Phủ Tể tướng trước ngày đại hôn của tam tiểu thư đèn hoa được trang hoàng rực rỡ.Nhưng Nhị phu nhân lại ốm liệt giường.Tam tiểu thư gần tuần lễ không bước ra khỏi phòng,đại hôn mà có cảm giác như đám tang.
Sau hôm tiệc sinh thần Thái Hậu.Ái Nguyệt tối ngày chỉ loanh quanh một chỗ,nàng thấy cả người sắp mốc lên rồi........
Nàng chán nản loanh quanh trong phủ,người hầu kẻ hạ ai nấy đều tất bật chuẩn bị đám cưới cho tam tiểu thư.Bất chợt,Ái Nguyệt nghĩ đến đám cưới của chính nàng với Thần Nguyên Vũ.Hai má nàng lại đỏ ửng lên,Ái Nguyệt vỗ nhẹ lên mặt mình,khẽ lẩm bẩm:
-”Ái Nguyệt ơi là Ái Nguyệt,mày rảnh quá sinh nông nổi à,lại nghĩ lung tung rồi!!!!!!!”
-”Nàng đang nghĩ gì bậy phải không?”
Giọng nói điềm tĩnh vang lên cạnh tai nàng,hơi thở ấm nóng khiến tai nàng nong nóng.
Ái Nguyệt giật mình quay lại,ra là Thần Nguyên Vũ,hắn đến mà quỷ không biết thần không hay,nàng có cảm giác hắn là ma chứ không phải người...
Nguyên Vũ ôm nàng vào lòng,thì thầm vào tai:
-”Tiểu Bảo Bối,bao giờ ta đưa nàng về bên ta được?”
Ái Nguyệt sượng sùng đẩy cánh tay Nguyên Vũ.Khổ nỗi,cánh tay hắn siết quá chặt,nàng không thể nào là gỡ ra được.Đành bó tay để cho hắn ôm...
-”Cái miệng nhà ngươi từ khi nào mà trở nên ngọt ngào vậy?”
Nàng ngại ngùng đập nhẹ vào tay Nguyên Vũ,hắn cười sảng khoái thì thầm vào tai nàng:
-”Do nàng dạy hư ta mà!”
Ái Nguyệt quay ngoắt lại,cốc vào đầu Nguyên Vũ,ngoắt ngoa nói:
-”Ngươi hư là do ngươi,ta dạy dỗ ngươi ngày nào mà.....ưm..”
Chẳng để nàng nói nhiều,Nguyên Vũ bá đạo cưỡng hôn nàng,chẳng biết do bất ngờ hay không biết hôn mà nàng luống cuống tiếp nhận nụ hôn của hắn.
Thần Nguyên Vũ dịu dàng giữ gáy nàng,môi lưỡi nàng và hắn dây dưa mãi không thôi.Có cảm giác như có chất keo kết dính,không muốn rời.
Nguyên Vũ nhẹ nhàng mút môi dưới Ái Nguyệt,quyến luyến rời ra.Hắn đưa tay lên rờ nhẹ môi nàng,nhìn sâu vào mắt nàng,khẽ nói:
-”Môi nàng ta đã đánh dấu chủ quyền rồi,không được phép để kẻ thứ hai động vào nghe chưa?”
Nàng tủm tỉm cười,lòng bỗng cảm thấy thật ngọt.Nàng liền giả bộ vênh váo:
-”Ta không nghe chàng thì sao?”
Nguyên Vũ liền xụ mặt như con cún con,quay người buồn bã bỏ đi.Nàng thấy thế vội vàng lôi hắn lại,dỗ dành:
-”Ta đùa chàng thôi mà,ta hứa vs chàng là đc đúng ko?”
Hắn nhìn nàng vs đôi mắt thỏ con ngây thơ - vô - số - tội:
-”Nàng nói thật chứ?”
Nàng gật đầu vô cùng kiên quyết,Nguyên Vũ liền nhếch lên ở khóe môi một nụ cười đắc ý,hắn ngay lập tức ôm lấy nàng,tham lam hôn ngấu nghiến bờ môi mềm mại.Mất một lúc lâu.....Ái Nguyệt mới thoát ra đc.
-”Chàng......”
Ái Nguyệt đỏ mặt tía tai nhìn Nguyên Vũ.Hắn cười đầy hài lòng đưa tay ôm nàng vào lòng,nói nhỏ:
-”Ta không làm thế sao dụ dỗ nàng được?”
-”Tên xấu xa!”
-”Ta xấu xa từ lúc trong bụng mẫu thân rồi!”
-”Xấu xa,mặt dày,đáng ghét!”
-”Nàng còn mắng nữa là ta cho nàng thấy ta xấu xa đến độ nào đấy!”
Tay hắn đặt lên chiếc dây buộc y phục của nàng.Khẽ nuốt nước bọt,nàng chưng ra vẻ mặt khả ái nhằm đánh lạc hướng:
-”Hoàng thượng của ta ơi,hôm nay chàng không có công việc gì sao?”
Cằm hắn tỳ lên đầu nàng,nói:
-”Ta ghé không được sao?”
-”Không,ta không có ý đó...!”
Hắn cười xòa xoa đầu nàng:
-”Ta ghé tìm phụ thân nàng,tiện thể gặp nữ nhi của ông ấy luôn!”
-”Phụ thân ta có 2 nữ nhi nha!”
-”Thì sao?Nàng nghĩ ngoài nữ nhân đg đứng trước mặt ta ra còn nữ nhân nào xứng để ta tìm gặp nữa?”
Ái Nguyệt câm như hến ko thốt lên đc lời nào,căn bản là nó quá ngọt và hắn nói lời nào là chặn họng nàng lời ấy.
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Tối hôm đấy,hắn đòi ngủ lại vs nàng.Cha nàng khổ sở không biết nên đồng ý hay không.Sống ngần ấy năm trên đời,lần đâu tiên trong đời ông thấy dáng vẻ con nít của đế vương băng lãnh.
Giờ đây,một bên là nữ nhi của ông đang một mực đòi....đuổi bệ hạ về.Một bên là bệ hạ đang nài nỉ đòi ở lại vs nữ nhi của ông.
-”Cha,cha bảo bệ hạ về đi,không có chỗ cho hắn ngủ đâu!”
-”Tể tướng,cho trẫm ở lại vs nàng ấy đước không?”
-”Cha,không được,đâu có chỗ cho hắn ngủ?”
-”Ta ngủ cùng giường vs nàng ấy!”
Ái Nguyệt nghe đến đây thì nhảy dựng lên,lao đến nhéo tai Nguyên Vũ:
-”Này,chàng mặt dày một vừa hai phải thôi nhá!”
Hắn như chờ sẵn chuyện này.Hắn liền gỡ tay nàng ra bế thốc nàng lên,quay ra nói vs cha nàng:
-”Nhạc phụ ngủ ngon!”
Cha nàng cười khổ sở,lẩm bẩm:
-”Ngài liệu trước mọi việc còn hỏi ta làm gì?”
Hắn bế nàng ra đến cửa thì dừng lại,quay đầy nhìn cha nàng,nói:
-”Không làm thế sao có được trái tim nữ nhi của nhạc phụ?”
Nói xong liền bế nàng về phòng.
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT