Á Mỗ hà chính là con sông lớn thứ hai của Bắc đại lục, cắt ngang diện tích của bình nguyên.
So với Thương Lan giang, con sông lớn nhất đại lục, nước sông trong vắt thì Ni Á Mỗ hà vì chảy ngang khu vực phù sa nên nước sông có màu vàng sẫm. Dù nó ở thượng nguồn bình nguyên nhưng dòng chảy không hề mạnh mẽ như sông Thương Lan, nhưng thập phần rộng rãi, uốn quanh trên bình nguyên tạo thành hình chữ Kỷ (几).
Triêu Lan vương quốc nằm trên cái miệng lớn của chữ Kỷ đó, dòng chảy đắp bồi cho bình nguyên, đất đai phì nhiêu, cây cỏ mọc xanh um, nông nghiệp và nuôi thả gia súc cũng rất phát đạt, biến bình nguyên Gia Lan trở thành một kho lương khổng lồ của Bắc đại lục.
Thời gian này chính là lúc thu hoạch ngũ cốc, cho dù bệnh dịch lan tràn mang tới vô số tai ách, rất nhiều hương thôn đều chết hết, nhiều ruộng đồng bị bỏ hoang nhưng sau khi Dương Chính thành lập nhà nuôi dưỡng của Kim Mạt Lan Hội thì bệnh dịch đã được khống chế một cách hữu hiệu.
Hiện tại giáo đường của Thánh Hỏa Giáo trước đây đều đã trở thành nhà cứu nạn của Kim Mạt Lan Hội. Đây chính là một mạng lưới to lớn, mỗi mắt lưới đều tương ứng với một khu vực, chịu trách nhiệm chỉ đạo dân chúng cách dự phòng bệnh dịch, những địa phương đã bị tai nạn tiêu diệt đều được người phái đến thiêu hủy, sau đó lại dựng bảng chỉ dẫn, cảnh báo dân chúng không nên đến gần khu vực đã bị nhiễm bệnh.
Cơ bản đã không còn tình trạng số lượng lớn dân chúng di cư, người nhiễm bệnh cũng tự giác đi vào nhà cứu nạn, còn người nhà cũng lưu lại đó một thời gian để quan sát, sau khi xác nhận không bị lây bệnh thì sẽ được trở về nhà tiếp tục sinh sống như thường.
Không thể không nói nhân loại có sức sống mạnh mẽ hơn cả con gián, sau khi trải qua thời kỳ đen tối nhất thì nhân dân Triêu Lan đã dần dần phục hồi nếp sống bình thường, bắt đầu công cuộc kiến thiết lại đất nước.
Nếu giục ngựa phóng nhanh trên đồng trống thì có thể thấy được ven đường có rất nhiều ruộng lúa đang trổ bông vàng óng, những nông dân bán mặt cho đất, bán lưng cho trời mồ hôi đổ như mưa vẫn cứ kiên cường làm việc.
Trong nước đã tiến nhập giai đoạn chuẩn bị khẩn cấp, thỉnh thoảng lại có quân đội số lượng lớn đi ngang qua.
Lúc này, cơ hồ quân đội toàn quốc đều tập trung bên dòng sông Ni Á Mỗ, đương nhiên là còn có viện quân của Lý Tra, Ma Đốn hai nước. Ba quốc vương này đều là những bá chủ kiêu hùng, bằng không đã không dám giao tranh quyết liệt với Thánh Hỏa Giáo. Liên quân ba nước số lượng đạt tới hơn 12 vạn, cho dù trong đó hết một nửa là nông binh trưng dụng, nhưng số lượng khổng lồ như thế cũng là lần tập kết lớn nhất trong mấy trăm năm nay ở bắc đại lục.
12 vạn người ở bên dòng sông Ni Á Mỗ xây dựng công sự phòng ngự, khói lửa ngút trời.
Đồng thời, ba nước cơ hồ triệu tập tất cả thuyền buôn thuyền chở hàng tập kết vào công trình phòng ngự khổng lồ này.
Mỗi ngày đều có vô số chiến thuyền qua lại trên dòng Ni Á Mỗ vận chuyển gỗ đá cát các loại vật liệu.
Không thể không nói lực lượng của nhân loại thực sự vĩ đại, chỉ một tháng ngắn ngủi, ngay cửa khẩu trọng yếu nhất của chữ "Kỷ" ở Ni Á Mỗ đã xuất hiện ba tòa thành mới, dân chúng ở 1/4 quốc thổ đã bị buông bỏ đều được di dời vào đây, đồng thời họ cũng được trưng dụng để xây dựng công sự.
Đương nhiên họ cũng có được một khoản thù lao tương xứng, giúp cho những người ly hương này có thể nhanh chóng hòa hợp vào cuộc sống nơi đây, có điều tập kết quá nhiều người như thế cũng rất dễ xảy ra hỗn loạn, nhưng đối mặt với hơn 10 vạn quân thì mọi hỗn loạn đều bị dẹp yên.
Khải Ác lúc này đang đứng trên Tân Nguyệt thành, một trong ba tòa thành mới, dùng vọng viễn kính quan sát dòng sông Ni Á Mỗ cách đó không xa. Tân Nguyệt thành ở mé bên trái của lưu vực chữ Kỷ, đây cũng chính là chỗ hẹp nhất của Ni Á Mỗ, cũng là cửa khẩu quan trọng nhất. Nơi này theo thuật ngữ quân sự thì chính là "trọng địa chiến lược", Tân Nguyệt chính là trọng trấn vừa mới được kiến lập.
Vọng viễn kính di động trái phải, vô số chấm đen xuất hiện dày đặc trong mắt Khải Ác giống như đàn kiến bâu quanh Ni Á Mỗ.
Lá cờ màu cam của Triêu Lan tung bay trong gió trên Tân Nguyệt thành.
Lúc này, Khải Ác đã không còn thần thái mệt mỏi, y vận y giáp màu vàng, bên hông đeo một thanh kim kiếm rực rỡ, mái tóc xám trắng tung bay không ngừng, dáng vẻ vô cùng tiêu sái và tự tin.
Dòng người dày đặc cùng ba tòa thành kiên cố cắt ngang bờ sông Ni Á Mỗ khiến cho y chợt có cảm giác hưng phấn chưa từng có, đó chính là cảm thụ của người nắm giữ quyền lực đỉnh cao, là khoái cảm mà suốt mấy mươi năm làm quốc vương dưới cái bóng của Thánh Hỏa Giáo y chưa từng hưởng thụ qua.
12 vạn quân a!
Y là thống soái của chi quân đội lớn mạnh này, chỉ cần kim kiếm trong tay chỉ ra thì 12 vạn người sẽ vì một câu nói của y mà xông lên như sóng triều nuốt chửng địch nhân.
A!
Đây chính là cảm giác đứng trên vạn người khó thể hình dung được!
Khải Ác làm quốc vương mấy mươi năm nhưng chưa từng hưng phấn như một tháng này, y cảm thấy quãng thời gian trước mình chỉ sống thừa, hiện giờ bất kể phải trả cái giá nào y cũng không chịu quay về kiếp sống như ngày trước, y không thể để cây gậy quyền lực tuột khỏi tay mình, tuyệt không thể chịu khuất đằng sau cái bóng của người khác.
Lúc Khải Ác xoay vọng viễn kính về phía dòng sông Ni Á Mỗ, chợt rất nhiều chấm đen xuất hiện từ phía thượng lưu.
Y hồi hộp sai người đi tra xét, chừng 10 phút sau trinh sát báo về, đó chính là hạm đội thiết giáp thuyền mua từ đào nguyên đưa tới.
Khải Ác siết chặt nắm tay, hô lớn:"Đi, chúng ta tới xem!"
.........
Dương Chính đứng trên mũi chiếc thuyền đầu tiên, Vũ Lôi đứng bên cạnh, còn những thủy thủ đi theo đều là những chiến sĩ được tuyển lựa kỹ càng của Đào nguyên.
Loạt chiến thuyền mới xuất xưởng này từ khi thiết kế đến lúc chế tạo xong chỉ vỏn vẹn nửa tháng. Loại chiến thuyền này chỉ đóng 200 chiếc, tất cả thiết bị đều thiết kế sao cho thích ứng với sông Ni Á Mỗ nhất, thuyền tịnh không lớn, một chiếc chỉ có thể chở 50 người nhưng thân thuyền linh hoạt, kiên cố phi thường.
Sau khi đóng thuyền xong, Vũ Lôi ra mặt làm đại biểu cho Đào nguyên, đi theo Dương Chính.
5 ngày sau, Tân Nguyệt thành đã xuất hiện trước mắt.
Trên đường đi, nhìn thấy vô số công sự ven bờ, dòng máu hiếu chiến của Vũ Lôi lại cuộn trào, có chút không nhịn được, nhưng Dương Chính chỉ phái hắn đi làm đại biểu thương nghiệp, chuyên môn phụ trách cung ứng chiến thuyền sau khi đại chiến nổ ra.
Cho dù người Đào nguyên vì vậy có thể triển hiện bản lĩnh nhưng Vũ Lôi vẫn buồn phiền vô cùng.
Hắn trên đường đã quấy rầy Dương Chính vô số lần đều không có hiệu quả, Vũ Lôi chỉ vào Tân Nguyệt thành nói:"Tòa thành này nếu để ta kiến tạo thì quyết không thể làm như vậy, đừng thấy nó kiên cố vững vàng, chỉ cần cho ta 3 vạn thủy quân thì trong vòng 1 tháng ta sẽ có cách đột phá đạo phòng tuyến đó, công hạ được mấy tòa thành."
Dương Chính không lý gì đến hắn, chỉ hô hào thủy thủ chuẩn bị cập bờ.
Vũ Lôi phát giác vô luận mình có làm gì cũng không thể thuyết phục Dương Chính cho mình gia nhập chiến tranh thì than vắn thở dài không thôi.
Thuyền cập bờ, hắn liền ra vẻ nghiêm túc, mặt nạ ngân sắc khiến cho hắn mang vẻ thần bí, lúc nói năng cũng ưu nhã khác thường, khiến cho người khác tin thật đây chính là khí chất của người đại diện một tổ chức hùng mạnh như Đào nguyên.
Khải Ác không ngờ Dương Chính cũng ở trên thuyền.
Thân phận của Dương Chính ở ba nước rất siêu nhiên, cho dù lúc này Khải Ác đang ở thời kỳ toàn thịnh cũng đối đãi với hắn cực kỳ khiên tốn.
"Tiên sinh sao lại đi cùng người Đào nguyên?"
"Đã đáp ứng bệ hạ, ta tự nhiên phải tận tâm tận lực, Vũ Lôi tiên sinh chính là hảo bằng hữu của ta, cũng là người chưởng quản xưởng đóng thuyền, vừa hay ta cũng có chút kiến thúc về cấu tạo chiến thuyền nên cũng có thể đề xuất vài ý kiến, vì vậy nửa tháng nay ta một mực ở lại xưởng đóng thuyền, đốc thúc Vũ Lôi tiên sinh đẩy nhanh tiến độ. 200 chiến thuyền này được đóng dựa theo hình thế của sông Ni Á Mỗ, vừa xuất xưởng đã được đưa đến đây, hy vọng có thể giúp được bệ hạ."
Ánh mắt của Khải Ác liền bị hạm đội thiết giáp phân bố chỉnh tề hấp dẫn.
Cho dù thiết giáp thuyền đã từng xuất hiện nhưng kỹ thuật này vẫn là độc môn tuyệt học của Đào nguyên.
So với thiết giáp thuyền lúc trước Đào nguyên bán ra thì những chiếc thuyền này nhỏ hơn nhiều, thân thuyền thon dài như cá kiếm, so với thuyền buôn to lớn gần đó thì nhỏ bé vô cùng, nhưng nó phát tán khí tức lạnh lẽo giữa ánh mặt trời khiến cho người ta không dám coi thường.
Đặc biệt mỗi chiếc thuyền phía trước đều có ba thanh thép to dài, tạo hình lạ lẫm nhưng lại khiến người ta cảm thấy sợ hãi khôn cùng.
Đám đông bên bờ đều xúm lại quan sát những chiếc thuyền này.
200 chiếc thuyền tuy không nhiều, nhưng bày thành hàng ngũ ngay ngắn, hơn nữa mỗi chiếc thuyền đều giống hệt nhau, khí độ oai nghiêm khiến cho người ta liên tưởng đến sự đáng sợ của nó khi xung phong trên biển.
"Bệ hạ, ngài có thể thử xem uy lực của những chiếc thuyền này."
Khải Ác cũng muốn xem thử thiết giáp chiến thuyền của Đào nguyên có thần kỳ như trong truyền thuyết hay không nên vội gật đầu.
Vũ Lôi đứng bên bình thản nói:"Ta có thể biểu diễn cho bệ hạ xem thử."
Hắn đi về chiếc thuyền chỉ huy đứng đầu, cao giọng quát:"Phân tán."
Thủy thủ bên người hắn giơ cao một lá cờ nhỏ màu cam phất mạnh, tay trống đứng gần gã liền gõ mạnh 3 tiếng trống.
Cả hạm đội chợt phát ra vô số tiếng rít mạnh, sau đó cả hạm đội chỉnh tề chớp mắt phân tán, giống như một đóa hoa sen khổng lồ đột nhiên nở bung ra trên mặt nước.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT