Những ngày giả vờ cãi nhau với Duẫn Hạo vẫn còn tiếp tục, Tại Trung cảm thấy mình sắp sửa giả vờ không nổi nữa. Đúng lúc này –.

“Tại Trung a, mẹ phải đi Pari họp, mẹ không ở đây thì phải biết tự chăm sóc cho mình, biết không?”.

“Mẹ, mẹ cứ coi con là con nít hoài.” Tại Trung bất mãn phụng phịu.

Thái Nghiên sủng nịch nói: “Con mà không phải con nít, nếu không sao lại vì chuyện nhỏ mà cãi nhau với Duẫn Hạo tới bây giờ?”

Ách! Tại Trung vội vàng né tránh ánh mắt Thái Nghiên, bởi vì chột dạ cho nên ấp a ấp úng đáp lại: “Sao chứ, làm sao là việc nhỏ được?”

“Mẹ mặc kệ hai đứa, hy vọng lúc mẹ về thì hai đứa đã hòa hảo, còn có, Tại Trung, bữa sau đi coi biểu diễn trăm ngàn lần đừng quá kích động, lúc nào cũng phải nhớ rõ trong bụng con còn có tiểu bảo bảo đấy.”

“Mẹ, dong dài quá đi à, mẹ đã dặn dò không biết bao nhiêu lần rồi.”

“Mẹ sợ con đến lúc đó nhất thời hưng phấn mà quên mất.” Thái Nghiên vừa nói vừa lấy tay điểm điểm trán Tại Trung.

“Sẽ không, không phải mẹ để Trịnh Duẫn Hạo cùng đi để giám thị con sao ?”

“Mẹ là vì tốt cho con.” Thái Nghiên nhìn đồng hồ, “Mẹ không nói với con nữa, nếu không sẽ trễ máy bay, con phải tự chăm sóc cho mình đó.” Giọng của Thái Nghiên càng lúc càng xa, cho đến khi hoàn toàn biến mất.

Thấy mẹ mình rốt cục cũng đi rồi, Tại Trung như trút được gánh nặng:“Hì hì, thật tốt quá, rốt cục có thể cùng Duẫn Hạo thế giới hai người vài ngày.”

Buổi tối nghe thấy tiếng mở cửa, Tại Trung lập tức nhào ra, còn ngọt ngào kêu một tiếng: “Chồng yêu.”

“Vợ yêu, mau buông ra, cẩn thận bị nhạc mẫu nhìn thấy.” Duẫn Hạo nhỏ giọng nói, còn muốn búng hai cái móng vuốt nhỏ trên lưng ra.

Tại Trung không nghe Duẫn Hạo, ngược lại cang thêm ôm chặt thắt lưng hắn: “Chồng yêu, an tâm an tâm, mẹ sang Pari họp rồi, chúng ta không cần đóng kịch nữa.”

“Thật vậy à?” Duẫn Hạo nhìn bốn phía, quả nhiên không có phát hiện thân ảnh nhạc mẫu đại nhân, vì thế một cái ôm công chúa liền đem Tại Trung ôm đến sô pha, “Vợ yêu, khó trách hôm nay cưng nhiệt tình như vậy nha.”

“Anh không thích sao?” Chớp chớp đôi mắt to ngập nước.

“Sao có chuyện đó, anh thích lắm.” Nói xong, tay Duẫn Hạo lại bắt đầu hạnh kiểm xấu sờ mó lung tung.

Tại Trung vội vàng đè cái tay đã muốn vói vào trong quần áo cậu sờ loạn,“Anh đứng đắn chút đi.”

“Không cần. Hiếm khi nhạc mẫu không ở đây, chúng ta ngay tại sô pha này thân mật chút đi.” Không đợi Tại Trung phản đối, Duẫn Hạo lập tức che lại đôi môi đỏ mọng của cậu.

“Ngô ngô…… Ngô ngô ngô……”.

Dưới nụ hôn kích tình, quần áo của Tại Trung không biết từ khi nào đã bị Duẫn Hạo cởi sạch, nhìn thân thể đẹp như thiên sứ trước mặt, dục vọng của Duẫn Hạo nhanh chóng bùng cháy.

Tại Trung phẫn hận nghĩ: Tên đàn ông này tại sao lúc nào cũng đều cởi sạch sẽ đồ của mình như vậy chứ.

Trong khi Tại Trung còn đang suy nghĩ, Duẫn Hạo đột nhiên lật người cậu lại, để cho Tại Trung quỳ lên trên ghế.

“A!” Tư thế đột nhiên thay đổi làm cho Tại Trung hét lên một tiếng, cậu mờ mịt quay đầu lại, “Duẫn……”.

“Vợ yêu, đừng sợ, dùng tư thế này có vẻ an toàn, đến, đem mông nhếch lên đi.” Duẫn Hạo nhịn thật sự khó chịu, hắn đã chờ không kịp muốn đi vào cái nơi mất hồn kia, thúc giục Tại Trung làm theo lời hắn.

“Em không muốn!” Làm như vậy cảm thấy rất ngượng.

Duẫn Hạo vừa lấy tay vuốt ve cặp mông tròn căng trắng nõn của Tại Trung, vừa tách hai cách mông, để cho tiểu huyệt hồng nhạt lộ ra. “Bảo bối, nghe lời.”

“Không muốn. Không muốn mà.”

“Chát chát!” Duẫn Hạo không lưu tình chút nào để lại hai dấu bàn tay trên cái mông trắng, “Bảo bối, nhất định phải đợi anh tét mông cưng, cưng mới bằng lòng nghe lời sao?”

“Ô ô ô…… Trịnh Duẫn Hạo, anh dám đánh mông em, em ghét anh.” Tại Trung định xoay người, nhưng lại bị Duẫn Hạo chặt chẽ ngăn chặn.

“Ai bảo cưng không nghe lời.” Thấy bàn tay Duẫn Hạo lại muốn hạ xuống, mông mình không khỏi lại phải chịu tội, Tại Trung đỏ mặt nâng lên cái mông vểnh của mình, “Người ta làm.”

“Ngoan, nghe lời như vậy mới tốt!” Duẫn Hạo hôn hôn lên cái mông tròn đáng yêu. Tư thế này của Tại Trung khiến cho tiểu huyệt hồng nhạt càng thêm rõ ràng hiện ra trước mắt. Duẫn Hạo lập tức cởi bỏ dây lưng, đem phân thân sưng đỏ để trước huyệt khẩu.

Xâm nhập mạnh bạo khiến cho Tại Trung thét chói tai, Duẫn Hạo đau lòng chậm lại động tác, chờ đợi Tại Trung thích ứng. Cơ thể Tại Trung thật mềm mại ấm áp, dục vọng của Duẫn Hạo dừng lại trong cơ thể Tại Trung không thể nhẫn nhịn được nữa, “Bảo bối, anh động được chưa?”.

“Ân. Nhưng nhẹ một chút.” Tại Trung vùi đầu vào trong sô pha, rầu rĩ đáp.

Duẫn Hạo bắt đầu không ngừng tiến xuất, tư thế này làm cho Duẫn Hạo càng thêm thuận buồm xuôi gió ra vào thân thể Tại Trung, Duẫn Hạo giữ chặt eo Tại Trung tiếp tục động tác thuần thục, vẻ mặt đầy hưởng thụ.

“Ừ ân…… Ừ…… A……” Theo động tác của Duẫn Hạo, Tại Trung phát ra tiếng rên rỉ đứt quãng, cậu đồng dạng cũng cảm thấy thật sảng khoái.

Kích tình qua đi, Duẫn Hạo đứng dậy chuẩn bị mặc quần, nhưng ai biết Tại Trung đột nhiên nhào tới không cho hắn mặc quần, còn dùng sức hướng tới cái mông rắn chắc của hắn chát chát hai tiếng, trừng mắt nói:“Đây là trả cho anh.”

Duẫn Hạo buồn cười nhìn vợ yêu tức giận, bị Tại Trung đáng yêu đánh hai cái, Duẫn Hạo không những không giận mà còn cảm thấy thích thú. “Vợ yêu, cưng có biết, cưng là người đầu tiên đánh mông anh đó.”

“Thì anh cũng là người đầu tiên đánh mông em mà.”

“Chúng ta huề nhau được không?”.

“Hừ! Không tốt! Trịnh Duẫn Hạo anh là đồ đại sắc lang.” Mẹ ở nhà vẫn tốt hơn, ít nhất cậu sẽ không bị Trịnh Duẫn Hạo mang lên sô pha mà ăn luôn.

“Hắc hắc, anh mà không sắc thì sao có tiểu bảo bảo được chứ?”

“Anh!” Tại Trung cầm lấy một tấm đệm ném thẳng vào Duẫn Hạo. Thái Nghiên không ở nhà, đôi vợ chồng nhỏ không kiêng nể gì liếc mắt đưa tình.

——————————————-.

Hai ngày sau, buổi biểu diễn từ thiện của Bảo Nhi.

Tại Trung một mình chờ ở lối vào sân thể dục, cậu quả thật là không có kiên nhẫn, thở phì phì gọi điện thoại: “Trịnh Duẫn Hạo, rốt cuộc anh có tới hay không?” Tại Trung gào vào microphone.

“Vợ yêu, xin lỗi nha, trong công ty đột nhiên có việc gấp, anh thật sự thoát không ra, tự cưng đi xem nha?”

“Nha! Anh đang làm cái gì vậy, sao không nói sớm với em? Nói sớm em còn có thể tìm những người khác đến đi chung a, nhưng mà sắp tới giờ mở màn rồi.” Tại Trung bị chọc tức không ngừng la hét.

“Vợ yêu, anh xin lỗi mà, anh cũng đâu có biện pháp. Đừng nóng giận nga, cưng đi xem thần tượng biểu diễn đi, buổi tối về nhà anh sẽ hướng cưng bồi tội nha.” Nói xong Duẫn Hạo liền cắt đứt điện thoại.

“Alô! Alô! Trịnh Duẫn Hạo chết tiệt, tức chết ta .” Tại Trung thiếu chút nữa quăng điện thoại đi, “Hừ! Tâm tình tốt đẹp của người ta đều bị anh ta phá hỏng!” Nhìn những người xung quanh, đều là tình lữ hoặc là những nhóm bạn đi cùng nhau, trong khi đó mình lại lẻ loi hiu quạnh.

Vào lúc Tại Trung tức giận đến dậm chân, có một thân ảnh hưng phấn mà lẻn đến trước mặt cậu, “Tại Trung, không ngờ lại gặp em ở đây, em cũng đến xem Bảo Nhi biểu diễn à?”

“Học trưởng Huyền Bân?” Tại Trung cũng vô cùng kinh ngạc.

Nhìn thấy bên người Tại Trung không có ai khác, Huyền Bân hỏi: “Em đi có một mình à?”

“Vâng.” Tại Trung buồn bực gật đầu.

“Thật trùng hợp, anh cũng đi có một mình, bất quá chỗ ngồi của chúng ta hẳn là không gần nhau.” Huyền Bân rất muốn được cùng Tại Trung ngồi xem biểu diễn.

Tại Trung nghĩ thầm: Dù sao cũng không ai đi cùng thôi thì đi cùng học trưởng đi, ít nhất học trưởng cũng là người hâm mộ Bảo Nhi như mình. “Học trưởng, em có hai vé lận, là vị trí tốt nhất, không bằng anh và em coi chung đi.”

Huyền Bân quả thực thụ sủng nhược kinh, “Thật vậy sao? Thật tốt quá, chúng ta mau vào đi, buổi biểu diễn sắp bắt đầu rồi.”

“Vâng.” Cuối cùng cũng có người đi cùng, tâm trạng của Tại Trung tốt lên không ít.

Sân khấu lấp lánh, vũ đạo tuyệt mĩ, giọng hát du dương xuất sắc của Bảo Nhi, đêm biểu diễn đã làm vô số người điên cuồng.

Sau khi kết thúc buổi biểu diễn, mọi người vẫn còn chìm trong hưng phấn, đương nhiên Tại Trung cũng bao gồm trong đó.

“Học trưởng, chị Bảo Nhi thật sự là quá tuyệt vời, đúng không.” Tại Trung đem chuyện Duẫn Hạo lỡ hẹn hoàn toàn quăng ra sau đầu, bây giờ trong đầu cậu chỉ còn có thần tượng Bảo Nhi.

“Đúng vậy, cô ấy thành công như vậy không phải không có đạo lý .” Huyền Bân thích Bảo Nhi kỳ thật là có liên quan đến Tại Trung, anh đã sớm biết Tại Trung sùng bái Bảo Nhi, vì muốn hiểu thêm về Tại Trung nên anh mới tìm hiểu Bảo Nhi, nhưng dần dần, tài năng của Bảo Nhi thực sự thuyết phục được anh, anh cũng bắt đầu thật sự hâm mộ người nghệ sĩ này.

“Quả nhiên vẫn là học trưởng thật tinh mắt.”

“Tại Trung à, bây giờ đã khuya, anh đưa em về nhà nhé.”

“Vâng!”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play