Ngự hoa viên hôm nay đc trang hoàng khá rực rỡ,ở một khoảng sân lớn tại hoa viên có dựng sẵn sân khấu.Phía dưới có sắp sẵn bàn ghế,có lẽ sẽ có một bữa tiệc tại đây.
Chưa đến giờ tổ chức tiệc,gia đình nàng có lẽ đến hơi sớm.Nàng cùng Tiểu Ý dạo quanh ngự hoa viên,đến bên một bờ hồ,nàng thấy mẹ con Dao Cầm đang nói gì đó với một nam nhân.Trông ba người có vẻ lén lút,sau khi ba người đó đi khỏi.Nàng liền mở miệng:
-”Dạ Lang!”
Một thân ảnh trong bóng tối phi thân ra,cung kính qùy bên nàng,nói:
-”Tiểu thư có gì sai bảo?”
-”Ngươi nghe được gì?”
Nàng biết dù nàng ra lệnh hay không thì Dạ Lang có thể quan sát vẻ mặt nàng mà hành động.
Dạ Lang rành rọt trả lời:
-”Thưa tiểu thư!Nhị phu nhân cùng Dao Cầm tiểu thư mua chuộc nam nhân kia để trong yến tiệc tối nay sẽ chuốc xuân dược tiểu thư và hại tiểu thư mất mặt! “
Nàng khẽ nhếch mép cười.Các ngươi cứ đến, ta hảo hảo tiếp đón.
Nàng rút trong ống tay áo một lọ nhỏ đưa cho Dạ Lang,nói:
-”Chắc ta không cần nói nhiều?”
Dạ Lang khẽ cúi đầu rồi vụt mất vào bóng tối.
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Nàng đứng đó được một lúc thì có cung nữ đến mời nàng vào đại điện nhập tiệc,không biết có phải do nàng đến muộn hay không mà đại điện đã khá đông. Nàng đến chỗ ngồi được sắp xếp trước nhưng Hoàng Dao Cầm đã ngồi đó cùng nhị phu nhân.Thấy nàng đến, nhị phu nhân liền giở bộ mặt đôn hậu, nhẹ nhàng nói với nàng:
-”Ôi chết, chỗ con đây sao? Di nương thực không biết!Hay con xuống ngồi chỗ của thứ nữ dưới kia nhé!”
Dao Cầm ngay lúc đó dịu dàng như một cô nương nhu mì, ngoan ngoãn nói với nàng:
-”Tỷ à, tỷ muội chúng ta rất thân đúng không.Vậy không lẽ tỷ không thể vì tình mà nhượng muội?
Hai mẹ con này muốn làm mất mặt Ái Nguyệt nàng đây mà.Nàng mà nhường thì sẽ bị đàm tiếu là vô dụng,chính nữ mà không bằng thứ nữ.Nàng mà không nhường thì mọi người sẽ lại nói nàng ích kỷ,bỏ qua tình thân.
À vâng,thân gì thế? Thân ai nấy lo à?
Hai mẹ con Dao Cầm vui sướng tràn ngập trong ánh mắt,đúng lúc này,tiếng công công vang lên:
Sau khi toàn bộ văn võ bá quan trong đại điện đã ngồi xuống,ánh mắt hắn đã ngay lập tức đảo đến vị trí được sắp xếp sẵn cho nàng.Nhưng lạ thay,ngồi đó không phải nàng mà là nhị phu nhân cùng tam tiểu thư. Vừa lúc đó,ánh mắt của tam tiểu thư đã nhìn hắn bằng những tia nhu tình.Hắn quay ngoắt đi tìm Ái Nguyệt. Hóa ta nàng đang đứng cạnh cha nàng.Hai nữ nhân kia dám bắt nạt nàng.Ái Nguyệt,nàng chịu ủy khuất nhiều rồi.
Hắn đứng dậy,nói:
-”Ái Nguyệt!”
Nàng đang ngồi uống ngụm nước liền bị gọi nên suýt sặc.Nàng liền đứng lên,bước ra trước long nhan,qùy xuống và nói:
-”Tiểu nữ bái kiến hoàng thượng,hoàng thái hậu! “
Hắn khó chịu phất tay:
-”Bỏ qua đi,nàng lên đây cho trẫm!”
Cả đại điện mắt chữ O mồn chữ A nhìn nàng và hắn.Hai mẹ con nhị phu nhân tức giận vò khăn trong tay.Tức thật,bà ta đã cố tình đẩy Ái Nguyệt ngồi xuống góc để hoàng thượng chú ý đến tiểu nữ của bà, vậy mà hoàng thượng vẫn nhớ đến nó.
Thấy nàng hồi lâu không động tĩnh gì,hắn liền trực tiếp đi xuống bế nàng lên.
Cả đại điện bỗng chốc như hóa đá,nàng cố vùng vẫy nhưng bất thành.Hắn đặt nàng ngồi xuống ghế dành cho hoàng hậu,nhẹ nhàng hôn lên trán nàng,thì thầm:
-”Chiếc ghế này và cả trẫm nữa,đều là của nàng! “
Nàng mỉm cười hạnh phúc nhìn hắn,nam nhân này,nàng sẽ giữ mãi không buông!
Hoàng thái hậu hắng giọng,nói:
-”Hoàng thượng,nơi đây không thích hợp để tình tứ nha!”
Nàng cùng Nguyên Vũ mặt đỏ tưng bừng như vừa uống rượu, cả đại diện ai cũng khúc khích cười,bị làm xấu hổ, ngượng quá hóa khùng.Hắn lại bế nàng lên rồi hắn ngồi xuống long ỷ,hoàng thái hậu liền than:
-”Thái Thượng Hoàng, ngài mau xuất hiện đi.Trả lời cho ta xem hôm nay là ngày sinh thần ta hay ngày tính tứ của con chúng ta? “
Cả đại điện không nhịn được, nghiêng ngả cười.Nàng xấu hổ liền giấu mặt vào lòng hắn. Thái Hậu liền đệm vào:
-”Ôi chúng đang xấu hổ kìa!”
Lần này cả đại điện cười vang như sấm,hắn thì ngây ngốc trước dàng vẻ xấu hổ đầy đáng yêu của nàng.Hắn nghĩ có khi để mọi người cười thêm chút nữa thì tốt hơn.
P/S:Ngắn quá,thôi Rin bù sau nhé,dạo này mắc ôn thi.Nhưng mk sẽ cố ra chau đều.Tối thiểu là 1 tuần 1 chap
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT