Hình ảnh trong mắt nàng chính là như vậy, nhìn hắn một lần lại một lần lặp
lại lau sát, hắn quá mức lạnh lùng cùng người luôn có nụ cười ấm áp ngày hôm qua,hoàn toàn là hai người khác nhau!
“Cô định đứng ở nơi đó bao lâu?” Thẳng đến trên đỉnh đầu truyền đến thanh âm của Mẫn Hiếu
Triết, Vân Hi mới hoàn hồn, ngay sau đó, nàng đã bị Mẫn Hiếu Triết một
tay túm vào văn phòng.
Nàng mắt hạnh nhìn trừng trừng bàn tay hắn thon dài khoát lên cánh tay của nàng, lại không hề chớp mắt nhìn
chăm chú vào biểu tình trên mặt hắn, nhưng là, ngoài bình tĩnh, khóe
miệng vẫn là còn một chút thản nhiên cười, Vân Hi đột nhiên có chút nghi hoặc, ngày hôm qua hắn còn dựa vào nàng gần như vậy, thậm chí còn ôm
qua nàng, hôm nay hắn cũng kéo qua nàng, nhưng là vì cái gì lúc nãy cô
gái kia đụng tới hắn, hắn lại có biểu tình giận dữ như vậy!
“Tôi
đối với phụ nữ có chút mẫn cảm!” Tựa hồ là nhìn ra nghi hoặc của nàng,
Mẫn Hiếu Triết buông tay rồi thản nhiên thoát ra một câu, cảm giác được
Vân Hi hé ra môi anh đào vì kinh ngạc, hắn lại bổ sung một câu,“Bất quá, cô ngoại lệ!”
Kinh ngạc qua đi là một chút bình tĩnh, Vân Hi
nhìn ánh mắt hắn nhíu lại thành một khe rãnh nhỏ, trong lòng nàng có
chút thương cảm không hiểu, một người đàn ông có nụ cười tươi sáng như
vậy không biết là đã trãi qua thời gian u ám như thế nào mới có thể làm
cho hắn đối với phụ nữ có bệnh kỳ lạ như vậy?Mẫn cảm, nàng là lần đầu
tiên nghe nói có sự mẫn cảm đối với người!
“Đây là tổng giám đốc
bảo tôi đưa cho anh xem trước!” Vân Hi có chút mất tự nhiên khi nhìn ánh mắt hắn khác thường, cầm trong tay văn kiện đưa tới trên bàn trước mặt
hắn, Mẫn Hiếu Triết cũng đã xoay người ngồi xuống ghế xoay, một thân tây phục Iaman ni, áo sơ mi màu trắng, chỗ cổ tay hơi hơi chếch lên, khuôn
mặt như đao khắc lộ ra một khí thế uy nghiêm, không thể phủ nhận, ngồi ở vị trí tổng giám đốc, trên người hắn có vài phần bóng dáng của Mẫn
Thiên Hữu.
Mẫn Hiếu Triết bàn tay để lên bàn muốn đặt lên tay Vân Hi, đúng lúc nàng đã muốn rút về, nàng cảm giác giấu trong bộ mặt ôn
hòa tươi cười này là một người khác hẳn, mà đối nàng mà nói bất quá có
chút quenthuộc.
“Tôi ra ngoài trước!” Vân Hi nhìn hắn một cái,
sau đó rất nhanh xoay người đi ra ngoài, mà chính cái liếc mắt vừa rồi
kia, nàng nhìn thấy Mẫn Hiếu Triết bên tai phải mang hoa tai ánh sáng
hồng nguyệt, mà nếu nàng nhớ không lầm thì hoa tai này là tối hôm qua
nhìn thấy ở Thượng Trạch Nhất, bên trái mang một cái, là một đôi!
Vân Hi có chút kỳ quái, hai người đàn ông thế nhưng mang một đôi hoa tai
tình nhân, nhưng là tối hôm qua nàng rõ ràng thấy bọn họ là không quen
biết, chẳng lẽ nói, này cũng chỉ là một sự trùng hợp?
“Ôi!” Đang
chuyên chú tự hỏi, Vân Hi theo thang máy đira thực không đúng lúc đụng
phải một bức tường thịt mềm, nàng vừa ngẩng đầu, liền nhìn thấy một đôi
mắt đen sâu thẳm, tiếp theo liền nghe được thanh âmMẫn Thiên Hữu mang
theo vẻ thân thiết truyền đến,“Rita, em không sao chứ?”
Rita?
Chợt nghe cái tên nàycó chút quen thuộc, Vân Hi đã nhớ ra, đây là tên
ngôi sao mới nhất trong ngành giải trí, phía trước cùng Thiên Thừa từng
có hợp tác, quảng cáo lần này cũngdo Mẫn Thiên Hữu tự mình phụ trách.
“Lăng Vân Hi, cô đi đường như vậy sao?” Mẫn Thiên Hữu ánh mắt hơi trách cứ
dừng ở vẻ mặt cô gái ở bên người mình, đem Rita vừa rồi bị nàng đụng
trực tiếp kéo vào trong lòng.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT