"Ta nói ngươi một lần ăn nhiều như vậy, cũng không sợ tiêu chảy." Hắn thuận miệng nói lại một lần.
Lần này xác định không có nghe sai, Thập muội không có vui vẻ, ngược lại là quá sợ hãi, chỉ thấy tay nhỏ bé của nàng bưng khay đồ ăn đều phát run, sau đó xoay người chạy trở về, còn một mặt kêu to –
"Đại ca, không tốt…… tứ ca trúng tà…… mau kêu người đi mời đạo sĩ……"
Đứng ở tại chỗ Quan Hiên Thần khuôn mặt tuấn tú đều tái đi.
Giang Doanh Doanh còn "phốc xích" một tiếng bật cười.
"Nha đầu kia lại còn nói ta trúng tà?" Hắn lửa giận bốc lên ngùn ngụt."Quan tâm nàng không cảm kích còn chưa tính, cư nhiên còn rủa ta, xem ta giáo huấn nàng như thế nào!"
"Có thể thấy được ngươi trước kia làm người quá thảm bại, cũng khó trách Thập muội sẽ có loại phản ứng này……" Đã muốn cười đáp không thở nổi Giang Doanh Doanh bị hắn kéo theo sau.
Quan Hiên Thần vẻ mặt âm trầm cười cười."Nguyên lai nói tốt chính là trúng tà, hảo oa! Ta đây sẽ dùng lời nói cay độc để nói với nàng……"
"Vừa mới là ai nói muốn bỏ đi tính xấu, nói chuyện phải hiểu được đúng mực, không thể lại tùy hứng làm bậy?" Giang Doanh Doanh cười nghễ hỏi.
"Là ai nói?" Hắn hừ một tiếng.
"Không phải là ngươi sao?" Nàng kiều xuy nói.
"Chờ sau khi ta mắng qua nha đầu kia lại sửa!" Quan Hiên Thần nổi giận đùng đùng quát.
Giang Doanh Doanh không có vì hành động ngây thơ này mà cảm thấy hắn không thể ỷ lại, bởi vì nàng biết khi chính mình thương tâm khổ sở, hoặc có nguy hiểm, Quan Hiên Thần sẽ liều lĩnh che ở trước người bảo hộ nàng.
Nam nhân này sẽ là nàng cả đời dựa vào.
HẾT
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT