Sau khi nó nốc cạn chai Vodka thứ hai, hai gò má đã ửng hồng vì say.

Vi thì sau khi dẹp chai Whisky đầu tiên sang một bên thì thấy chưa đủ, mò mẫm xuống hầm rượu xách lên them một chai XO và một chai Brandy.

- Thảo Anh…em đừng uống nữa! Là XO đó! – Trang chồm tới giật ly rượu trên tay Thảo Anh, đầu óc bắt đầu váng lên vì chất men của rượu.

- Ưm…chút thôi. – Thảo Anh làm nũng.

- Mày điên à? Mày đừng có làm loạn ở đây nhé. – Vi trừng mắt.

- Nhưng sao không cho tao uống? Mới có 2 ly thôi mà? – Thảo Anh gục gặc cái đầu. (Haiz…cái tật uống không được XO mà ham…=.=)

- Tao muốn uống…muốn uống… - Thảo Anh phồng mặt giận dỗi.

- Thôi nào, đừng uống XO nữa. Say…đó! Ra sàn nhảy với tao… - Nó cười hì hì, kéo tay Thảo Anh.

- Sàn nhảy á? Được đó…tao thích! – Vi bật người ngồi dậy.

- Vậy hai đứa mình đi. – Nó bám vào bức tường, loạng choạng đứng dậy.

- Hì…hai người đi không? – Vi quay sang nhìn Thảo Anh và Trang, hỏi.

- Ok. – Trang gật đầu, kéo Thảo Anh cùng đứng dậy.

Ánh đèn màu xoay vòng trước mặt. Nhíu mày, nó cố gắng thích nghi với không gian mới.

Chẹp miệng, nó cảm thấy hưng phấn. Đúng là ngày xưa đi thường xuyên nên thấy chán, giờ xa bar 4 tháng nên bước vào mới có cái cảm giác thích thú đến lạ này.

Huých tay Vi, nó nói thầm bên tai:

- Ê này…lâu quá chưa xem mày nhảy đó! Tối hết ga một lần nhé.

- Hửm? Xem tao nhảy? Ý mày là… - Vi nhìn nó, chớp chớp mắt.

- … - Nó không trả lời, chỉ cười nham hiểm.

- Hứ! Mày nhảy cũng có thua gì tao? Mày đang tính giết tao đấy hả? Người của Monster đầy trong đây đấy, tai mắt của tên Khánh ở đây không ít đâu. Tao chưa muốn chết. – Vi lườm nó cháy da.

- Mày sợ tên đó à? Mày nghĩ tụi Monster dám hó hé sao? Đứa nào dám mở miệng tao cắt lưỡi đứa đó. – Nó hất mặt.

- Mày nói nghe ngon cơm dữ nhỉ? Ok…vậy tao với mày lên sàn! – Vi không chịu kém, quắc mắt nhìn.

- Được thôi. – Nó cười lạnh, xoay người giật lấy ly rượu trên tay mà Thảo Anh cầm ra uống sạch.

- Hở? Của tao mà? – Thảo Anh nghệt mặt nhìn nó, ngây thơ.

- Hừ… - Nó không trả lời, uống xong rồi thì ném thẳng cái ly xuống đất vỡ tan.

Nó lườm Vi một cái, Vi liếc nó một lần. Không khí bắt đầu nóng lên. Ánh kia thật sự rất khiêu khích. Lâu rồi không thử, nó cũng chẳng biết tay nghề mình thế nào nữa rồi đây. Tối nay, tự dưng cảm thấy hứng thú.

Được thôi, màn trình diễn của hai hotgirl hang đầu chính thức bắt đầu!

Để xem…trình của ai nhỉnh hơn nhé!

Hai cây cột kim loại dựng thẳng đứng, mang theo chút hơi lạnh được đặt cạnh nhau. CHạm bàn tay lên thân cây cột, nó miết nhẹ, môi mỏng đỏ hồng vẽ nên một đường cong tuyệt hảo. Tâm trạng tốt đây. Máu nóng trong người cũng được khơi dậy. Nó thật sự rất hứng thú với màn solo này với Vi.

Đứng tựa lưng vào cây cột cao, Vi hất cằm tỏ vẻ kiêu ngạo, nét tự tin hiện rõ trong đôi mắt. Đưa bàn tay trắng nõn lên vuốt vuốt vài sợi tóc mái lòa xòa trước mắt, Vi thật sự không biết hành động của mình tạo nên nét đẹp mị hoặc đến thế nào.

Trang bỏ lại Thảo Anh đang đứng lẫn trong đám người đông đúc, chen chúc nhau vây quanh sàn nhảy mà đi tới chỗ DJ. Nói thầm vài câu vào tai anh chàng DJ, Trang mới vui vẻ đi tìm cô em gái. Đáy mắt đó…thoáng lên vài tia ranh mãnh.

Âm thanh sôi động vang lên, rất nhanh! Phải nói là tiết tấu cực nhanh lại rất chất. Đây có thể gọi là nhờ vào âm nhạc kích thích thêm phần tài năng của họ.

- Oh…bài này… - Nó nhướn một bên mày, liếc mắt về phía tên DJ.

- Là Zun. Khả năng DJ như thế…đúng là một tầm cao. – Vi không thèm nhìn, chỉ chẹp miệng.

- Haiz…đúng là…bắt đầu nhé! – Nó hơi thở dài, giơ ngón cái ra với Zun rồi lại nhìn Vi.

- Sẵn sàng. – Vi nhún vai tùy ý, cơ thể cũng theo đó từ từ chuyển động.

Bắt đầu, hai cô gái với những động tác thật gợi cảm khiến cả nam lẫn nữ phải hò hét, thậm chí xịt máu mũi.

Với vẻ bề ngoài nóng bỏng của bản thân, Vi tự hiểu múa cột chính là hình thức “lấy máu” triệt để nhất. Đây cũng chính là một phần nguyên nhân mà Khánh giam lỏng Vi ở nhà.

Nó thì sao nhỉ? Sinh ra vốn là thiên tài nên nó cũng chẳng cần phải học nhiều với những động tác rườm rà. Bản thân là chính mình vẫn tốt nhất, tất cả các động tác hầu như là bộc phát, chỉ nhảy theo cảm hứng và sự thật đã chứng minh, những động tác đó làm sàn nhảy nóng nhanh đến mức khó tin. Thật sự thì kể cả Trang và Thảo Anh đứng bên dưới cũng bắt đầu vắt cằm suy nghĩ, đây có thể gọi là một con người hoàn hảo, không học cũng giỏi?

Trong khi không khí bắt đầu nóng lên, những kẻ bên trong phòng Vip2 cũng vừa vặn đứng dậy, chuẩn bị ra về. Mới đi có vài tiếng mà nhớ “người đẹp” quá, trong lòng tò mò không biết “người đẹp” ở nhà có nhớ mình không? (Xin thưa là KHÔNG…mấy chị ấy mừng như bắt được vàng khi mấy anh đi mà… :)) )

- Hửm? – Thiên chợt cau mày vì âm thanh sôi động này, thêm vào đó là tiếng hò hét rất chói tai. Đôi mắt theo quán tính mà nhìn cả lượt xem xem chuyện gì đang xảy ra.

- Kia! Là Vi mà? – Minh nhìn về hướng sàn nhảy, mắt hơi nhíu lại rồi lấy tay chỉ vào cô nàng sexy với chiếc váy ngắn ôm màu đỏ.

- Vi? – Khánh hơi ngẩn ra rồi cũng nhìn theo hướng ngón tay của Minh. Chẳng phải lúc này nhỏ đang ở nhà sao?

- Múa cột sao? Chẳng phải Vi không muốn nhảy nữa à? – Thiên chớp mắt.

- Bên cạnh…hình như…là An! Con An! – Minh chăm chú nhìn cho kỹ, xong rồi lại la lên rất to.

- Sao? – Hắn nãy giờ chẳng chú ý lắm, bản thân cảm thấy khó chịu vì những tiếng hét nhưng lại bị câu nói của Minh thu hút tầm nhìn.

- Cái gì thế này? Sao Vi với An ở đây? Lại còn…múa cột? – Khánh trợn mắt nhìn chằm chằm. Cái gì kia chứ, chẳng phải là đã bảo ở nhà rồi sao còn tới đây? Chẳng những thế, cái kiểu ăn mặc hời hợt cùng với điệu nhảy quá nóng bỏng như đốt con mắt người nhìn như thế kia mà!

Khánh với hắn có chung một cảm giác khó chịu. Dù gì cũng là hotboy, nếu đã yêu thì sĩ diện cũng rất cao, kèm theo đó là…tính chiếm hữu cũng cao không kém. Nếu thế thì nhìn thấy cảnh này, chữ “GHEN” sẽ hiện rõ rành rành trên mặt rồi còn gì?

Hừ…dáng rất chuẩn, ăn mặc rất sexy, khả năng nhảy nhìn thì mê ly nhưng mà…tuyệt đối không thể nhảy ở đây, trước mặt mấy tên sói già này như thế được! Nếu muốn nháy, cả hai tự nguyện bỏ tiền lắp sẵn một cây cột ở nhà để Vi và An nhảy. Đương nhiên kiểu nhảy nóng bỏng như thế thì chỉ có thể nhảy riêng cho hai người xem mà thôi.

- Hai đứa mày lên ngăn lại, bọn bên dưới them lắm rồi! Vi với An mà đã đến đây thì chắc chắn không thể thiếu Trang với Thảo Anh. Tụi tao đi tìm hai người kia. – Minh nói.

- Đưa hai đứa trên đó về tận nhà giùm, nhìn điệu bộ, chắc cũng khá say rồi! – Thiên nhíu chặt mày, nói rồi nhay chóng bỏ đi tìm người.

Minh không nói gì thêm, cũng ngoảnh đầu đi theo Thiên. Bốn chàng trai trong đôi mắt hiện lên sự tức giận rõ ràng. Đã cấm là không được đến bar mà vẫn còn lén lúc tụi hắn vắng nhà, chưa kể là còn mặc đồ quá sexy đến mức như thế, đừng nói lài a, đến tụi hắn cũng còn muốn phạm tội chứ đừng nói cái lũ du côn kia.

Lần này về nhà là biết tay!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play