Mấy người Diệp Trần nhìn về hướng giọng nói phát ra, thấy một nam tử trung niên cường tráng đang bước về phía mấy người.

- Là một hội trưởng khác, Hắc Ám Bàng Hoàng, lúc trước đã từng hợp tác chung nhiệm vụ.

Nhất Thế Yêu Nhiêu thấp giọng giải thích trong kênh đội ngũ.

- Bàng Hoàng hội trưởng, đã lâu không gặp!

Giải thích xong cho mọi người, Nhất Thế Yêu Nhiêu liền cười, chào hỏi với Hắc Ám Bàng Hoàng.

Hắc Ám Bàng Hoàng không khỏi ngẩn người khi nhìn thấy dáng vẻ hiện tại của Nhất Thế Yêu Nhiêu. Lúc trước gặp nàng, nàng có vẻ rất ngang bướng, ai cũng không phục, một bộ dạng “trời sập có ta đỡ”, hiện tại hình như cải biến không ít.

Nếu là quá khứ, Nhất Thế Yêu Nhiêu tuy rằng vẫn lịch sự chào hỏi hắn như vậy, nhưng nụ cười của nàng sẽ không bao giờ tự nhiên đến thế.

Cái gì khiến nàng thay đổi vậy nhỉ?

- Đúng vậy, lâu rồi không gặp, không ngờ ngươi cũng đến khiêu chiến Vinh Dự Chi Tháp. À, đúng rồi, ngươi tới là vì Huân chương khiêu chiến giả.

Hắc Ám Bàng Hoàng tuy rằng trong lòng kinh ngạc nhưng trên mặt không lộ ra một chút nào, một gương mặt thành thật, sáng sủa như đang được chiếu trong ánh mặt trời.

- Lão đại, gia hỏa này hình như muốn tán Yêu Nhiêu tỷ!

Pháp Hào không nhiều bổn sự, chỉ có mỗi ánh mắt lợi hại, nhìn vào đôi mắt của Hắc Ám Bàng Hoàng, hắn đã nhận ra gia hỏa này tiếp cận Nhất Thế Yêu Nhiêu, là có mục đích không muốn cho ai biết. Tên khốn nạn, muốn đào góc tường nhà Lão Đại hắn, muốn chết sao?

- Yên tâm, Yêu Nhiêu tỷ của ngươi còn chướng mắt với hắn nữa kìa!
Diệp Trần lười biếng nói.

Một khi Pháp Hào đã nhìn ra được, thì với cảm giác nhạy bén của Nhất Thế Yêu Nhiêu, không có khả năng không biết gia hỏa này đang muốn gì. Chắc là lúc trước đã giúp qua Nhất Thế Yêu Nhiêu, nên nàng mới không thèm làm khó khắn với hắn. Nàng vốn là người ân oán phân minh mà.

- Nhưng lão đại à! Đến Yêu Nhiêu tỷ còn biết, ngươi không thể thấy người ta tán bạn gái ngươi mà ngươi không thèm lên tiếng thế chứ?

- Không nghĩ ra ngươi còn là một người biết suy nghĩ cơ đấy!

Diệp Trần cười hắc hắc nói, hắn đương nhiên không có khả năng mặc kệ không thèm để ý như vậy rồi.

- Yêu Nhiêu, vị huynh đệ kia là ai vậy?

Diệp Trần đứng lên, chạy hai ba bước tới gần Nhất Thế Yêu Nhiêu, nhìn vào Hắc Ám Bàng Hoàng, tò mò hỏi.

- Hắc Ám Bàng Hoàng, hội trưởng Hắc Ám Tinh Quang.

Nhất Thế Yêu Nhiêu nhịn không được, trợn mắt nhìn tên vô xỉ này, rõ ràng nàng vừa nói dứt mồm, gia hỏa này lại làm bộ không biết, rõ ràng mang chủ đích xấu mà.

- Thì ra là hội trưởng của Hắc Ám Tinh Quang công hội. Ngưỡng mộ đã lâu.

Diệp Trần cười ha ha nói, ngưỡng mộ cái chết thí, đến tên công hội hắn còn chửa nghe bao giờ, càng không phải nói đến gã Hắc Ám Bàng Hoàng này.

- Không dám, không dám, không biết vị huynh đệ này xưng hô thế nào?

Nhìn thấy Diệp Trần cười rất nhiệt tình, Hắc Ám Bàng Hoàng nhất thời tưởng thật, cảm giác khá vui sướng hỏi lại.

- Ta gọi là Nhất Hiệt Trần Ai, là bạn trai của Yêu Nhiêu!

Diệp Trần cười ha ha tự giới thiệu.

- Nhất Hiệt Trần Ai huynh đệ,xin chỉ….

Hắc Ám Bàng Hoàng cười đang định nói xin Diệp Trần chỉ giáo nhiều hơn, nhưng mới đến một nửa, hắn mới giật mình.

WTF? Hắn vừa nói gì cơ? Bạn trai của Yêu Nhiêu?

- Này, đừng nói lung tung, cẩn thận kẻo ta tố cáo ngươi tội phỉ báng đó!

Nhất Thế Yêu Nhiêu nghe thấy lời giới thiệu của Diệp Trần, lập tức trừng mắt, pm nói.

- Là giả thôi, cũng không phải là lần đầu tiên, ta giúp ngươi thoát khỏi gia hỏa này, bớt phiền toái còn gì!
Diệp Trần rất nhanh hồi đáp.

- Đừng tưởng ta không biết ngươi đang nghĩ gì!
Nhất Thế Yêu Nhiêu hừ lạnh một tiếng.

- Biết là được rồi!

Ngươi không biết, ta mới đau đầu đó.

Bàng Hoàng hội trưởng, đội ngũ chúng ta lần đầu tới khiêu chiến Vinh Dự Chi Tháp, còn có không ít vấn đề cần thảo luận, tạm thời không thể tán gẫu cùng ngươi được, Yêu Nhiêu, trở về thảo luận nốt vấn đề ban nãy nào!

Diệp Trần khẽ cười, sau đó kéo bàn tay nhỏ bé của Nhất Thế Yêu Nhiêu về phía sau.

- Được, được!

Hắc Ám Bàng Hoàng thấy Diệp Trần kéo tay Nhất Thế Yêu Nhiêu mà nàng không có một chút kháng cự, trên mặt trầm xuống, bất quá người ngoài có lẽ nhìn không ra.

Hắc Ám Bàng Hoàng khá uất ức, hắn biết Nhất Thế Yêu Nhiêu từ lâu rồi, tên nhóc kia còn không biết đang đùa nghịch ở nơi nào, nhưng hiện tại gia hỏa này lại chạy ra cướp tay trên Nhất Thế Yêu Nhiêu của hắn. 

Dựa theo tính cách của Nhất Thế Yêu Nhiêu, hắn biết chuyện của nàng không thể vội vàng, cho nên hắn mới lợi dụng mọi cơ hội để có thể từng bước, từng bước tiếp xúc với nàng. Rồi sau đó thành công chiếm đoạt trái tim của mỹ nhân.

Nhưng hắn nào có thể ngờ, dĩ nhiên lại có người có thể thuần phục được một người bướng bỉnh bất tuân như Nhất Thế Yêu Nhiêu.

Từ chuyển biến lúc trước của Nhất Thế Yêu Nhiêu, đến lúc nàng bị kéo tay mà không hề phản kháng, Hắc Ám Bàng Hoàng đã đoán được phần nào.

Tính cách của Nhất Thế Yêu Nhiêu hắn biết rất rõ, một khi nàng đã nhận định một sự tình nào đó, trên cơ bản không có khả năng thay đổi, hắn muốn đoạt Nhất Thế Yêu Nhiêu từ trong tay gia hỏa này, phỏng chừng như vô vọng.

Nhưng có thù không báo, có khí không ra ( nguyên văn, nhiều nghĩa, t định cắt, nhưng để cho anh em tưởng tượng) thì không phải là tính cách của hắn. Tất cả những người khiến hắn phải thù oán, hắn nhất định trả đầy đủ, tên gia hỏa trước mắt cũng chắc chắn sẽ phải chịu đau khổ trước hắn.

Gia hỏa này cấp bao nhiêu nhỉ ?

Hắc Ám Bàng Hoàng không biết Diệp Trần bao nhiêu cấp, bất quá hắn là bạn tốt của Nhất Thế Yêu Nhiêu, từ hảo hữu tin tức, hắn kinh ngạc khi thấy Nhất Thế Yêu Nhiêu đã lên tới 45 cấp.

Tốc độ thăng cấp thật kinh người.

Cho dù nữ nhân dùng tiền mà thăng cấp, cũng không nên thăng nhanh đến thế chứ?

Khi hắn 46 cấp, nàng mới 37, hiện tại hắn 49 cấp, hơn nữa tốc độ thăng cấp của hắn cũng không đến nỗi nào, Nhất Thế Yêu Nhiêu sao có thể thăng cấp nhanh đến vậy? Theo đạo lý mà nói, Nhất Thế Yêu Nhiêu tối đa chỉ có thể tăng đến 42, 43 cấp là cực hạn rồi.

Hắc Ám Bàng Hoàng có chút nghi hoặc, nhưng ngay lập tức hắn bỏ ra khỏi đầu, bởi vì như vậy mới là tốt, Nhất Thế Yêu Nhiêu mới 45 cấp, như vậy cấp bậc bình quân của đội ngũ này rất có khả năng chỉ hơn 45 cấp một chút.

Các đội ngũ khi khiêu chiến Vinh Dự Chi Tháp không thể cách nhau quá 5 cấp bậc, hơn nữa khi tham gia đấu loại, mỗi đội ngũ cách nhau 5 cấp sẽ được phân thành các khu vực khác nhau, trong đó 40 đến 45 cấp trong cùng một bản đồ, từ 45 đến 49 cấp trong cùng một bản đồ, đội ngũ của Hắc Ám Bàng Hoàng bình quân là 48 cấp, như vậy sẽ cùng bản đồ với đội ngũ của Nhất Thế Yêu Nhiêu.

Nhưng hắn không muốn trở mặt cùng Nhất Thế Yêu Nhiêu, dù sao thì công hội của nàng có tiềm lực rất lớn, cho nên chắc chắn hắn sẽ không ngu ngốc tự mình động thủ, lần này tham dự có rất nhiều bằng hữu cấp độ không sai biệt với hắn.

Quyết định xong chủ ý, Hắc Ám Bàng Hoàng cũng không thèm quay đầu lại, đi thẳng về đội ngũ của mình, đồng thời bắt đầu liên lạc với bằng hữu của hắn.

- Hắn đi rồi, sao còn không buông tay ra?

Hắc Ám Bàng Hoàng rời đi, Nhất Thế Yêu Nhiêu vội vàng bỏ tay Diệp Trần ra. Nhưng đám người Pháp Hào nãy giờ đứng ở một bên đã nhìn thấy toàn bộ.

- Được rồi, đến đây thảo luận phương án tác chiến nào!

Diệp Trần cũng không dây dưa vấn đề vừa rồi nữa, đuổi Hắc Ám Bàng Hoàng xong là xong, khuôn mặt lúc này trở nên nghiêm túc, mở tác chiến hội nghị. Mấy người thấy Diệp Trần nghiêm túc bèn vây quanh hắn.

Trên thực tế, hắn làm mắm có nói cái gì mà cần tác với cả chiến, địch nhân không rõ, chỉ có tùy cơ ứng biến mới là vương đạo. Mấy người nghe thấy vậy, đều biết bị tên gia hỏa này lừa rồi.

Đấu loại không có gì cần phải nói, hắn muốn nói là chuyện sau khi đi vào Vinh Dự Chi Tháp cần chú ý những thứ gì, hơn nữa vừa nói cũng mất không ít thời gian.

- Được rồi, chuẩn bị chiến đấu nào, nhưng nhớ cẩn thận, đừng để lật thuyền trong mương đó.

Xem thời gian, sắp đến 5h, Diệp Trần không nói thêm gì nữa, mà khiến mọi người chuẩn bị thủ tục đấu loại.

Mấy người kiểm tra lại một chút vật phẩm trong ba lô, xác định không quên vật gì, bèn bắt đầu đứng im chờ đợi.

Thời gian trôi nhanh, đã tới 5h.

Bên trong Vinh Dự Chi Thành, giờ phút này, vô số bạch quanh nhấp nhoáng, cả thành trong nháy mắt mất đi tới bảy thành người chơi, thành thị lập tức trở lên trống trải hẳn ra.

Cảnh sắc trước mặt sáu người chợt biến đổi, bọn họ đã xuất hiện trong một quặng mỏ âm u.

Bản đồ của mỗi đội ngũ là random, trước trận đấu không ai có thể biết trước được điều gì, chính vì vậy nó mới tạo thành sự hứng thú bất ngờ cho mọi người.

- Tiêu diệt 3 đội ngũ, có thể đạt được tư cách khiêu chiến Vinh Dự Chi Tháp. 3 đội ngũ là 18 người, quy tắc đơn giản, nhanh chóng giết xong đê, còn đi khiêu chiến Vinh Dự Chi Tháp nữa!

Diệp Trần liếc nhìn thấy quy tắc đấu loại, thấy “quá là điều bình thường nuôn”, nên hắn cũng chẳng buồn để ý.

Tuy rằng cấp bậc của bọn họ là thấp nhất trong bản đồ 45 -49 cấp này, nhưng Diệp Trần biết, chỉ cần đối phương không phải quá nhiều người, đội ngũ của bọn họ có thể quét ngang trong này.

Dựa vào cái gì á?

Chỉ bằng bọn họ có thực lực sống sót dưới sự vây công của vô tận khô lâu, bằng sáu người bọn họ có thể xử lý Bạch Cốt Khô Lâu Vương là đủ.

Rất nhanh có một đội ngũ xuất hiện trước mặt sáu người.

Đội ngũ này xem ra rất có kinh nghiệm, vừa thấy sáu người Diệp Trần, rất nhanh chia làm hai hướng, một trái, một phải tấn công, động tác thập phần nhanh nhẹn, mục đích muốn nhanh chóng tiếp cận, tiêu diệt viễn trình công kích của đội ngũ Diệp Trần.

- Giết!

Diệp Trần đợn giản ra lệnh, sáu người đồng thời xuất thủ.

Không gian cầm cố của Dạ Sắc Nữ Vương lập tức khóa được 2 người, Pháp Hào thì khuyến mại Lưu Linh Vũ Tiễn. Một thân Khô Lâu Sáo Trang có thể so sánh với hoàng kim trang bị, lực công kích của Lưu Tinh Vũ Tiễn vốn đã rất mạnh, nay còn được Khô Lâu Sáo Trang cung thủ gia tăng, khiến cho lượng HP của hai người bị khóa kia tụt giảm nghiêm trọng. 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play