Anh đưa tay về phía cô mà không thèm nhìn lại,Hạ Di trố mắt nhìn cảnh tượng này,cô chỉ ngại ngùng đặt tay mình lên tay anh rồi lấy sức đứng dậy,rồi cả hai cùng nhặt mấy đồ này lên
Chấn Hưng cằn nhằn trong khi Hạ Di cứ tủm tỉm cười vì sự khác biệt bất ngờ hôm nay của anh,vẻ lạnh lùng đang dần nhạt đi chăng,cô cũng chẳng biết nữa
Hạo Nhiên đang ngồi chơi game Playstation,thấy cà 2 vừa xách đồ vào thì nhảy cẩng lên như con nít,cậu chạy ra giật mấy túi đồ của Hạ Di
Hạ Di run run cầm con bào ngư trên tay,thật sự thì cô chưa bao giờ nấu ăn cả,lúc còn ở nhà cô chỉ để cho ông nấu ăn,còn mình thì cứ tung tăng nên chẳng bao giờ làm việc gì ra hồn cả.Thấy cảnh cô cứ run run nhìn lão bà bà,Hạo Nhiên thì lo lắng và sốt sắng thể hiện lên trên gương mặt con nít của anh,còn Chấn Hưng thì vẫn đang dán mắt vào quyển sách dày cộm mà không để ý đến thảm họa sắp xảy ra trong thời bình này =)))
-Aaaaaa….cháu xin lỗi
-Con nhỏ này….phải dùng tay kéo con bào ngư ra….
-Cháu xin lỗi….T.T
Các âm thanh “rầm”-“đùng”-“xèo xèo”-“xoảng” xảy ra liên miên,nguồn khói đen bóng nghi ngút,chẳng là lúc đang chuẩn bị xào spaghetti lên thì cần phải bỏ dầu oliu vào để khỏi bị dính,không biết Hạ Di làm thế nào mà dầu oliu vô tình rơi vào bếp lửa ở dưới và…các bạn biết như thế nào rồi đấy
Tiếng còi báo động cháy kêu ré lên làm tất cả giật mình,cũng may Hạo Nhiên đã tắt công tắc không thôi cả nhà sẽ được tắm mưa nhân tạo.
“Xoảng”-một tiếng xoảng vang lên “ngọt xớt” ,Hạ Di nhắm mắt quay lại thì thấy chậu cá cảnh gần đó đã vỡ tan tành tự bao giờ,Hạ Di buông cái máy hút bụi rồi chạy đến nhặt em cá vàng đang giãy đành đạch trên sàn.
-Trời ơi…làm sao giờ…..làm sao giờ
Hạ Di lúng túng chạy đi lấy chiếc bàn ủi vì nước từ chậu cả đã làm ướt đẫm chiếc thảm sang trọng,cô quẳng luôn con cá vàng vào xô nước lau nhà đen thui
Ở dưới nhà,sự im lặng đến ghê rợn,gương mặt ai nấy đều căng thẳng vì chẳng biết Hạ Di sẽ mang đến một kết quả gì,không biết cô có đốt luôn thư phòng không,Chấn Hưng thì vẫn dán mắt đọc từng trang sách,phong thái ung dung nhưng thực sự trong lòng anh cũng như lửa đốt vì thư phòng là nơi anh hay lui đến nhất,nếu như Hạ Di có làm gì gây hại cho nó chắc chắn anh sẽ treo cô lên cành cây mất.
“Xèo,xèo”-Hạ Di cầm chiếc bàn là ủi ủi trong lòng cứ ngỡ như thoát nạn,nhưng khi nghe tiếng vù vù và tiếng rẹt rẹt,cô quay lại thì thấy chiếc mấy hút bụi vẫn chưa được tắt và nó đang “nhai” ngấu nghiến mấy chồng sách gần đó,Hạ Di buông luông cái bàn ủi chạy đến tắt chiếc mấy hút bụi,cô thở phào nhưng chỉ vừa nhìn vô xô nước thì con cá vàng đã nổi lềnh phềnh trên mặt nước,báo hiệu cho cái chết của nó :v
Chấn Hưng hét to lên khi thấy thảm cảnh này,thảm thì bốc cháy,bể cả tan tành,con cá vàng thì nổi lềnh phềnh,sách thì rách banh
-Đúng là không ra thể thống gì hết…nấu ăn cũng không được,dọn dẹp cũng không được,ăn nói cũng không ra hồn,nói đi.Rốt cuộc thì cô giỏi cái gì hả???