Mẫu Đơn hội luôn là việc trọng đại của Lạc Dương, văn nhân nhã khách rối rít xuất hiện, phú thương quyền quý cũng học đòi văn vẻ mà tới, Mẫu Đơn hội đối với giang hồ mà nói, chính là một cơ hội tụ tập rất lớn! Mẫu Đơn hội hàng năm, nhìn thì phong nhã, trên thực tế là nơi để người giang hồ tập trung!
Đi vào Mẫu Đơn viên, không chỉ có một ít tài tử nổi danh, hay một ít danh sĩ phú cổ, vương công hậu duệ quý tộc, mà còn có thể thấy vài người nổi danh, như cao tăng Thiếu Lâm, Nga Mi sư thái, võ lâm tân tú…
Hôm nay là ngày đầu hội hoa, cũng là dấu hiệu bắt đầu Mẫu Đơn hội, những người quan trọng đều đã đến đông đủ.
Mà ở đây, thế nhưng lại có người từng xuất hiện bên đại hoàng tử Cung Lăng Phong, Trử Hạ Lâm!
Thân ảnh kia đẹp đến cực hạn, vô luận làm ra động tác gì, cũng khiến người ta say lòng, hắn dựa vào cây cột, nói chuyện với người khác, một tay che miệng cười khẽ, động tác có chút nữ tính vậy mà lại được hắn làm đến tao nhã. Mái tóc đen như cây đàn hương theo thân thể hắn run run mà khẽ lay động, giống như tản ra mùi thơm, làm lòng người say đắm.
Trên người hắn mặc một kiện hồng sắc lưu vân cẩm bào, bên hông treo một chuỗi ngọc hình nước mắt, đây là bạch ngọc Dương Chi tốt nhất, cùng với làn da của hắn không kém mấy phần, mềm mịn trơn láng, cũng vì động tác của hắn mà khẽ lay động. Bất quá, lúc này trên tay hắn không phải là chiết phiến họa bức sơn hà đồ hào hùng, mà là một chiếc tiêu ngọc, thân tiêu một màu xanh biếc, thuần túy sạch sẽ, cho dù là người ngoài nghề cũng chỉ cần liếc mắt là nhìn ra ngọc này là cực phẩm, mà một khối ngọc cực phẩm lớn như vậy, lại bị khoét rỗng thành một cây tiêu, thật là có chút phí của trời, nhưng vô tình cũng lộ ra bối cảnh của Trử Hạ Lâm tuyệt đối không đơn giản.
Trử Hạ Lâm không chỉ mỹ lệ tuấn dật, mà kiếm khí trên người hắn cũng rất mạnh, kiếm khí này chỉ có thể xuất hiện trên người kiếm khách mạnh nhất, làm cho những người bởi vì hắn xinh đẹp mà lén lút đánh giá cũng sẽ không coi thường thực lực của hắn.
Cái gọi là hội hoa, thật ra chính là một yến hội khổng lồ, chẳng qua hiện tại mọi người còn chưa ngồi vào vị trí, mà thức ăn trên yến hội cũng được làm từ hoa.
Lúc những khách nhân cầm thiệp mời màu bạc hoặc màu vàng đến, thị nữ ngoài cửa đều cao giọng báo cáo, lúc này cũng không ngoại lệ.
“Thần Y cốc, đến –“ Thanh âm thị nữ réo rắt, âm tuyết kéo dài lại rất dễ nghe.
Người ở đây đều vì ba chữ “Thần Y cốc” mà thay đổi sắc mặt, phải biết rằng nơi này thâu tóm đại đa số y sư đứng đầu thiên hạ, mà y thuật của cốc chủ Thần Y cốc lại xuất thần nhập hóa, được xưng sinh tử nhân nhục bạch cốt ( -_- phải nói là không biết edit làm sao, ý nghĩa đại khái là thân xác mà sinh tử của con người đều vô dụng)! Người của Thần Y cốc đều có một thân võ công, mà Thần Y cốc còn nắm giữ của cải phú khả địch quốc!
Ở trên giang hồ, Thần Y cốc chính là một truyền kỳ!
Mấy năm trước, Thần Y cốc dần dần mai danh ẩn tích, bắt đầu rời khỏi giang hồ, bất quá không có ai bởi vì Thần Y cốc lánh đời mà coi thường nó! Phải biết rằng những người coi thường người của Thần Y cốc, kết cục đều vô cùng thê thảm!
Thật không ngờ, lần này lại có người của Thần Y cốc tham gia, có phải Thần Y cốc muốn tái xuất giang hồ không?!
Mà người của Thần Y cốc lần này là ai?
Mọi người hoài nghi cùng kính sợ, đều giương mắt nhìn về cổng vòm tao nhã kia, không quá lâu sau, một bóng dáng tuyết sắc xuất hiện trước mặt mọi người –
Nam tử kia thẳng tấp như trúc, thanh đạm như tuyết, một thân tuyết y càng tăng thêm khí chất cho hắn, y phục đơn giản, chỉ có vài đường nét gợn sóng vòng quanh thân hình hoàn mỹ của nam tử, càng làm nổi lên ưu thế của hắn đến cực hạn. Lúc mái tóc đen thuần túy như mực buông xuống tuyết y của hắn, liền phác họa nên một vẻ đẹp mỹ lệ vô cùng.
Ngũ quan hắn giống như một bức tranh thủy mặc đẹp đẽ, khiến người ta thán phục, đồng thời cũng không dám tới gần hắn, hắn lộ ra tươi cười nhàn nhạt như cánh hoa mềm mại, tuy rằng là cười, nhưng cười đến mức lạnh bạc, cười mà lại lạnh như băng, giống như trên đời này không có việc gì, không có người nào có thể khiến hắn trở nên nhiệt tình. Mà hai tròng mắt của hắn, giống như mù lòa, dùng một khối gấm vóc màu tuyết rộng tầm ba ngón tay bịt lại, lại càng tăng thêm vài phần mỹ lệ không thuộc về nhân gian.
Nam tử như thế, giống như trích tiên, phiêu phiêu giáng trần.
Sau khi mọi người khiếp sợ, cũng bắt đầu suy đoán thân phận của nam tử mới đến, tuy cách nói không đồng nhất, nhưng bọn họ đều biết một điều, đó là nam tử này có địa vị quan trọng ở Thần Y cốc, nếu không sẽ không có khả năng có khí chất ngạo nghễ vương giả trời ban như vậy!
Nhưng ai cũng không ngờ, phía sau nam tử này ngoại trừ vài thị nữ dược đồng mặc bạch y có dấu hiện của Thần Y cốc còn xuất hiện một cặp phụ nữ! (phụ đây là phụ tử, nữ là nữ nhi nhé mọi người)
Lạc gia phụ nữ!
Những gia chủ thế gia xem như có giao hảo với Lạc gia đều thầm nghĩ, không tốt.
(truyện được edit và chỉ post tại diendanlequydon và
http://tuytuylau.blogspot.com/)
Ở Mẫu Đơn hội, Thần Y cốc và người Lạc gia cùng xuất hiện lộ liễu như thế, chẳng phải muốn cho mọi người thấy một sự thật, Thần Y cốc và Lạc gia quan hệ không nhỏ! Tuy rằng người Lạc gia đi sau lưng Thần Y cốc, hiển nhiên thân phận thấp hơn một đoạn, nhưng Lạc gia có quan hệ với Thần Y cốc chính là vạn phần may mắn, từ nay về sau sẽ có một bậc thang!
Ai sẽ nghĩ đối thủ cạnh tranh của mình có một cái bậc thang, rồi lại chèn ép mình đây?
Đối thủ của Lạc gia, dĩ nhiên cũng có Tô gia, là thủ phủ và danh môn vọng tộc đứng đầu Lạc Dương, Lạc gia và Tô gia tranh đấu đã nhiều năm. Hiện tại đột nhiên Lạc gia cùng người Thần Y cốc xuất hiện, dĩ nhiên Tô gia cảm thấy nguy cơ mạnh nhất.
“Không nghĩ tới lão nhân Lạc gia này, cư nhiên lại có quan hệ với Thần Y cốc…” Tô Minh Sinh, Tô gia gia chủ nhíu mày, có chút lo lắng nói.
Phải biết rằng địa vị của Thần Y cốc, không phải chỉ lộ ra trong giang hồ!
Lạc gia gia chủ thấy vẻ mặt khiếp sợ của mọi người, trong lòng cao hứng không thôi, trong lòng cố gắng dừng lại, nhưng vẫn không nhịn được toét miệng, bộ dáng đắc ý dào dạt, thật sự là rất đáng đánh đòn.
Chủ nhân Mẫu Đơn viên sáng sớm đã ra ngoài đứng, nhìn thấy người Thần Y cốc đến, vội vàng nghênh đón, tươi cười trên mặt cũng không có vẻ nịnh nọt lấy hòng, cũng sẽ không kinh ngạc.
“Hoan nghênh Thần Y cốc đến hàn xá, nếu có yêu cầu, xin cứ nói!”
Tuyết y nam tử tuy rằng không nhìn thấy, nhưng hiển nhiên làm một người có nội lực thâm hậu, chỉ bằng một tia nội lực xuất ra ngoài, có thể tra xét hoàn cảnh xung quanh mình, khuôn mặt của hắn cũng chậm rãi chuyển về hướng chủ nhân Mẫu Đơn viên, khẽ gật đầu, xem như đáp lại.
Lúc này, thanh âm réo rắt của thị nữ ở cổng vòm lại vang lên –
“Ngọc công tử, đến –“