“Nhân gian đồn rằng uyên ương là tượng trưng cho phu thê, đại biểu cho trăm năm ân ái và như ý cát tường, cho nên Phù Phong đi tìm Chức Nữ mượn thoi đan và vải đỏ, sau lại thỉnh Hằng Nga tiên tử xin nguyệt sắc để thêu uyên ương, túi hương đã thêu xong nên ta mang đến Thiên Vi cung cho Cốc Nhiễm tiên quân”
Cốc Nhiễm nhận túi gấm uyên ương, trong đầu hắn liền hiện lên một bức tranh mơ hồ, đứt quãng, theo bản năng, hắn than nhẹ:
“Uyên ương tại bay, tất chi la chi. Quân tử vạn năm, phúc lộc thích hợp.”
Nghe vậy thân mình của A Ly bỗng nhiên run rẩy, móng vuốt cầm Tiên Tung Đồng Tâm Kết không khỏi căng thẳng. Tịnh Vũ cũng kinh ngạc nhìn Cốc Nhiễm rồi lại nhìn A Ly, sau đó lại quay sang Tô Phù Phong.
Cốc Nhiễm dường như cũng phát hiện bản thân khác lạ, lập tức thu hồi tâm trạng, tươi cười nói “ ngụ ý của uyên ương quả thực không sai, Phù Phong có lòng rồi, vừa lúc A Ly lại thiếu trang sức, ta đem túi gấm uyên ương này thưởng cho nàng, không biết ý của Phù Phong thế nào?”
Tô Phù Phong sửng sốt, mặt giãn ra cười nhe hàm, đưa tay vuốt đầu A Ly nói “ nếu đã tặng cho tiên quân thì sẽ do tiên quân quyết định”
“Như thế rất tốt.”
Cốc Nhiễm lấy đồng tâm kết đã đưa cho A Ly bỏ vào túi gấm, thuận tiện nhét luôn Sao Chổi tinh quân vào đó, trên túi gấm có buộc sợi dây nhỏ màu đen, vừa vặn để A Ly mang trên cổ.
A Ly không nói gì, nhìn lễ vật Tô Phù Phong tặng cho Cốc Nhiễm ở trên cổ mình, dù thế nào nàng cũng không thấy được tự tin, nhất là khi Tô Phù Phong dùng ánh mắt oán độc nhìn nàng, oán khí ngùn ngụt.
“Cái chổi trong túi là Sao Chổi tinh quân phải không?” Tịnh Vũ lên tiếng, chả trách gần đây thiên giới đồn đại, không biết nhân sĩ nào đã thu phục Sao Chổi tinh quân làm thần khí, làm cho việc dọn dẹp vệ sinh ở thiên giới phải đổi người, không ngờ được Sao Chổi tinh quân lại quy phục dưới trảo của A Ly, xem ra nhất định là chuyện tốt do Cốc Nhiễm làm ra.
“Đúng rồi, không biết dùng sao chổi làm vũ khí có thể làm giảm vận may của ta hay không, ta thấy Cốc Nhiễm nhất định là muốn ta sau này không có ngày nào an lành” A Ly vẻ mặt cầu xin oán giận.
Tịnh Vũ lắc đầu, nói: “Ta thấy Sao Chổi tinh quân xui xẻo thì đúng hơn, không phải thúc thúc đem áo cà sa bồ đề mà Phật tổ tặng cho Sao Chổi tinh quân dùng chứ?”
Tô Phù Phong nghe thấy thì sắc mặt đại biến “ áo cà sa bồ đề là đại biểu cho công đức vô thượng của Phật tổ, có thể tinh lọc tất cả dơ bẩn, ta nghe nói Phật tổ đưa cho Cốc Nhiễm tiên quân, bây giờ dùng trên người Sao Chổi tinh quân chẳng phải có chút lãng phí sao?”
“Nha! Ta trả lại cho ngươi, ta không cần, ta không thèm a” A Ly nghe vậy vội sờ tay vào túi gấm, ý đồ trả lại đồ.
“Phật tổ đưa cho ta, ta thích cho ai xài thì cho người đó” Cốc Nhiễm vỗ vỗ đầu A Ly, vẻ mặt đầy sủng nịch.
Tô Phù Phong cảm giác như mình ăn phải hoàng liên, Cốc Nhiễm đem túi gấm uyên ương nàng tặng cho A Ly, áo cà sa bồ đề của Phật tổ hắn lại dùng để tinh lọc Sao Chổi tinh quân rồi đưa cho A Ly làm thần khí, mà nàng là hôn thê của hắn lại chưa từng được hắn tặng bất kỳ vật gì, trong mắt Cốc Nhiễm nàng không bằng A Ly.
Như nhớ tới chuyện gì, Tô Phù Phong lại lên tiếng “ ta nghe thiên giới đồn đãi huyên náo, nói A Ly trời sinh tính tình hung ác, thân mang tà khí, mê hoặc Cốc Nhiễm tiên quân, sủng thú thiên giới nghe được đều kinh hồn táng đởm”
Cốc Nhiễm nghe xong hình như không bằng lòng, thở dài một hơi nói
“Nói quá sự thật, bởi vậy mới làm ảnh hưởng tới danh dự của A Ly và ta, mấy ngày qua ta còn vì chuyện này mà buồn rầu, Phù Phong có ý kiến gì không?”
Mí mắt A Ly giựt giựt, có cảm giác chẳng lành.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT