Ma xui quỷ khiến, Mạc Trần Cẩm đem Thuỷ Vô Dương đặt ở trên giường, xoay người áp lên, Mạc Trần Cẩm chỉ cảm thấy thân thể có một đoàn hoả đang thiêu đốt, đem toàn bộ lý trí của hắn đều đốt cháy sạch sẽ, chỉ còn lại trắng trợn dục vọng.

Thở dài, Thuỷ Vô Dương thật bình tĩnh nhìn Mạc Trần Cẩm, đây là con đường mà y đã lựa chọn, không thể lui bước, chỉ có thể tiến tới.

Cúi đầu, Mạc Trần Cẩm lại hôn lên đôi môi hồng kia, mở ra hàm răng, thô bạo xâm nhập vào khoang miệng ấm áp, Mạc Trần Cẩm hiện tại làm hết thảy chính là bản năng.

Tuy rằng nói ra có chút làm cho người ta không dám tin, nhưng Mạc Trần Cẩm xác thực còn chưa hư thân qua.

Bị động tác của Mạc Trần Cẩm làm đau, nhưng Thuỷ Vô Dương đành phải nhẫn nại, không cần xem, Thuỷ Vô Dương cũng biết ngực chính mình nhất định là vô cùng thê thảm.

Trên khuôn ngực trắng nõn tràn đầy dấu vết xanh xanh tím tím, có mấy chỗ còn chảy ra tơ máu, kỹ xảo mới lạ đi cùng với lý trí hoàn toàn không tỉnh táo, Thuỷ Vô Dương bị biến thành như vậy cũng không kỳ quái.

Vì không để chính mình chịu thương quá nặng, Thuỷ Vô Dương đành phải tự lực cánh sinh, ngón trỏ vói vào trong miệng, dùng nước bọt làm ướt át ngón tay, khi cảm thấy đã được rồi, mới lấy ngón tay ra vói vào hậu đình của mình, chậm rãi khuếch trương u cốc.

Mạc Trần Cẩm dừng động tác, nhìn hành động tình sắc này của Thuỷ Vô Dương, dục vọng dưới thân càng trở nên mãnh liệt.

Chờ khi thành công thân nhập ba ngón tay, Thuỷ Vô Dương mới nhẹ nhàng thở hắt ra, trên trán đã chảy ra một tầng mồ hôi mỏng manh, vừa mới nhấc đầu, y liền đối diện với ánh mắt nhìn chuyên chú của Mạc Trần Cẩm.

Chỉ cần nghĩ đến hành động của mình là vì làm cho Mạc Trần Cẩm có thể thuận lợi đem mình ăn luôn, mặt Thuỷ Vô Dương lập tức biến đỏ, thân thể trắng nõn cũng thản nhiên lộ ra phấn hồng, khiến Thuỷ Vô Dương nhìn qua càng mê người, cơ hồ chính là lời mời gọi người khác tới đem y ăn sạch sẽ.

Thấy cảnh đẹp như vậy, chỉ sợ ngay cả thánh nhân cũng vô pháp bảo trì bình tĩnh, huống chi là Mạc Trần Cẩm đang ở tình trạng hiện tại, hắn dùng lực tách ra hai chân Thuỷ Vô Dương, đem phân thân nóng rực tiến thẳng vào sau huyệt mà Vô Dương đã tự mình khai phá.

Lúc vừa mới tiến vào một chút Thuỷ Vô Dương liền cảm thấy có chút đau, dù sao y cũng là lần đầu tiên làm loại sự tình này, khi Mạc Trần Cẩm tiến vào toàn bộ, Thuỷ Vô Dương cảm thấy cả người cơ hồ bị xé thành hai nửa, nhịn không được kêu lên.

Ôn nhuận tiếng kêu, vẻ mặt thống khổ, này càng kích thích thú tính trong người, Mạc Trần Cẩm cảm nhận được trong cơ thể Thuỷ Vô Dương vô cùng ấm áp, lại nhẫn nại không được, bắt đầu dùng sức co rúm.

Vì giảm bớt thống khổ, Thuỷ Vô Dương đành phải đem hai chân triền ở trên lưng Mạc Trần Cẩm, điều chỉnh thân thể của mình, phối hợp hắn luật động, cũng may công tác chuẩn bị lúc đầu không phải làm không công, khi đau đớn dần qua đi, Thuỷ Vô Dương cảm giác được một trận tê dại bắt đầu lan tràn trong cơ thể, tính khí uể oải cũng bắt đầu ngẩng đầu.

“A…… Ah…… Chậm…… Chậm một chút, Trần…… Trần Cẩm, ngươi chậm một chút.” Từng trận khoái cảm đánh úp lại, Thuỷ Vô Dương rên rỉ kêu lên, mà ứng với lời y là Mạc Trần Cẩm càng sâu thâm nhập.

Không khí lửa nóng ái muội lan toả ở trong phòng.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play