Cảm nhận chút gì đó thanh bình của buổi đêm cuối cùng, có thể sẽ không bao giờ được thấy nữa...
Ít nhiều, nó cũng để lại một sự ấm áp...
Mau tìm ra cho mình những chiến lược, những chiến lược để có thể trở thành kẻ chiến thắng..."
----------------------------------------------
Buổi chiều. Tầm 1-2h chiều, mọi thứ dần như đã trở nên hoảng loạn. Khung cảnh trước mắt không còn tươi đẹp như mọi ngày. Katrina lau lại chiếc quạt trên tay mình, chiếc quạt lung linh đẹp đẽ, rồi cũng sẽ phải lấm máu kẻ thù. Ai cũng vậy, họ đang ngồi trong phòng của mình, với bộ đồ ám sát được treo trên tủ hay trên giường. Họ đều nhìn ra cửa sổ. Có cái gì đó làm họ lưu luyến không muốn rời mắt.
-"Giết được chủ của nó...nghĩa là nếu có ai đang dòm ngó viên ngọc của Horltias, thì Kerji sẽ...."
Katrina giật mình khi nghĩ tới viễn cảnh mà gia tộc nào đó ngắm vào viên ngọc xanh của Horltias, và họ muốn cướp nó, rồi họ sẽ cướp đi mạng sống của Kerji. Nghĩ tới đây, tim cô như muốn thắt lại. Cô chạy thật nhanh sang phòng Kerji, vội vàng mở cửa phòng mà không gọi.
-"Sao thế?"-Kerji hỏi. Cậu đang ngồi trên bàn làm việc đọc sách.
Katrina với khuôn mặt đầy sợ hãi và lo lắng. Cô nhìn Kerji rồi bất giác lùi lại, buông thõng hai tay xuống.
-"Nếu không thắng cuộc...nghĩa là cậu phải chết?..."-Katrina nắm chặt hai tay run rẩy nói. Cô đưa ánh mắt đầy kinh hãi nhìn Kerji.
Kerji hiểu ra sự việc, cậu chỉ mỉm cười rồi chống hai tay lên bàn và đứng dậy. Cậu xoa đầu Katrina.
-"Sao? Sợ hả?"-Cậu nhìn Katrina và hỏi, vẻ dỗ dành.
Katrina không nói gì. Cô cúi đầu xuống, vẻ buồn bã và nuối tiếc. Kerji đành ôm lấy hai vai cô.
-"Không, tớ phải sống để bảo vệ nhiều người khác nữa..."-Kerji ghé gần tai Katrina nói nhỏ.
-"Thật chứ?"-Katrina ngước mặt lên và hỏi.
-"Thật, còn nhiều điều tớ muốn nói với cậu..."-Kerji gật đầu, cậu đặt hai tay lên vai Katrina.
Cậu kéo tay Katrina rồi ấn cô ngồi xuống ghế của mình. Katrina ngơ ngác nhìn theo Kerji. Kerji đứng quay lưng ra cửa, cậu suy nghĩ một lúc. Căn phòng trở nên yên ắng.
-"Cậu đinh làm gì thế?"-Katrina ngơ ngác hỏi.
-"Ngồi yên!"-Kerji ra lệnh cho cô, rồi cậu mở chiếc tủ trong phòng mình.
Cậu tìm ra một chiếc hộp màu đỏ nhung nhỏ hình trái tim. Cậu mở nó ra. Đó là một chiếc nhẫn bạch kim, có hình một con công đang xoè cánh. Thì ra, đó là thứ cuối cùng cậu đã giữ lại trong bộ trang sức mà Katrina dùng đi vũ hội. Cậu muốn giữ lại nó, để làm gì đó...
-"Kattha!..."-Kerji đến đứng trước mặt Katrina, nói vẻ nghiêm túc.
Katrina ngước mắt lên nhìn Kerji. Cô có vẻ hơi lo lắng, sợ hãi. Nhưng bắt gặp ánh mắt của Kerji, mặt cô lại đỏ lên và đưa ánh mắt đi chỗ khác, tay nắm chặt váy của mình. Kerji cũng không khỏi ngượng, nhưng rồi cậu cũng nén quyết tâm trong mình.
Ngoài trời, không còn nắng. Có nhiều gợn mây, những cánh bồ công anh đang bay, bay xa mãi lên bầu trời xanh thẳm. Cơn gió dịu dàng mùa thu làm bung cánh những bông hoa cúc, hất chiếc rèm cửa bay bay. Khung cảnh yên ắng nhưng kỳ diệu...Kerji định quỳ một chân xuống.
-"Kerji, chuẩn bị-..."-Tanaka mở cửa bước vào, cô bắt gặp cảnh tượng Katrina ngồi trên ghế, còn Kerji chưa kịp quỳ xuống. Kerji quay mặt ra nhìn Tanaka, vẻ chán nản và muốn chém Tanaka ngay lập tức.
Tanaka gãi đầu cười trừ rồi quay ra nhìn Katrina. Con nhỏ vẫn ngơ ngác nãy giờ không hiều chuyện gì đang xảy ra.
-"Kattha, chuẩn bị tinh thần chưa?"-Tanaka hỏi.
Katrina gật đầu. Trông cô có vẻ yên tâm hơn một chút. Cô nhanh chóng đứng dậy và xin phép ra về, để Tanaka bàn bạc với Kerji. Kerji nhìn theo Katrina đầy tiếc nuối, còn Tanaka thì cứ phải cho một nhát mới chịu nổi...
-"Thôi nào...đâu phải tại chị, mà tại không đúng hoàn cảnh..."-Tanaka xua xua hai tay biện minh.
-"Chết tiệt!!"-Kerji ngồi xuống chống tay lên trán thất vọng.
*Tại dinh thự Ileiser
Ông chủ Sanjou thong thả ngồi đọc sách và hút tẩu thuốc của mình. Ngoài sân dinh thự thì có vẻ khá ồn ào, tiếng nói, tiếng cọ vào nhau của vũ khí...trộn lẫn vào nhau. Ông vẫn giữ phong thái thong thả như mọi ngày.
Có tiếng bước chân ngoài cửa. Tiếng bước chân ngày càng gần hơn, rồi dừng lại trước cửa phòng ông. Bernita bước vào, có lẽ đây là lần đầu tiên cô xuất hiện ngoài ánh sáng. Bernita khoác trên mình chiếc áo choàng dài, tay cầm chiếc quyền trượng có gắn một viên ngọc đỏ rất lớn, cũng là thứ giúp cô có thể đi lại. Bernita cũng đã đứng tuổi, nhưng nhìn cô vẫn trẻ trung và tươi tắn với màu son đỏ đậm.
-"Bernita, em có vẻ rất háo hức nhỉ?"-Ông Sanjou đặt tẩu thuốc xuống bàn và hỏi.
-"Sẽ không vui nếu ngoài kia biết em gần như đã thuộc về Ileiser đâu..."-Bernita nói.-"Em sẽ đến cung điện cũ của Bá Vương trước 8h tối."
Ông Sanjou đứng dậy. Ông đưa tay vuốt má Bernita như mọi lần, mỉm cười đôn hậu, dù cho Bernita không thể thấy nụ cười của ông.
-"Có nếp nhăn rồi này, em đừng suy nghĩ quá nhiều về việc trả thù họ nữa."-Ông Sanjou nói.
Ông Sanjou tiễn Bernita ra tận cổng ngoài. Đồ đạc của Bernita được sắp xếp gọn gàng vào trong xe. Riêng có quả cầu xanh là cô ôm chặt trong tay. Chiếc xe nhanh chóng rời đi, ông Sanjou nhìn theo cho tới tận khi nó đi khuất.
-"Cha! Mọi thứ đã sẵn sàng!"-Akairi chạy tới và báo cáo.
-"Được rồi!"-Ông Sanjou mỉm cười hài lòng nói.
----------------------------------------------
"7:45 pm"
Tất cả mọi thứ đều trong tư thế sẵn sàng. Mọi người đã thay đồ và trang bị xong. Chika được thiết lập bảng điều khiển riêng biệt ở một căn phòng bí mật. Cô sẽ là người điều hành cảnh báo. Tsuke và Gin giúp quân của mình trang bị lại vũ khí. Haru thong thả đứng nhìn mọi người chuẩn bị. Tanaka mở tủ đầm của mình ra và chọn. Katrina thơ thẩn đứng dựa lưng vào cánh cổng dinh thự.
"7:50 pm"
Mọi người lắp thiết bị liên lạc vào tai mình. Đội hình ở lại dinh thự đang sắp xếp quân canh giữ xung quanh dinh thự.
"7:59 pm"
Kerji, Tanaka, Gin, Katrina, Rikuto, Yunumi lãnh đạo cánh quân của mình tiến gần tới mục tiêu ngày thứ nhất, đó là một dinh thự xây theo kiểu cổ, xung quanh có khá nhiều chòi canh gác. Ở cổng có một tên vệ sĩ lực lưỡng đứng canh. Toàn bộ đã được do thám từ trước, dinh thự này có khá nhiều lớp, thế nên khó đột nhập mà không phải đụng mặt quân địch.
"8:00 pm"
Từ đằng xa, xuôi theo hướng cung điện cũ của Bá Vương, có pháo hoa bắn lên vẻ ra hiệu cuộc chiến đã bắt đầu. Không khí ngột ngạt và khó thở. Tất cả chói chặt những người tham gia cuộc chiến. Mọi người đều căng thẳng. (Phần nói qua thiết bị liên lạc sẽ in đậm nhé)
Kerji:-"Tanaka!"
Trên màn hình của Chika, cánh quân đi bên ngoài đang chia làm 5 đạo, bao vây 5 phía xung quanh dinh thự được xây kiên cố như một khu thành. Haru cho tắt hết tất cả những ngọn đèn, anh nghiêm túc nhìn ra ngoài. Trời tối đen như mực.
Chika nhìn vào bảng điều khiển:-"Tanaka! Trước mặt là người của địch!"
Tanaka:-"Okk! Đã rõ!"
Tanaka ung dung thay một bộ đầm xẻ tà sâu, làm lộ khá nhiều đường cong gợi cảm. Tay cô cầm ly rượu, lả lướt như bị say đi thẳng đến chỗ hai tên canh cổng, không chút sợ hãi, không chút phòng thủ. Hai tên to con thét lớn:
-"Con nhỏ kia, đi xung quanh đây có việc gi?!"
Tanaka cầm ly rượu trong tay, tiến sát tên vệ sĩ rồi tựa vào người chúng, áp ngực mình vào người chúng. Cô ngẩng lên nhìn hai tên với ánh mắt khao khát, khuôn mặt đỏ lên. Cô lấy tay vuốt cổ tên vệ sĩ.
-"Anh có muốn vui vẻ với em không?"-Tanaka hỏi.
Tên vệ sĩ cố né tránh, nhưng hắn không thể cưỡng lại sự quyến rũ. Hắn nhìn xuống ngực của Tanaka, nuốt nước bọt. Nhưng đã tham gia cuộc chiến đều là những kẻ không hề tầm thường. Hắn rút con dao dắt ở hông rồi kề vào cổ Tanaka. Tanaka vờ tỏ vẻ sợ hãi.
-"Ngươi là người của địch đúng không?!"-Tên canh cổng nói với vẻ dữ dằn. Hắn trông vô cùng to con với cơ bắp lực lưỡng đáng sợ.
Tất nhiên trong cuộc chiến như thế này, thì hắn không thể nào dễ dàng bị lừa. Dao của hắn ghì sát cổ Tanaka. Có máu rỉ ra tráng lên bề mặt sáng bóng của con dao. Tanaka không chút vội vàng, cô nắm lấy tay của hắn rồi đặt tay hắn vào eo mình.
-"Em chỉ đi chơi khuya thôi mà...đừng làm em sợ, em không có vũ khí trong người..."-Tanaka nói với giọng yểu điệu, nũng nịu.
Mọi người của Horltias căng thẳng nghe cuộc nói chuyện của Tanaka qua thiết bị liên lạc. Haru, anh vừa cảm thấy lo lắng vừa tức giận, hai tay anh nắm chặt đập lên bàn. Tên canh cổng nhìn xung quanh người Tanaka, đúng là không có một vũ khí nào hết. Hắn ta vội vàng bỏ con dao xuống.
-"Đừng ở đây, cô em sẽ chết đó, đợi hôm sau anh sẽ chơi với em..."-Hắn nhanh chóng dở giọng dê xồm rồi nhìn Tanaka.
Tanaka lấy hai tay ôm lấy cô hắn. Hắn ta sung sướng nhìn thân hình hoàn hảo của Tanaka, như muốn chiếm đoạt cô ngay lập tức.
-"Cổ em đau đó..."-Tanaka có ý nói về vết thương trên cổ đang chảy máu.-"Anh làm gì đi..."
Tanaka ghì chặt lấy người tên canh cổng, một tay ôm qua cổ, một tay dúi đầu hắn vào cổ cô, để hắn cắn vào chiếc khăn lau,để hắn lau máu bằng miệng cho cô. Tanaka tỏ vè hài lòng. Tên vệ sĩ được gái đẹp ôm áp, hắn ta sung sướng cười tít mắt, chẳng cần biết mọi thứ đang như thứ nào. Bỗng Tanaka làm rớt ly rượu xuống.
-"Ôi, em bất cẩn quá..."-Tanaka cúi xuống định nhặt chúng lên.
-"Để anh."-Tên canh cổng tỏ vẻ ga lăng, cúi xuống nhặt những mảnh vỡ của chiếc ly, những mảnh vỡ gai sắc.
Tanaka mỉm cười nham hiểm. Cô kéo roạt chiếc váy trùm bên ngoài bộ đồ sát thủ ra. Cô rút thanh kiếm của mình ra. tiến gần từ sau lưng tên canh cổng.
-"Được rồi, để anh vứt chúng-...""
Tên canh cổng chưa cả nói xong. Hắn bị một tay Tanaka che miệng lại, một tay cầm thanh kiếm đâm sau vào ngực trái. Hắn giãy giụa, Tanaka đè hắn xuống đất, nhét chiếc khăn vào miệng hắn. Chiếc khăn của cô đã có tẩm qua thuốc. Tanaka ghì mạnh thanh kiếm xuống, chân tay hắn dần dần không cử động được. Mắt hắn mở trừng trừng nhìn cô, rồi hắn lịm dần đi. Tanaka rút thanh kiếm ra khỏi người hắn, máu hắn bắn ra, bắn vào khuôn mặt xinh đẹp của cô.
Tanaka:-"Nhiệm vụ 1, hoàn tất. Đạo quân 1, đi thẳng hướng cổng."
Kerji:-"Tốt lắm, tướng Yunumi và Rikuto, hạ chòi!"
Rikuto&Yunumi:-"Đã rõ."
Yunumi cầm cung tên, ngắm bắn từ phía xa lên chiếc chòi có người canh gác. Cô cố ngắm bắn thật chuẩn, rồi giương nó lên cao. Chiếc mũi tên cắm vào rìa của chòi. Yunumi đã bắn trượt.
-"Báo động, kẻ địch tới."-Tên canh chòi nói lớn.
Hàng trăm người từ khắp nẻo dinh thự đổ ra, đứng dày sát nhau trong từng lớp thành dinh thự. Yunumi vừa sợ hãi vừa thất vọng khi mũi tên của cô bị trượt. Rikuto hạ được bốn chòi, cậu quay lại hạ nốt chòi mà Yunumi đã bắn trượt.
-"Không sao nào, đứng dậy thực chiến mau!"-Rikuto kéo tay Yunumi nói.
Kerji và Gin dẫn quân nhảy qua tường thành. Những mũi tên tẩm độc bắn lên không ngớt, Gin cẩn thận né tránh chúng, cậu dùng thanh tachi dài đâm quân của địch, đẩy hắn vào tường, rồi rút dao cắt vào cổ tên khác. Máu bắn vào người là việc không thể né tránh.
Có vẻ như quân của Horltias đang áp đảo kẻ địch. Kẻ địch lần này có kỹ năng chưa thực sự tốt lắm, chúng sớm bị giết bởi người của Horltias.
Chika:-"Horltias, thiệt hại 5 người."
Kerji:-"Tình hình ở dinh thự sao rồi?"
Haru:-"Không có động tĩnh gì."
"10:00 pm"
Người của Horltias tiến qua lớp thành thứ tư. Boss của gia tộc này vẫn ngồi ung dung trong dinh thự của mình nghỉ ngơi, uống trà. Đó là một người đã già, có vẻ ông đã có rất nhiều kinh nghiệm trên mình.
-"Báo cáo, địch được xác định là gia tộc Horltias."-Một tên áo đen chạy vào báo cáo.
-"Chúng có bao nhiêu tướng?"-Ông ta thong thả hỏi.
-"Được xác định là 5 tướng."
Ông già cười một cánh khinh bỉ. Ông đứng dậy, hất chiếc áo choàng của mình lên.
-"Ta có số tướng gấp đôi chúng, lệnh cho tướng ra trận."
Tên áo đen cúi đầu đi làm nhiệm vụ. Lớp thành thứ sáu đang xảy ra hỗn chiến. Ngoài những lớp thanh kia, người đến nằm như ngả rạ, máu me lênh láng.
Yunumi cố gắng không bắn trượt, tuy nhiên tốc độ và kỹ năng của cô khá chậm, nên Rikuto phải vừa tấn công, vừa yểm trợ cô. Qua lớp thánh thứ sáu, tướng của dinh thự này cuối cùng cũng đã xuất hiện. Trước mặt Rikuto và Yunumi là hai ninja một nam một nữ, trong tay cầm sai (Vũ khí giống xiên) và có móng mèo.
-"Được thôi, ta quyết chiến với các người!"
Trong khi đó, không khí ở dinh thự Horltias không mấy căng thẳng, nhưng cũng rất nghiêm túc. Chika nhìn lên bảng điều khiển, cô đếm lại những ký hiệu của tướng lãnh đạo hiện trên bảng.
Chika:-"Mất liên lạc với tướng thứ sáu, Katrina!"...
-----/////Hết chap-22/////-----
Next: Chap-23
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT