm phán một chút, khắp nơi đều là mùi của nó cũng không được, địa bàn này vẫn là của anh.
Dọn xong bát đũa, ăn cơm. Doãn Đình gắp thức ăn cho Cừu Chính Khanh, đũa thứ nhất chính là thịt dê, “ Anh nếm thử một chút.”
Cừu Chính Khanh nếm, không có biện pháp, cũng để trong bát anh. “ Tạm được.” Anh thật không thích thịt dê. Đối diện Doãn Đình cũng ăn món này, sau đó ánh mắt sáng lên: “ Không tồi không tồi, mặc dù là đồ ăn nhanh, nhưng rất có mùi vị.”
Được rồi, cô vui vẻ là tốt rồi. Cừu Chính Khanh tránh thịt dê ra, gắp các món khác.
Lúc này mèo Đại Đại tới, nó nhảy lên bàn ăn, bị mùi thơm thức ăn hấp dẫn tới đây.
“ Này, mày không thể đi lên.” Cừu Chính Khanh đứng dậy đuổi nó, mèo Đại Đại nhanh chóng chạy trốn. Cừu Chính Khanh ngồi xuống, nó lại tới. Lần này không có nhảy lên, chỉ ngồi chồm hỗm ở phía dưới nhìn. Doãn Đình gắp món ăn đang chuẩn bị ăn, mèo Đại Đại chợt nhảy lên bàn ngồi xổm bên người cô, móng nhỏ đẩy tay cô, lỗ múi sáp đến, chạm chạm, dùng sức ngửi.
“ Làm gì? Cái này em khong thể ăn.” Doãn Đình bật cười, cũng không chịu đuổi nó. Mèo Đại Đại ôm lấy cổ tay cô, cố gắng để sát vào bát của cô. Cừu Chính Khanh nhìn chằm chằm nó.
Doãn Đình vội vàng ôm lấy mèo Đại Đại, “ Tốt lắm, trở về phòng, chị cho em ăn đồ hộp nhé. Không thể quấy rối không thể chọc Cừu tổng đại nhân không vui, biết không?”
Mèo Đại Đại “ Meo meo” một tiếng bày tỏ bất mãn, nhưng vẫn bị ôm về. Mở một đồ hộp, khóa cửa một cái, mèo đã giải quyết xong.
“ Thật xấu hổ.” Doãn Đình biểu hiện rất cẩn thận đối với meo Đại Đại. Hiện tại mới vừa vào cửa đây, ngàn vạn lần không thể bị đuổi ra ngoài.
“ Không quan hệ.” Cừu Chính Khanh vừa nói, vừa đúng đối diện với đôi mắt Doãn Đình. Doãn Đình ngốc ngốc mà cười: “ Tôi nhất định sẽ phụ trách tất cả tiêu xài của nó, nếu nó làm hỏng đồ dùng gì, tôi sẽ mua mới cho anh.”
“ Được.” Cừu Chính Khanh đồng ý một tiếng. Cô nguyện ý phụ trách thì tốt rồi, như vậy cô phải đến thường xuyên.
Doãn Đình ngây ra sửng số, cho là theo phong cách của Cừu Chính Khanh cũng còn khách sáo mấy câu với cô. Coi, không khách sáo có không khách sáo thật là tốt, như vậy thật sảng khoái.
Hai người cơm nước xong, Cừu Chính Khanh vừa chuẩn bị rửa bát. Doãn Đình ngượng ngùng nói: “ Tôi tới rửa đi.”
“ Ở trong nhà của em là em rửa bá sao?” Cừu Chính Khanh hỏi cô.
“ Không phải là, có dì giúp việc.”
Cừu Chính Khanh cười: “ Vậy em ở đây giành rửa bát cái gì.”
“ Đây không phải là cho thấy ý muốn lấy lòng của tôi, muốn cho mèo Đại Đại thêm chút điểm sao.”
Cừu Chính Khanh vừa cười, mở vòi nước cầm khăn lau, rửa sạch bát.
“ Chờ một chút, chờ một chút.” Doãn Đình xông lại, càu nhàu giống như bà quản gia nhỏ: “ Anh lại quên xắn tay áo, giống hệt anh trai tôi bỏ ba kéo bốn.” Vừa nói vừa giúp anh xắn tay áo lên.
Cưu Chính Khanh cong khóe miệng mỉm cười, anh mới không bỏ ba kéo bốn, anh cố ý. Hiệu quả thoạt nhìn rất tốt.
Doãn Đình xắn tốt lắm, vừa ngẩng đầu, thấy Cừu Chính Khanh đang mỉm cười.
Còn, thật đẹp trai.
Cô lui về phía sau từng bước, có chút ngượng ngùng, mặc dù thường cùng bạn thân ở trên đường thấy trai đẹp sẽ gọi sẽ kích động trêu đùa, nhưng bây giờ đối với bạn bè nghiêm chỉnh nghiêm túc nổi lên “ Sắc tâm” thật quá không nên.
Cừu Chính Khanh không có thuật đọc tâm, dĩ nhiên không biết vừa rồi trong chớp mắt mình lại có “ Sắc đẹp mê người”, anh xoay người rửa bát, muốn tìm cái đề tài, nhưng Doãn Đình nói: “ Vậy tôi đi trong phòng xem Đại Đại trước.”
“ Được.” Vậy chờ rửa bát xong tìm thêm đề tài.
Doãn Đình đi vào phòng trêu chọc mèo. Mèo Đại Đại đã ăn no nằm trên mặt đất, Doãn Đình cầm cây gậy trêu chọc cùng chơi với nó. Một lát sau, Cừu Chính Khanh đi vào. Anh ngồi dựa vào tường, nhìn một người một mèo cùng nhau chơi hăng hái.
Doãn Đình quay lại nhìn anh: “ Anh có bận chuyện gì khác sao? Một mình tôi cũng không sao.”
“ Không vội.”
Doãn Đình cười hì hì: “ Không quấy rầy là tốt rồi.” Cô chơi một lúc, ôm lấy mèo Đại Đại, cùng nhau ngồi vào bên cạnh Cừu Chính Khanh. “ Cảm ơn anh.”
“ Không có sao.”
Sau đó hai người đều không nói gì.
Doãn Đình đùa với mèo, vuốt một cái xuống lưng nó, mèo cuộn tròn bên cạnh Doãn Đình, chuẩn bị ngủ. Trong phòng rất yên tĩnh, Cừu Chính Khanh không nghĩ tới nói chuyện gì, lại cảm thấy thật ra thì không có đề tài gì cũng không sao, cứ ngồi như vậy, không ngượng ngùng chút nào. Doãn Đình đùa với mèo khẽ cười nhẹ, trong không khí tựa như có hơi thở ngọt ngào.
Trong không khí như thế này, một đêm hôm qua Cừu Chính Khanh ngủ không ngon mệt mỏi cuối cùng phát tác. Anh bất tri bất giác, đã ngủ.
Khi đầu anh nghiêng đến trên bả vai Doãn Đình, Doãn Đình sợ hết hồn. Sau đó vừa nhìn, người đàn ông bên cạnh này lại ngủ thiếp đi. Cô nhịn không được bật cười, tình hình này giống như hai người đang ngồi trên xe, hành khách bên cạnh ngủ gà ngủ gật ngã xuống. Doãn Đình triển khai sức tưởng tượng, xe hơi phía trước dừng lại, thắng gấp, bọn họ có phải hay không cũng lắc lư ngã xuống đây? Thôi quên đi, anh nhất định mệt chết đi.
Nhưng mà nếu anh quá mệt mỏi, có nên gọi anh tỉnh để anh về giường ngủ hay không? Nhưng mà gọi anh như thế này, anh nhất định sẽ lúng túng ngượng ngùng đi? Nhất định sẽ nói, không có sao, không mệt, anh không ngủ. Còn nói, anh một lát còn phải đưa cô về, không cần ngủ.
Nói như vậy, cô phải nhanh đi thôi, không nên quấy rầy quá. Mà cô vừa đi, anh sẽ phải đưa, không thể nghỉ ngơi. Vậy, cứ để cho anh ngủ như vậy thêm một lát đi.
Doãn Đình không dám động. Cứ như vậy dùng bả vai đỡ đầu cho Cừu Chính Khanh. Bên này dưới bàn tay, là mèo Đại Đại thoải mái khò khè khò khè làm nũng, bên kia trên bả vai, là tiếng hít thở nhẹ nhàng của Cừu Chính Khanh. Doãn Đình ngồi, cảm thấy trong lòng an tĩnh lại thỏa mãn. Nếu như sau này, cô có thể có cuộc sống hạnh phúc như vậy thật là tốt. Tìm một người chồng yêu nhau, có trách nhiệm, chăm sóc động vật, bọn họ cùng nhau nuôi một con mèo một con chó, nuôi hai đứa bé. Phòng ốc không cần quá lớn, giống như Cừu Chính Khanh bây giờ liền rất tốt. Mỗi ngày bọn họ cũng thật vui vẻ, nên có nhiều hạnh phúc.
Chẳng qua là không biết một nửa kia của cô ở nơi nào, sẽ là bộ dáng như thế nào?
Thật là muốn yêu đương. Thật hâm mộ những người có bạn trai có thể làm nũng, có thể cùng nhau xem phim, du lịch, mỗi ngày cùng đi ăn món ngon. Chờ tới lúc bạn bè tới hẹn hò, cô cũng có thể đúng lý hợp tình nói: “ Không rảnh, hôm nay tớ có hẹn với bạn trai.” Còn có thể nói: “ Đúng thế, tớ chính là trọng sắc khinh bạn.”
Nhưng là cho đến bây giờ, cũng chỉ người khác nói với cô câu này. Mà cô, là cái người cười khổ ha ha gọi điện thoại. “ Cậu hôm nay có rảnh rỗi hay không, chúng mình cùng đi ăn cơm. Cái gì, lại hẹn hò à, thế nào suốt ngày thấy bạn trai mà không thấy chán ghét đây, trọng sắc khinh bạn!”
Nguyệt lão à hồng nương à tơ hồng à, các người cũng nhanh một chút, có hiệu suất một chút, cô cũng muốn có thể nói “ Trọng sắc khinh bạn” một lần thôi!
Cừu Chính Khanh không biết mình ngủ bao lâu, anh thậm chí không biết mình ngủ thiếp đi, chờ lúc anh phát hiện ra là nhờ mèo hét thật to, mà Doãn Đình ở cùng mèo Đại Đại nhỏ giọng nói chuyện: “ Hư, không được kêu. Không phải đã cho đồ hộp sao? Hôm nay em ăn nhiều như vậy, không thể ăn nữa. Đến đây, chị xoa xoa bụng cho, em sẽ ngủ ngon. Không được ầm ĩ. Để cho chú ấy ngủ thêm một lát. Ngoan ngoãn nhé, xoa xoa.”
Mèo Đại Đại lại nhẹ nhàng kêu một tiếng, Doãn Đình lại nhỏ giọng nói: “ có phải em tối hôm qua không ngoan kêu suốt, để cho chú ấy ngủ không ngon. Không thể như vậy nhé, công việc của chú rất cực khổ, buổi tối không ngủ ngon không thế được nhé.”
Cừu Chính Khanh cong khóe miệng, lại cố nén không dám cười không dám động. Hiện tại tỉnh lại lúng túng nhiều, hơn nữa anh đang tựa vào trên vai cô, chưa từng cách cô gần như vậy. Cô thật là tri kỷ, chẳng những đáng yêu, còn rất dịu dàng chăm sóc. Cừu Chính Khanh quyết định giả vờ ngủ, ngủ thêm một lúc nữa tốt lắm, thật vất vả có cơ hội như vậy.
Nhưng anh còn chưa có ngủ thêm một chút, điện thoại di động Doãn Đình vang lên. Vào lúc này giả vờ cũng không giống, Cừu Chính Khanh than thở trong lòng, “ Tỉnh” tới đây. Doãn Đình cũng không để ý gì khác, vội vàng chạy đi ra nghe điện thoại. Mèo Đại Đại nhân cơ hội cũng muốn đi ra theo, bị Cừu Chính Khanh đóng cửa lại ngăn cản.
Điện thoại là Tần Vũ Phi gọi tới, cô hỏi Doãn Đình: “ Cậu đang ở đâu?”
“ Vân còn ở trong nhà Cừu tổng đây.”
“Đã muộn thế này tại sao còn chưa đi?”
Lúc này Doãn Đình mới phát hiện bả vai mình mỏi vô cùng, cũng đã tê rần. Cô khẽ rên một tiếng, vừa xoa bóp bả vai, vừa để ya cửa phòng, thấy Cừu Chính Khanh không có ra ngoài, lúc này mới nhỏ giọng đáp: “ Mới vừa rồi anh ấy ngủ thiếp đi, không có cố ý đánh thức anh ấy. Nhưng mà hiện tại anh ấy thức dậy rồi, cho nên một lát tớ liền đi.”
Tần Vũ Phi hét chói tai: “ Anh ta ngủ thiếp đi! Anh ta không có làm gì cậu chứ?” Trong điện thoại Doãn Đình phát ra tiếng rên tương đối khả nghi.
“ Không có làm gì, anh ấy chính là mệt mỏi, chúng tớ ngồi mộ hồi, anh ấy liền ngủ thiếp đi.” Doãn Đình hiểu được Tần Vũ Phi suy nghĩ gì. “ Tư tưởng của cậu thật tà ác. Thật ra thì chuyện mới vừa rồi, giống như thời điểm cùng mọi người ngồi xe buýt tàu điện ngầm, có người bộ dạng quá mệt mỏi. Cậu nghĩ đi chỗ nào.”
“ Tớ nghĩ đến chuyện thấp kém phía trên đi.” Tần Vũ Phi không khách khí chút nào. Cô lại hỏi: “ Anh ta có ở bên cạnh cậu không?”
“ Lời nói cuả cậu mới vừa rồi không lễ phép, bây giờ mới hỏi cái này không phải có chút chậm?”
“ Sẽ không, tớ không ngại anh ta biết tớ nghi ngờ anh ta.” Tần nữ vương khí thế trước sau như một.
“ Được rồi, cậu thắng.” Doãn Đình nhận thua rất quả quyết, sau đó trả lời: “ Anh ấy không có ở đây, anh ấy ở phòng của Đại Đại, tớ ở phòng khách.”
“ Vậy tớ hỏi cậu nhé, có phải Cừu Chính Khanh theo đuổi cậu hay không?”
“ Dĩ nhiên không phải.”
“ Thần kinh cậu quá thô bị theo đuổi cũng không biết, những sự tích thần kinh thô của cậu trước đây tớ chưa kể tỉnh cậu. Chẳng qua tớ phải nói cho cậu, cậu đừng tưởng Cừu Chính Khanh là quản lý cao cấp công ty nhà tớ nên cái gì cũng yên tâm, chuyện tội phạm cưỡng gian như vậy phần lớn phát sinh ở người quen.”
Cằm Doãn Dình thiếu chút nữa rớt xuống, này là cái gì với cái gì.
“ Lòng phòng người không thể không có, tớ không phải là đùa giỡn với cậu. Nếu anh ta đối với cậu có chút gì đó không lễ phép, cậu nhất định không nên khách khí, còn phải, nhất định phải nói cho tớ biết. Tớ sẽ dọn dẹp anh ta.”
“ Anh ấy sẽ không.”
“ Mặc dù tớ cũng không nhìn ra anh ta sẽ hư hỏng như vậy, nhưng phụ nữ đề phòng một chút cũng không sai.” Tần Vũ Phi nói, “ Cậu suy nghĩ một chút, tại sao anh ta tốt với cậu như vậy?”
“ Anh ấy lương thiện.” Doãn Đình đối đáp trôi chảy.
“ Đần. Cậu xem Cố Anh Kiệt nhà tớ lương thiện sao?”
Lần này Doãn Đình phản ứng rất nhanh, biết cô ấy nói là chuyện Cố Anh Kiệt cũng không giữ lại mèo Đại Đại, cô bình tĩnh trả lời: “ Hoặc là Cố Anh Kiệt không lương thiện như Cừu tổng đại nhân, hoặc là Cố Anh Kiệt trọng sắc xóa sạch chút ít lương thiện còn lại.”
“…” Tần Vũ Phi tức giận: “ Còn rất trôi chảy phải không?”
“ Tớ nói là sự thật.”
“ Dù sao tớ nhắc nhở cậu, chính cậu nhìn đó mà làm. Đàn ông đối với phụ nữ không có chút ý đồ, làm gì giả vờ lương thiện lấy lòng cô ta. Cậu suy nghĩ một chút, nếu mà đến lượt tớ mang con mèo nói Cừu Chính Khanh anh giúp tôi nuôi một chút, anh ta sẽ giúp tớ mới là lạ.”
“ Cậu chưa thử qua làm sao biết anh ấy sẽ không!” Doãn Đình nói chuyện giúp Cừu Chính Khanh theo bản năng.
“ Cậu đứa ngốc này, đần chết cậu rồi tính. Tớ chính là nhắc nhở cậu một lần. Nếu như anh ta thật biết điều đối với cậu, cậu lại không có ý đó, cũng đừng để cho anh ta giúp tới giúp đi, đến lúc đó cậu tìm được người mình thích, mà anh ta lại lún vào quá sâu, theo cá tính mềm yếu của cậu, khẳng định cảm thấy lúng túng xử lý không tốt. Anh ta cảm thấy cậu có lỗi với anh ta, cậu lại cảm thấy mình vô tội, như vậy rất không tốt.”
Doãn Đình không nói gì phản đối được. Cô cảm thấy Tần Vũ Phi nói rất có đạo lý. Nhưng mà cô lại cảm thấy Cừu Chính Khanh sẽ không. Anh sẽ không ôm dạ báo thù, sẽ không tính toán chi ly, ở trong lòng cô, anh có thể tin, để cho cô có cảm giác an toàn.
“ Đến lúc đó anh ta cho rằng cậu lừa gạt tình cảm của anh ta, sau đó buồn bực, làm việc không hết sức, ảnh hưởng rất không tốt đến việc kinh doanh của gia đình tớ.”
“…” Doãn Đình thật sự muốn chạy tới bên kia điện thoại dùng sức mà lắc Tần Vũ Phi, “ Lời này mà cậu cũng dám nói!”
“ Dĩ nhiên” Tần Vũ Phi không có ý xin lỗi. “ Dĩ nhiên, nếu như cậu cũng có ý thích anh ta, mặc dù tớ cảm thấy không có khả năng này. Đúng vậy, sẽ không có khả năng này, quái thú mặt lạnh cuồng công việc, nếu cậu thích anh ta sẽ dọa chết người.” Tần Vũ Phi làu bàu: “ Nếu như không có khả năng này, vậy tớ cũng không muốn nói nhiều. Tóm lại, cậu làm việc không được thần kinh thô như vậy, phải suy nghĩ tiền nhân hậu quả. Chớ chọc phiền toái cho mình, biết không? Đúng rồi, con mèo kia của cậu, tớ để cho Cố Anh Kiệt nhanh chóng tìm người, chính cậu cũng tìm nhiều một chút, nói chung để ở chỗ Cừu Chính Khanh cũng không hay. Anh ta thường làm thêm giờ, lại hay đi công tác. Không phải là người nhận nuôi tốt.”
“ À.” Doãn Đình bị cô ấy nói xong có chút khó chịu. Tần Vũ Phi lại dặn dò mấy câu, nói nếu không phải là quan hệ bạn bè trai gái, không có lý do muộn như thế vẫn ở nhà đàn ông, nhanh chóng về nhà, chú ý an toàn. Doãn Đình đồng ý. Hai bên cúp điện thoại.
Doãn Đình trở lại trong phòng, Cừu Chính Khanh đang cầm gậy trêu chọc mèo chơi cùng mèo Đại Đại, mèo Đại Đại ngã xuống đất ngửa cái bụng, Cưu Chính Khanh đang dùng gậy xoa bụng nó, nó cố gắng phản kháng, dùng bốn móng vuốt nhỏ muốn ôm vào cây gậy, Cừu Chính Khanh cười ha ha.
Anh thấy Doãn Đình trở lại, liền hỏi cô: “ Thế nào? Ai gọi điện thoại tới?”
“ Không sao.” Doãn Đình lắc đầu một cái.
Mèo Đại Đại lật người lên cắn cây gậy dùng sức kéo, kéo lực chú ý của Cừu Chính Khanh trở về. Anh vội vàng cứu cây gậy từ trong miệng mèo Đại Đại ra. Doãn Đình nhìn bọn họ, nhớ tới lời Tần Vũ Phi nói. Cừu Chính Khanh thật sự có thể thích cô? Có ý tứ với cô sao?
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT