Đánh Bối Lạp Tư Thông nhiều nhất chỉ có 2 tổ, nói cách khác boss Bối chỉ tiếp kiến 16 người, nhiều hơn không gặp.
Hồng Phi bọn họ tổng cộng có 12 người, chia làm hai tổ.
Thời điểm phân công công tác, phát hiện một vấn đề thực cấp thiết, bang hội có hơn 10 người, pháp sư không thiếu,chiến sĩ không thiếu, cung thủ
không thiếu, thợ rèn cũng có, duy độc chỉ thiếu có mục sư -0-!
Tất cả mọi người đều nhìn về phía Tiểu Tước Ưu Thương. Hồng Phi đã có acc
cấp cao như vậy, acc phụ tất nhiên không dụng tâm luyện cấp, thường
xuyên trà trộn trong đám người uống nước ăn cơm nói chuyện phiếm, mặc kệ những việc khác. Bởi vậy tuy đã là dị sĩ, nhưng một điểm kỹ năng cũng
chưa từng dùng qua. Này cũng có thể coi là acc có tính cơ động vô hạn –
tỷ như lúc này bang hội thiếu thầy thuốc, nàng đương nhiên phải gánh lấy trách nhiệm cứu tử phù thương.
“Tiểu ưu ~~~ ngươi theo chúng ta đi.”
“Tiểu ưu mm, làm thầy thuốc cũng không tệ nha, cứu tử phù thương là giấc mộng của nữ hài tử.”
Giấc mộng cái đầu! Bang hội nhiều mẫu như vậy, tại sao đến một cái thầy thuốc cũng không có?
Hồng Phi có một tật xấu, cung thủ, pháp sư, chiến sĩ, thích khách nàng đều
chơi hết, chỉ duy độc không chơi mục sư. Tuy mục sư cũng có kỹ năng,
nhưng tác dụng chủ yếu là thêm buff và cứu người. Hồng Phi không phải
người theo chủ nghĩa hòa bình, cái loại đứng sau lưng người khác, việc
làm xiêm y cho người khác nàng mặc kệ.
Bất quá tình thế cấp bách,
hiện tại mục sư là chức nghiệp khan hiếm, đây lại cũng chỉ là acc phụ,
thế nên Hồng Phi liền an ủi chính mình, coi như bổ sung một ít tri thức
về các chức nghiệp của Thiên Địa đi.
Vì thế sử dụng thâu kỹ năng, ở chủ thành A-Ten tìm một số thầy thuốc thâu kỹ năng hồi phục sinh mệnh,
phong chi chúc phúc, khởi tử hồi sinh, tỉnh giác quang hoàn, thần thánh
quang huy, chân khí hộ thể …v…v… nhìn thấy nhiều trạng thái cùng kỹ năng như vậy, Hồng Phi có chút đau đầu. Nàng… quả nhiên không thích hợp làm
thầy thuốc a.
Tổng cộng có hai đội ngũ, chỉ có một thầy thuốc là
không đủ, mọi người gãi đầu gãi tai một lúc, rốt cuộc nhớ đến acc trước
của Lưu Ly tiểu dd hiện giờ đã đi ngủ… tuy cấp bậc thấp, nhưng tốt xấu
cũng là mục sư, chộp tới chộp tới.
Tuyết đại thần cũng nghĩ như
Hồng Phi, đời này chưa từng tham gia hoạt động bang hội, khi nghe thấy
có nhiều người cùng nhau đánh boss cũng là tâm động vạn phần, vì vậy đối với đề nghị giết hại đóa hoa tương lai của tổ quốc không chút nào dị
nghị, ngược lại kiên định bước tới, trực tiếp đem Lưu Hoả dd hiện đang
ngủ chảy nước miếng bắt đến.
“Ca ca” Lưu Hoả tiểu bằng hữu dụi dụi đôi mắt nhập nhèm “Trời đã sáng rồi sao?”
“Vào acc Tuyết Hoa Lưu Ly.”
“Không phải chính huynh nói dùng acc nữ không truy được lão bà sao?”
“Vào acc này, có thể nghe được giọng nói người hầu của ta.”
Lười giải thích, nhưng lại mang theo lực hấp dẫn chí mạng.
“Thật sự?” Khuôn mặt nhỏ nhắn nhất thời bừng sáng, đầu không mê, chân không
loạn, bật người tỉnh dậy, chạy tới trước máy tính đăng nhập vào trò
chơi.
Ước chừng 5 phút sau, những người đang ở trong phòng tán gẫu như được âm thanh của Lưu Hoả tiểu dd, tuy rằng non nớt, nhưng lại rất
dễ nghe.
“Tỷ tỷ, ngươi ở đâu.”
“Đây.”
“Tỷ tỷ, vì sao
không tán gẫu, còn đánh chữ a? Là cảm nên yết hầu không thoái mái sao?
Tỷ ở thành thị nào? Đã sang mùa đông rồi sao? Phải mặc nhiều quần áo
nha.”
Tiểu đệ đệ 11 tuổi có thể quan tâm người khác như vậy, Hồng Phi rất cảm động, hít một hơi thật sâu, nàng đánh ra một hàng chữ.
“Ta không sinh bệnh, đừng quá lo lắng, chẳng qua tỷ tỷ phát thệ không tán gẫu.”
“Nga…” Tuy rằng ngoan ngoãn không yêu cầu, bất quá Hồng Phi có thể cảm nhận rõ sự tiếc nuối trong tiếng kêu kia.
Khụ, nếu chỉ kêu một tiếng, không tính là phá lời thề nha.
“Meo meo.”
“Mèo hoang ở đâu ra.”
-_-!!
“Meo meo meo meo.”
“A, là Tiểu ưu thương nhi.”
“Oa! Ưu thương mm ngươi thanh âm nghe rất êm tai, mềm mại ôn nhu, ngươi
không chịu mở miệng. Ta thiếu chút nữa hoài nghi ta và ngươi cùng là
nhân yêu.”
Mềm mại ôn nhu!!
Rơi lệ ~~
Kỳ thực đây mới
là nguyên nhân tại sao nàng không tán gẫu ở kênh ngữ âm nha, cường thế
Thiên Thượng Hồng Phi lại có giọng nói non nớt như nữ sinh, như thế nào
cũng không chấp nhận được, ảnh hưởng trực tiếp tới khí chất nữ vương của nàng.
Chính đang ưu thương, lại truyền đến một tiếng “Ca! Ta không cần uống nước tăng lực a.”
“Đề cao sức chống cự.” Lý do của đại thần lúc nào cũng chính đáng.
“Ô….”
Vô Thanh Vô Tức đột nhiên bật cười “Tiểu Lưu Hoả a, ngươi không phải không biết ca ca ngươi lòng dạ hẹp hòi, hắn đợi nghe thanh âm của tiểu người
hầu, người ta lại không chịu, ngươi tùy tiện nói một câu thì đã nghe
được rồi, rõ ràng là ăn dấm chua thôi.”
“Thật vậy chăng? Ca ca, ngươi cũng thích tỷ tỷ?”
“Trước tiên phải nói cho rõ, là ta nhìn trúng tỷ tỷ trước, ta sẽ không vì người là ca ca mà nhường cho ngươi.”
Phốc… chuyện gì đang xảy ra thế này, bất quá, Ly Thương Chi Tuyết hắn thật sự ăn dấm chua?
Hồng Phi nhìn pháp sư áo lam trên màn hình, nhất thời có chút sợ sệt.
“Đã khuya, mau đi bản sao.”
Hiển nhiên đối với đề tài này, đại thần thẹn thùng không dám nói tiếp, vội ho khan một tiếng, giục mọi người đi bản sao.
Tổ đội an bài như thế này.
Tiểu Tước Ưu Thương, Ly Thương Chi Tuyết, Vô Thanh Vô Tức, Thần Phong Nhất Thụ, Mị Vũ Chi Giả làm một tổ.
Ly Thương Chi Tuyết chủ công.
Vô Thanh Vô Tức chủ dẫn.
Thần Phong Nhất Thụ khiêu khích.
Tiểu Tước Ưu Thương thêm buff cộng hồi sinh.
Mị Vũ Chi Giả bảo hộ mục sư.
Một tổ khác, từ Tuyết Hoa Lưu Ly, Hồng Phi người hầu 3 người, Ta Là Tân
Nhân, Bồ Đào Đa Đa, Tiểu Tiểu Tích Đáp, tạo thành một tổ chiến vô bất
bại.
Lưu Ly phị trách thêm buff cùng trị liệu sống lại.
Ba người hầu không mạnh như Thần Phong Nhất Thụ nên luân phiên khiêu khích.
Bồ Đào Đa Đa bảo hộ.
Còn lại công kích.
Sắp đặt như vậy, chính là chiến thuật cơ bản nhất khi hạ bản sao, mọi người trong Thần Phong Ngự Tuyết đều muốn hưởng thụ cảm giác giết boss, có
thể giết chết đối phương hay không kỳ thực cũng không quá để ý.
Hai tổ nhân mã thoát sạch sau khi tiến vào bản sao, đột nhiên phát hiện
boss Bối Lạp Tư Thông. Nó rất to lớn, ước chừng lớn bằng 4,5 người chơi
đứng song song, mặt người thân nhện, thật là quá ghê tởm.
Boss
ngẫu nhiên nhìn thấy một tổ, một bên dùng 8 cái chân đầy lông di động
đến chỗ bọn họ, một bên say mê nói: “Mọi người đều thích bảo ta tiểu
Bối, nói diện mạo của ta đủ để cùng…. so sánh. Hừ! Hắn có thể đẹp trai
hơn ta, q hơn ta… nhưng ta có nhiều chân hơn hắn.”
囧 nhất囧, mọi người chấn động rớt xuống một đống da gà, bắt đầu công kích.
Hồng Phi thi triển phong chi chúc phúc cho toàn đội – gia tăng tốc độ di
chuyển (này là thâu của cung thủ), dùng tỉnh giác quang hoàn đề cao lực
miễn dịch, thần thánh quang huy nâng cao hp, chân khí hộ thể cộng thêm
mp. Sau đó nhanh chóng đi ra phía sau boss, miễn cho công kích 180 độ
của hắn đánh trúng.
Thần Phong Ngự Tuyết thông minh dùng một chiêu Băng Thiên Tuyết, làm cho boss giảm 10% tốc độ. Lại dùng một chiêu Khô
Đằng Triền Nhiễu, giảm 15% tốc độ di chuyển cùng 5% lực công kích.
Thần Phong Nhất Thụ liên tục dùng kỹ năng khiêu khích, làm cho boss cứ nhằm vào hắn mà đánh.
Vô Thanh Vô Tức đi theo sau Thần Phong Nhất Thụ, vạn nhất khiêu khích thất bại thì ngăn không cho boss quay đầu công kích Ly Thương Chi Tuyết cùng Tiểu Tước Ưu Thương.
Chẳng qua nếu giết Bối Lạp Tư Thông đơn giản như vậy thì sẽ không có nhiều bang hội cao cấp bị diệt cả đoàn. Tuy đã
bị giảm tốc độ, nhưng sức chạy của nó so với người chơi bình thường kém
không nhiều lắm. Tiếp theo đó Băng Thiên cùng Khô Đằng chỉ dùng được
trong 10 giây, nhưng đối với nó lại chỉ có hiệu quả từ 5-7 giây, huống
hồ hai kỹ năng này có thời gian chờ cách nhau những 15 giây.
Dưới
sự công kích của boss, Thần Phong Nhất Thụ rất nhanh bị hạ sát, hắn
không nghĩ đến mặt mũi, nằm ở trên đất chụp một bức ảnh làm kỷ niệm.
Vô Thanh Vô Tức dẫn dụ sự chú ý của boss, Hồng Phi thừa cơ phục sinh Thần Phong Nhất Thụ.
Ly Thương Chi Tuyết đã dùng qua ma pháp, kỹ năng hiện tại đang trong thời
gian chờ, Mị Vũ Chi Giả đi lên phóng xuất Khổn Thiên Tác, phát hiện tiểu Bối tuy có chững lại nhưng không bị trói buộc, kỹ năng không có hiệu
quả, vì thế Mị Vũ Chi Giả cũng bị giết.
“Trước tách ra chạy trốn.” Thần Phong Nhất Thụ sửa lại ngữ khí cợt nhả mọi khi, bắt đầu chỉ huy
“Chờ a Ly đóng băng nó, mọi người hãy lại gần.”
“Ân.”
“Biết.”
Nguyên bản năm ba tốp hợp thành một đoàn, theo bốn phương tám hướng chạy trốn, trong khoảng thời gian ngắn làm tiểu Bối chạy đông chạy tây, thật có
chút hương vị chơi rượt bắt.
Mọi người cũng coi như chơi đến nghiện, cũng không quản nó khủng bố cỡ nào, cứ thế đùa giỡn vui vẻ.
Tiểu Bối chạy theo Bồ Đào Đa Đa nhiều hơn, Vô Thanh Vô Tức tiến lên chụp ảnh thân mật, chụp xong nằm ngay đơ, bất quá vẫn như cũ đắc ý dào dạt kêu
gào dáng người hoàn mỹ của hắn cùng tiểu Bối chụp ảnh chung. Hồng Phi đi lên cứu sống hắn, bất hạnh bị tiểu Bối nhìn trúng. Ly Thương Chi Tuyết
đi lên phóng ra một hỏa cầu, chuyển dời sự chú ý của nó, lúc bị nó công
kích cũng là lúc Vô Thanh Vô Tức sống lại, Ly Thương Chi Tuyết lấy hắn
làm đệm lưng tránh được một kiếp. Chỉ thương cho Vô Thanh Vô Tức vừa mới bò từ trên đất dậy đã nhanh chóng ngã sấp xuống.
“A Ly! Ngươi rất đê tiện.”
“Cám ơn.”
“Hắn luôn luôn như vậy.” Thần Phong Nhất Thụ sama nở nụ cười.
“Ta nói, tiểu Bối quả thực rất đàn ông.” Thưởng thức cái đẹp của Hồng Phi người hầu 1 hiển nhiên vô cùng đặc biệt.
“Đích xác, rất lợi hại.” số 2 cũng không kém.
“Ta nói, cùng chủ nhân của chúng ta có vài phần giống nhau.”
“Đúng a đúng a.”
Hồng Phi -__-!!
Nàng rõ ràng rất đẹp mà, mặc kệ là trò chơi hay người đời! Ánh mắt vậy là sao chứ? Hừ!
Chơi như vậy đến mười mấy phút, mọi người cũng đã đến lúc đạn tận lương
tuyệt, lúc này mới nhớ tới mục đích của bọn họ đến đây là giết boss,
không phải chơi trốn tìm….
Hồng Phi nhìn hồi lâu, có chút thăm dò
tình thế, trong lòng âm thầm hiện ra một ý tưởng, nếu dựa vào cái này
thì cho dù không phải là cao thủ cũng có thể giết chết được boss….
Nhất thời có chút hưng phấn, lại có chút nóng lòng muốn thử. Hồng Phi nhịn
không được nói ra tiếng “Luân phiên, luân phiên có lẽ sẽ giết được nó.”
“Hử?”
“Nơi này công kích của Ly Thương là cao nhất, hắn phụ trách công kích đằng
sau boss, toàn bộ những người khác phụ trách luân phiên giữ quái, đừng
cho nó quay đầu lại công kích hắn. Ta cùng Lưu Hoả phụ trách khởi tử hồi sinh, như thế sẽ không mất kinh nghiệm.”
“Ý kiến hay! Nơi này nhiều người như vậy, muốn giết hết cũng không ứng phó nổi đâu.”
“Biết.” Tuyết đại nhân cũng vuốt cằm đồng ý.
“Không có ý kiến.”
“Cái gì?” Thần Phong Nhất Thụ sama vừa mới đi wc, không nghe được giọng nói của Hồng Phi.
Vô Thanh Vô Tức đem những đề nghị của Hồng Phi nói lại một lần, cũng đạt được sự đồng ý của Thần Phong Nhất Thụ.
Vì thế hoạt động luân phiên – bắt đầu.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT