Bạch y nam tử đang tỉ mỉ quan sát hắn, bỗng nhiên cười to: “Dịch Phi Yên, ngươi cũng có ngày hôm nay! Ngươi đã bị mù, chắc ngươi cũng không bao giờ ngờ được mình cũng có ngày hôm nay? Dịch Phi Yên, đây đều là ngươi tự chuốc lấy, phi, kẻ như ngươi sớm đã phải chết lâu rồi, thế nhưng ta sẽ không để cho ngươi được chết sớm như vậy, ta sẽ bắt ngươi phải chịu tất cả mọi dằn vặt sau đó mới được chết. Ngươi lại như con rùa điên rút đầu bỏ trốn một mình, để mặc thân tín của mình bị người ta lột da, bây giờ vẫn còn phải phơi thây nơi hoang dã a!’

Hắn nhổ nước bọt lên mặt Dịch Phi Yên, nhưng Dịch Phi Yên cũng không có lau đi, tùy hắn chửi rủa. Nắm chặt hai tay, chặt đến mức móng tay của hắn đã đâm thủng da thịt, nhưng hắn vẫn không cảm thấy đau. Tô Cẩm, ngươi sẽ không chết vô ích, chỉ cần ta còn sống một ngày, ta nhất định sẽ báo thù cho ngươi.

Bạch y nam tử khinh bỉ nhìn cả đám người đó, cười lạnh nói: “Các ngươi tốt nhất là nên hảo hảo hưởng thụ, dù sao thì bây giờ hắn cũng chỉ là kẻ vô dụng trói gà không chặt mà thôi.”

Một số người thì không muốn tham gia vào nên liền rời đi, nhưng cũng có những người lấm la lấm lét nhìn Dịch Phi Yên.

Nam tử lúc trước tiến lại gần hắn, muốn lấy tay áo lau đi vết bẩn trên mặt hắn, nhưng lại bị hắn lạnh lùng quay mặt sang hướng khác để cự tuyệt. Nam nhân kia bị hắn làm cho xấu hổ, liền giữ chặt lấy đầu của Dịch Phi Yên, đè ra hôn xuống, hung hăng phủ lên môi hắn.

Chỉ cảm thấy một cảm giác gai gai, môi hắn mềm mại như bông, để cho nam nhân kia tùy ý ra vào.

Những kẻ còn lưu lại, đều là những gã lưu manh trong trấn. Bọn họ chính là lần đầu tiên nhìn thấy một mỹ nhân như thế, tuy rằng là nam nhân, nhưng vẫn khiến dục vọng của bọn hắn không ngừng kêu gào đứng lên.

Nam nhân kia vẫn tiếp tục mạnh mẽ đè Dịch Phi Yên ra hôn, liên tục cắn lên môi  hắn, muốn ngừng mà không được.

Mấy gã nam nhân đang đứng xem sớm đã không thể nhẫn nại thêm được nữa, ai cũng muốn xông lên nếm thử mùi vị của mỹ nhân tuyệt sắc trước mặt này.

Thế nhưng ở tửu quán này thật sự không có phương tiện, chỉ hôn nhẹ một cái sao có thể đủ được, đột nhiên có người nói: “Dẫn hắn đi ra ngoài, ở phía trước không xa có một rừng cây, đến lúc đó mấy người tha hồ mà hưởng thụ.”

Bọn họ hèn mọn cười lên, sau đó ôm lấy mỹ nhân đi ra ngoài.

Ở đây vốn chỉ là một cái trấn nhỏ, cả thôn chỉ có một cái tiểu điếm, vào rừng cây này rồi thì đúng là kêu trời trời không thấu, kêu đất đất chẳng nghe. Nhưng mà Dịch Phi Yên từ đầu tới cuối chỉ là lẳng lặng thuận theo, có thể nói hắn là kẻ quá lạnh lùng, tuy rằng đôi mắt của hắn không nhìn thấy gì nữa, thế nhưng hắn vẫn nghe được, hắn nhớ kỹ thanh âm của bọn họ, một ngày nào đó, các ngươi sẽ phải trả giá đắt. Hắn hiện tại, chỉ cần có thể sống là đủ rồi.

Dục vọng đã sớm khiến những kẻ này mất đi lý trí, vừa đi vào trong rừng, liền không nhịn được, nhanh chóng thoát hết y phục của Dịch Phi Yên ra, sau đó tùy tiện vớ lấy một sợi dây lưng trói hắn lên một thân cây.

Năm nam nhân đó liền cùng nhau thương nghị một chút để an bài thứ tự, sắp xếp kẻ canh chừng.

Tất nhiên là nam nhân hôn Dịch Phi Yên đầu tiên được bắt đầu trước, hắn xả hạ quần mình, lộ ra dục vọng đang kêu gào, mạnh mẽ kéo hai chân Dịch Phi Yên ra, sau đó liền đi vào nơi tư mật của hắn.

“Nga, con bà nó, thật chặt quá a!”

Hắn dùng lực mạnh mẽ trừu cắm, liên tục chửi bới không ngừng. Hắn gầm nhẹ một tiếng, phun ra bạch dịch trong người Dịch Phi Yên.

Hắn rên rỉ sảng khoái như vậy, khiến những kẻ khác không thể chờ thêm được nữa, thấy hắn đã làm xong, một kẻ khác liền khẩn cấp cởi quần ra, lại dùng lực cố sức đi vào.

“Ân….. nga! Thật sảng, hóa ra làm với nam nhân cũng có thể cảm thấy sảng khoái như vậy a! Quá sảng, khó trách ngươi vừa rồi kêu lớn như vậy.”

“Ngươi cũng không phải đang rất sướng sao, thế nào, tư vị này mấy con đàn bà kia sao có thể so bì được?”

“Ách….. a….. sướng…. a!” Nam nhân đó chỉ lo trừu sáp dục vọng của mình, đến nói cũng không thể nói hết câu.

Lại gầm lên một tiếng, kẻ thứ hai đã phóng ra dục vọng của mình.

Gã đầu tiên đã thượng Dịch Phi Yên rồi, nay lại cứng lên, hắn hung hăng hôn Dịch Phi Yên một cái, sau đó tiến lên cởi trói cho Dịch Phi Yên, những kẻ khác không biết ý định của hắn, đều đang ngốc lăng nhìn hắn.

Hắn ném Dịch Phi Yên xuống đất, mạnh mẽ bóp cằm Dịch Phi Yên, sau đó đem phân thân đã trướng đến cực đại của hắn cắm vào trong miệng Dịch Phi Yên, ra sức trừu sáp.

Mấy kẻ đó như phát cuồng lên, luân phiên dằn vặt thân thể tuyệt mỹ của Dịch Phi Yên.

Chịu đựng hết thảy những việc đó, Dịch Phi Yên thủy chung không hề lên tiếng, phản kháng cũng chỉ là phí công, hắn hiện tại, căn bản không phải là đối thủ của mấy kẻ này. Hơn nữa đây cũng không phải lần đầu tiên hắn phải chịu đựng loại vũ nhục này, lúc này đây, điều hắn nhớ kỹ nhất, chính là thanh âm của những kẻ này, chỉ cần Dịch Phi Yên ta không chết, nhất định sẽ có một ngày ta khiến các ngươi sống không bằng chết.

“Như vậy liền hôn mê? Xem ra thực sự võ công của hắn đã bị phế rồi.”

“Sắc trời cũng không còn sớm lắm, hắn xử lý thế nào bây giờ?”

“Vứt hắn ở đây thôi, không lẽ ngươi còn muốn mang hắn về nhà?”

“Nhưng cứ như vậy bỏ hắn ở chỗ này thì thật đáng tiếc a!”

“Vậy thì bán đi, khuôn mặt xinh đẹp như vậy, thân thể tuyệt vời như vậy, chắc là có thể bán với giá khá cao đó.”

“Ngươi đúng là cái đồ tham tiền! Vậy thì bán hắn ở chỗ nào xa xa một chút, đi tìm trấn nào có nhiều quan lại quý nhân, tiểu quan quán cũng rất nhiều đó.”

Khi bọn hắn vào thành thì sắc trời cũng đã tối, nhưng mà bây giờ mới là lúc các thanh lâu bắt đầu làm ăn a.

Dịch Phi Yên bị trói chặt hai tay, lại bị bọn hắn ném vào trong xe ngựa.

Hắn đang nhớ về cái thị trấn kia, khi đó An Minh Hiên tức giận, là do mình đem hắn bán vào thanh lâu, không ngờ được bây giờ lại tới lượt mình.

“Xuống xe!” Một nam nhân túm lấy hắn ném xuống xe.

Mấy kẻ bên cạnh hắn cười nói: “Hôm qua hắn không phải là tiểu mỹ nhân trong lòng ngươi hay sao, thế nào mà lại chán ghét hắn nhanh như vậy chứ? Ngày hôm qua không phải ngươi đã rất tiêu hồn sao?”

“Lão tử thế nào ai cần các ngươi lo?” Gã đó tức giận nói.

“Được rồi, được rồi, tú bà tới rồi kìa.”

Tú bà của kỹ viện hầu hết đều là như vậy, thân hình đẫy đà được phủ lên bởi bộ trang phục toàn là kim ngân.

“Người đang ở chỗ nào?” Tú bà nói.

“Ở đây này!” Có người đẩy Dịch Phi Yên một cái, hắn liền ngã sấp xuống đất.

Tú bà lại càng hoảng sợ, kinh hãi nói: “Sao lại là một kẻ tóc bạc trắng? Các ngươi dám đùa giỡn với ta, lại dám tìm một quái vật tới đây?”

“Mụ mụ, mấy người chúng ta sao lại dám đùa giỡn với ngươi, lại còn đi một đoạn đường thật xa tới đây nữa. Ngươi nhìn kỹ đi, tuy tóc hắn có chút quái dị, thế nhưng bộ dạng hắn thật sự không tồi đâu, có thể so với thiên tiên a.”

Tú bà bĩu môi, đi lên phía trước vài bước, nắm lấy cằm Dịch Phi Yên bắt hắn ngẩng đầu lên.

Đẹp đến kinh hãi thế tục, tú bà cũng chính là lần đầu tiên nhìn thấy một khuôn mặt đẹp đến như vậy. Nam nhân trưởng thành lại có bộ dạng này, quả nhiên là yêu nghiệt a.

“Có thể xướng khúc không?” Tú bà hỏi.

“Hắn bị câm điếc.” Một nam nhân nhanh mồm nhanh miệng nói.

Mấy gã bên cạnh liền trừng mắt nhìn hắn, cười lấy lòng nói: “Mụ mụ, người có thể xướng khúc không thiếu, chính là người đẹp như thế này thì sợ rằng ở đây không có a?”

Tú bà cười cười, lại quay ra nhìn Dịch Phi Yên một lần nữa, bỗng nhiên nói: “Á! Đôi mắt hắn bị làm sao vậy? Các ngươi định lừa ta, đây là một người mù, sao còn có thể tiếp khách a? Mau đi đi, người đâu, mau đuổi bọn họ ra.’’

Tú bà nhanh chóng chạy vào trong lánh nạn, kì thực mỹ nhân như vậy, cho dù là câm điếc cũng không quan hệ, chỉ cần khuôn mặt đó cũng đủ rồi, thế nhưng khi nàng nhìn vào mắt hắn thì ngay lập tức liền cảm thấy hắn là một kẻ không đơn giản, chính mình ít gây rắc rồi thì tốt hơn.

“Ai, mụ mụ, ngươi đừng đi a! Không thể hảo hảo thương lượng thêm sao?”

“Khốn kiếp, cái đồ vô dụng này, chuyến này trắng tay rồi.” Một kẻ phẫn nộ đá Dịch Phi Yên một cước.

Lực đạo của hắn cũng không tính là lớn, thế nhưng Dịch Phi Yên hiện tại toàn thân vô lực, phải chịu một cước của hắn tự nhiên không chịu nổi. Dịch Phi Yên bị hắn đã văng ra, lăn vài vòng, vừa lúc đã va vào một người.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play