Ba người ngã làm một đoàn, nhất thời khó có thể bò dậy.

Hai người bị đặt ở phía dưới vẻ mặt thống khổ, Diêu Ẩn nói: “Độc y ngươi mau đứng lên...”

Cố Hiểu Đao vừa nghe vậy, lập tức thả lỏng thân thể, duỗi thẳng tứ chi nằm ở trên người hai người.

Diêu Ẩn: “...”

Mặt Tứ Cửu ủy khuất: “Đường chủ ta đau quá.”

Diêu Ẩn nghe vậy, miễn cưỡng vươn tay đẩy Cố Hiểu Đao: “Ngươi mau đứng lên, đừng đè Tứ Cửu.”

Cố Hiểu Đao: “Ngươi van xin ta a.”

Sắc mặt Diêu Ẩn giận dữ, một lát sau cắn răng nói: “Van xin ngươi...”

Ha ha a ngươi cũng có hôm nay! Cố Hiểu Đao ôm thắt lưng chậm rãi đứng lên, dịch đến bên người cung chủ: “Cung chủ ta đau quá.”

Cung chủ mặt lạnh không để ý tới hắn, hỏi: “Lúc nãy ngươi cười cái gì?”

Vẻ mặt Cố Hiểu Đao vô tội: “Không cười cái gì hết, chỉ là tâm tình nhất thời sáng sủa thì cười.” Ngàn vạn lần không nghĩ tới cung chủ cư nhiên là một thanh niên vừa thuần khiết lại vừa chính trực, thủ thân như ngọc hơn hai mươi mấy năm qua.

Trên mặt cung chủ tràn ngập bất mãn: “Nếu ngươi không nói, bổn cung liền cho ngươi cười suốt một tháng.”

Cố Hiểu Đao nói: “Ba trăm sáu mươi lăm ngày, có ngày nào mà ta không cười a, đừng coi thường bè lũ chúng ta ha ha.”

Cung chủ vươn tay nhẹ nhàng điểm lên ngực Cố Hiểu Đao một cái.

Cố Hiểu Đao: “Ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha...”

Một lát sau.

“Ha ha ha ha ha ha ha ha ha cái ngoạn ý gì ha ha ha ha ha ha ha ha thật sự có loại huyệt cười này ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha rất phiền ha ha ha ha ha ha ha ha ha đừng để cho tác giả thấu số lượng từ ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha thực xin lỗi ta nói ta nói ha ha ha ha ha ha ha...” Cố Hiểu Đao cười đến lệ rơi đầy mặt, thở hổn hển rất lợi hại.

Cung chủ lại lạnh nhạt điểm lên ngực hắn một cái, lúc này Cố Hiểu Đao mới ngừng cười như điên lại, cả người xụi lơ trên mặt đất.

Sau khi hơi ổn định lại một chút, Cố Hiểu Đao mới chỉ vào đôi dã uyên ương ủy khuất nói: “Ta là cười bọn họ vừa nãy không phải là đang đánh nhau.”

Cung chủ nhíu mày nói: “Đó là đang làm gì?”

Cố Hiểu Đao nhìn sắc mặt hai người từ từ tái nhợt, trong lòng dị thường vui vẻ, chậm rãi nói: “... Là đang tăng tiến hữu nghị...”

Hai người đồng thời nhẹ nhàng thở ra.

Cung chủ thản nhiên nói: “Ngươi tưởng bổn cung dễ gạt lắm à?”

Không sai ngươi chính là dễ lừa gạt như vậy! Cố Hiểu Đao ân cần nói: “Cái này... sau khi tình ý hai người đạt tới cảnh giới nhất định thì sẽ phát cuồng, không chỉ bọn họ, mọi người đều như vậy.”

Cung chủ theo dõi hắn: “Bổn cung và ngươi... cũng sẽ?”

Cố Hiểu Đao nghiêm túc gật đầu, ha ha a cung chủ là đóa hoa cao lãnh đáng yêu, sớm muộn gì cũng đã xác định là do hắn hái rồi!

Cung chủ trầm mặc một lát, mặt không đổi sắc nói: “Diêu Ẩn, ngươi theo bổn cung.”

Diêu Ẩn đáp một tiếng, hai người thi triển khinh công mà đi.

Cố Hiểu Đao: “???”

Tứ Cửu: “???”

Hai người còn lại yên lặng đối diện, ai cũng không dời mắt trước.

Cuối cùng rốt cuộc Tứ Cửu bại trận muốn rời đi. Cố Hiểu Đao một tay giữ chặt hắn, “Ngươi đừng đi, ta có chuyện muốn hỏi ngươi.”

Tứ Cửu vẻ mặt khinh bỉ nói: “Hỏi cái gì?”

Đệch mợ, nhanh như vậy ngươi liền lộ ra mặt khinh bỉ, ngươi quên vẻ mặt lúc nãy của ngươi rất thẹn thùng sao?? Cố Hiểu Đao nói: “Ngươi là như thế nào cùng đường chủ cùng một chỗ?”

Tứ Cửu nói: “Liên quan rắm gì đến ngươi!”

Đệch mợ, lúc trước khi ngươi cầu ta để đường chủ ngươi cũng bị long dương chi hảo cũng không phải là loại thái độ này!! Cố Hiểu Đao nhịn xuống xúc động muốn đánh hắn, đổi một vấn đề: “Không phải ngươi từng nói qua cung chủ là cơ lão à, vì sao hắn hiện tại vẫn như trước thánh khiết giống như một đóa Bạch Liên Hoa?”

Vẻ mặt Tứ Cửu cổ quái nói: “Từ nhỏ xung chủ chỉ si mê luyện võ, ngày thường cũng là nghiên cứu bí tịch, không biết này nam-hoan-nữ-ái cũng không kỳ quái; sở dĩ nói cung chủ là cơ lão, là vì quản sự đại sứ hàng năm đều đưa lên cho cung chủ mười mỹ nữ, dùng để sinh sản con nối dỗi, nhưng hàng năm cung chủ đều cự tuyệt, công bố chính mình không gần nữ-sắc. Bất quá về sau đại sứ lại đổi thành đưa mười thiếu niên, nhưng cung chủ lại tịch thu, lại nói tiếp ngươi vẫn là nam sủng đầu tiên cung chủ thu nhận...”

Ha ha a, là nam sủng vật đầu tiên mới đúng, nghĩ đến điểm này Cố Hiểu Đao liền nổi cáu, tức giận nói: “Cung chủ không gần nữ-sắc lại không gần nam-sắc không nhất định là đoạn tụ, có khả năng là không được.” Ha ha ha ha ha ha, cho ngươi so với ta lớn! Lớn mà không còn dùng được thì lấy để làm gì!!

Tứ Cửu nói: “Đại sứ cũng từng hoài nghi vấn đề này, còn kêu ngươi xem qua cho cung chủ, sau khi ngươi xem qua nói là không có vấn đề.”

Quá ngây thơ rồi, nói không chừng là cung chủ uy hiếp độc y thì sao! Cố Hiểu Đao nghĩ, sau này hắn nhất định sẽ dạy dỗ tốt cung chủ, đóa hoa cao lãnh có bệnh không tiện nói ra.

Cung chủ và Diêu Ẩn vừa đi chính là nửa ngày, khi trở lại tẩm điện thì trời đã tối hẳn.

Thân phận Cố Hiểu Đao là nam sủng, cũng ở tại tẩm điện của cung chủ, lúc này thấy cung chủ trở về, lập tức dùng ánh mắt tràn ngập đồng tình mà lại tràn ngập yêu thương nhìn hắn: “Ngươi trở lại?” Sau đó thuận tay rót cho hắn một chén trà, “Ngươi với Diêu Ẩn nói những gì a.”

Cung chủ không trả lời, chỉ lặng lẽ nhìn hắn. Trong ánh mắt tò mò kia mang theo một tia cuồng nhiệt, trong cuồng nhiệt lại mang theo một chút nóng lòng muốn thử.

Cố Hiểu Đao lập tức nhích người ra sau ghế, “Ngươi, ngươi đây là vẻ mặt gì?”

Cung chủ móc từ trong lòng ngực ra một quyển sách.

Cố Hiểu Đao một bên hỏi “Đây là cái gì?”, một bên vươn tay lật.

“...” Cố Hiểu Đao mở ra trang đầu tiên liền khép thật mạnh lại. Buồn cười, cái tên Diêu Ẩn này cư nhiên dám đưa cho cung chủ sách đẩy mạnh tiêu thụ, hắn còn đang tính toán chậm rãi dạy vỡ lòng cho cung chủ! Không báo thù quả thực không thể nhẫn nhịn!!

Cung chủ nhìn hắn, thản nhiên nói: “Từ hôm nay trở đi, chúng ta phải đem hình vẽ trên giấy đều luyện một lần.”

Cố Hiểu Đao chỉ cảm thấy một tiếng sấm bổ vào trên người mình, lập tức nhảy dựng lên, run rẩy chỉ vào cung chủ nửa ngày nói không ra lời.

Cung chủ vẫn như trước rất bình tĩnh, “Bổn cung nghĩ qua, ngươi không là sủng vật.”

Vì sao ngươi nghĩ thông suốt mà ta một chút cao hứng cũng không có? Cố Hiểu Đao lắp bắp nói: “Không cảm thấy là phát triển hơi nhanh sao?”

Cung chủ lại từ trong ống tay áo lấy ra một bình sứ nhỏ, phía trên viết: xoa dược.

Cố Hiểu Đao: “...”

“Diêu Ẩn nói, mỗi người một viên, cấp tốc tăng tiến hữu nghị.”

Cố Hiểu Đao: “...” Cái tên vương bát đản Diêu Ẩn này không biết xấu hổ, sớm muộn gì cũng phải thu thập hắn!

Cố Hiểu Đao thành khẩn nói: “Việc này cần phải bàn bạc kỹ hơn, gấp không được!”

Cung chủ nhíu mày nói: “Ngươi không thích bổn cung?”

Không không không, sao lão tử lại không thích đóa cao cao lãnh này chứ! Đối mặt với cung chủ vừa chủ động lại vừa không bị cản trở như vậy, Cố Hiểu Đao cảm thấy mình cũng không kiên trì nổi nữa. Dù sao cung chủ có bệnh không tiện nói ra, mình cũng định là công sẵn rồi, không chịu thiệt!

Cố Hiểu Đao lại dịch trở về lật xem quyển sách trên bàn, nói: “Ngươi đừng vội, để ta bù lại chút tri thức này trước, để tránh làm ngươi bị thương.”

Cung chủ nói: “Không cần, lúc nãy bổn cung đã xem qua, đồ vật cũng đã chuẩn bị xong.”

Tay chân rất nhanh nhẹn, chính là ngươi xem qua chuyện vốn của công làm gì? Cố Hiểu Đao không để ý tới hắn, tùy tay mở một quyển ra, thô sơ giản lược vừa thấy liền mặt đỏ tai hồng, lại cảm thấy khí huyết dâng trào, thầm nghĩ chỉ nhìn ba lần liền thực hiện!

Vì thế đem sách kia khép lại thật mạnh, nghiêm túc nói: “Không cần nhìn! Bắt đầu đi!”

Cung chủ mở ra bình xoa dược kia, đổ ra một viên thuốc, nuốt xuống, lại đưa cho Cố Hiểu Đao.

Cố Hiểu Đao: “...” Ha ha, hoài nghi năng lực của ca? Ăn ngoạn ý kia?

Cung chủ thấy hắn chậm chạp không tiếp, liền đổ viên thuốc vào trong tay mình, mạnh mẽ đút cho Cố Hiểu Đao.

Cố Hiểu Đao: “...” Quả nhiên vẫn là hoài nghi đi? Quyết đoán không thể nhẫn nhịn!

Vì thế hắn chủ động nhào đến mặt cung chủ, hôn lên.

Hai người ngươi tới ta đi, tuy là người mới, nhưng dần dần cũng tiến vào cảnh đẹp.

Một đường lăn lộn đến trên giường, Cố Hiểu Đao xoay người đặt cung chủ dưới thân.

Cung chủ hơi sửng sốt, tiện đà vẻ mặt hiểu rõ.

Sau khi hai người thẳng thắn thành khẩn gặp lại, Cố Hiểu Đao nghĩ nghĩ, đề nghị nói: “Vẫn là tắt đèn đi.”

Cung chủ phất tay, phòng ngủ liền lâm vào bóng tối.

Sáng sớm, hai tên thị vệ trẻ tuổi ngoài tẩm điện nói chuyện phiếm.

“Ngày hôm qua ngươi có nghe không, hôm qua cung chủ và độc y ở trong phòng đánh nhau, độc y đánh không lại cung chủ, khóc suốt một đêm, khỏi phải nói là có bao nhiêu thảm.”

“Haizz, cung chủ thiên hạ vô địch, độc y đánh thắng được mới là lạ!”

“Thật sự là tìm đường chết a...”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play