Đoan Mộc Vũ không thể nào trộm Băng Ngọc Linh Chi được, mà hắn cũng chả nghĩ đến việc trộm nó. Tuy nhiên chắm mút một tí thì không thành vấn đề! Đó chính là lợi dụng cơ hội lần này, lấy Băng Ngọc Linh Chi làm trung gian, đem hàn khí trong thân thể tăng thêm một bậc!
Tuy nhiên cũng chỉ trung gian mà thôi nên sẽ không ảnh hưởng đến phẩm chất của Băng Ngọc Linh Chi, nhiều lắm quá trình phục hồi sẽ chậm lại. Việc này so với Đoan Mộc Vũ khổ tu càng hiệu quả hơn.
Bởi vì Băng Ngọc Linh Chi chính là linh dược tồn tại ở chỗ sâu nhấ trong man hoang, ngày đêm bị hàn khí xâm nhuận nên hàn khí bên trong tinh thuần vô cùng. Thậm chí không thua vòng tay băng phách ngàn năm của hắn!
Mà Đoan Mộc Vũ tu luyện Băng Di Liên Thiên Quyết vừa lúc có thể dùng vật này bổ sung! Nói cách khác là có thể bù đắp lẫn nhau, cho nên Kim Mục cự mãng mới chịu để hắn đem hàn khí bản thân truyền vào bên trong Băng Ngọc Linh Chi, tăng phẩm chất lên.
Làm như vậy rất bình thường cũng không xem là ngu xuẩn, song vận khí Kim Mục cự mãng này quá tệ mới gặp phải tên như Đoan Mộc Vũ.
Đoan Mộc Vũ có lẽ không phải là địch thủ của Kim Mục cự mãng, nhưng muốn lừa nó thì chỉ là việc vặt mà thôi. Cho dù nó có ở một bên mà nhìn chằm chằm cũng vô dụng bởi vì Đoan Mộc Vũ thật sự vận chuyển hàn khí vào Băng Ngọc Linh Chi nên không lộ ra bất kỳ đầu mối nào!
Nhưng vận chuyển số lượng hàn khí lớn như vậy nên cũng có một luồng hàn khí vô cùng tinh thuần chảy ngược trở về trong thân thể Đoan Mộc Vũ, song không rõ ràng nên Kim Mục cự mãng nhìn chằm chằm cả ngày cũng không tài nào phát hiện.
Ba canh giờ sau, biểu hiện của Đoan Mộc Vũ là mệt muốn chết, khiến Kim Mục cự mãng yên tâm. Về phần Băng Ngọc Linh Chi không có biến hóa cũng là bình thường bởi vì Kim Mục cự mãng cũng biết gốc Băng Ngọc Linh Chi này thật ra đã sớm giảm phẩm chất rất nhiều, thế cho nên nó muốn luyện chế linh đan trong vòng ba năm cũng là gạt người nhưng nó cho rằng Đoan Mộc Vũ có biết cũng chả làm gì được đâu. Đầu tiên là thực lực nó áp chế tuyệt đối, lại còn nắm nhược điểm của hắn nên chỉ cần biết điều một chút nó sẽ không bạc đãi.
Rời khỏi thạch thất thì trời sáng đã mờ mờ, Đoan Mộc Vũ đi gặp Liễu Lịch. Hắn thấy Lam Mị và nhóc mập đã được nàng dẫn vào sơn môn Lạc Tinh Tông, an trí trong tinh xá của hắn. Cả Đại Hắc cũng ở đây, tất cả thân phận lệnh bài cũng đã làm xong xuôi, điều này khiến hắn cảm kích không thôi.
Lúc này, mấy người bọn hắn tạm thời đã ổn định, đồng thời Liễu Lịch cũng chủ động yêu cầu thăm dò tin tức của Ninh Chi Đồng.
Nhóc mập không cần biết là bản thân ở nơi đâu, đều có thể cảm thấy thoải mái nhưng Lam Mị thì lại thương tâm, ánh mắt nhìn về phía Đoan Mộc Vũ có phần tội nghiệp! Hắn đành phải đáp ứng mấy ngày sau sẽ tặng cho một cái đàn cổ thì Lam Mị mới vui vẻ ra mặt.
Tinh xá Đoan Mộc Vũ được chia có diện tích rất lớn, bốn phía cộng dồn lại dài chừng năm trăm trượng. Hắn trực tiếp đem chia làm ba, Lam Mị một phần, nhóc mập một, Đại Hắc một. Yêu cầu của hắn cũng rất đơn giản, chỉ cần là dụng tâm tu luyện, không có thực lực hết thảy đều là nói suông.
Một đoạn thời gian kế tiếp không có gì xảy ra, có danh tiếng của Liễu Lịch hơn nữa Đoan Mộc Vũ cũng thể hiện thực lực kinh người nên không có người dám đến quấy rầy, việc tu hành của Lam Mị một lần nữa khôi phục lại bình thường. Mỗi ngày đến nửa đêm Đoan Mộc Vũ liền đi tới chỗ Kim Mục cự mãng để vận chuyển hàn khí cho Băng Ngọc Linh Chi. Hắn cũng nhận được hiệu quả rất tốt, chẳng những Băng Ngọc Linh Chi có chút ít khởi sắc mà hàn khí trong thân thể Đoan Mộc Vũ cũng được ích lợi không nhỏ, việc này làm Kim Mục cự mãng rất hài lòng.
Còn về chuyện đám người Ninh Chi Đồng thì không có tin tức gì cả ngược lại nguy nan của sơn môn Thất Tinh Môn đã được giải trừ. Về phần Phi Hãn ở Phù Vân Sơn thì nghe nói đang quảng bá sơn môn thu môn đồ, chăm lo sơn môn. Đến bây giờ đệ tử của sơn môn đã vượt qua một trăm người.
Một ngày kia, Đoan Mộc Vũ từ nơi Kim Mục cự mãng trở về, trông thấy một người đứng ở ngoài tinh xá của mình. Mà người đó lại là người đứng đầu thập tam thủ đồ Tử Trúc Viện, địa vị tương đương với Liễu Lịch, đồng dạng là cảnh giới Linh Thai - Từ Ngọc. Giờ phút này vẻ mặt hắn không vui, cũng không biết vì sao.
Nhìn thấy Đoan Mộc Vũ, Từ Ngọc cau mày nói: "Hạ Mạch Nhiên, có phải ngươi cảm thấy trở thành thập tam thủ đồ Tử Trúc Viện thì có thể xem trong mắt liền không có người, cuồng ngạo tự đại sao? Nhiệm vụ bản môn phái ra cho Tử Trúc Viện vì sao đến giờ vẫn chưa xong? Bây giờ ngươi chịu phạt, khấu trừ đồ chu cấp của ngươi quý này và quý sau! Ngoài ra, nhiệm vụ môn phái hạn cho ngươi trong vòng ba ngày phải hoàn thành nếu không sẽ tước đoạt tư cách thập tam thủ đồ của ngươi!"
Nghe hắn nói thế, Đoan Mộc Vũ nhất thời nhớ ra! Hắn đã sớm quên chuyện này. Môn nhân của Lạc Tinh Tông gần ngàn người, không giống với Phù Vân Sơn nên mỗi ngày các loại vật liệu tiêu hao cũng phi thường kinh người. Dựa vào môn phái cung cấp cho căn bản là không thể cho nên có quy định, môn nhân đệ tử có cảnh giới Động Huyền trở lên mỗi quý nhất định phải nộp lên một số vật liệu tu hành, hoặc cống hiến một chút đồ vật như linh đan, phù triện...
Những vật phẩm nộp lên trên sẽ được phân phát cho các đệ tử mới nhập môn, hoặc môn nhân đệ tử cảnh giới Tàng Phong. Nhân số bọn họ tính ra là nhiều nhất nhưng thực lực cũng yếu nhất, tuy nhiên phân phát kiểu này cũng có hạn, không để cho những người này có thói quen lãng phí được!
Ngoài ra, Lạc Tinh Tông cũng quy định môn nhân đệ tử đạt cảnh giới Động Huyền cống hiến vật phẩm chỉ có đệ tử cảnh giới Tàng Phong được nhận, mà đệ tử cảnh giới Linh Thai cống hiến vật phẩm chỉ có đệ tử cảnh giới Động Huyền nhận, sau đó theo thứ tự mà phân chia!
Từ Ngọc nhắc tới tư cách này chính là vật phẩm do đệ tử cảnh giới Linh Thai của Lạc Tinh Tông cống hiến, chuyên phân phát cho những người như Đoan Mộc Vũ. Nhưng mà nói thật, Đoan Mộc Vũ không hề để ý việc này cho nên có khấu trừ hay không cũng chẳng sao.
Song nhiệm vụ môn phái không cách nào tránh né được rồi! Hắn không thể làm gì khác là gật đầu: "Xin hỏi Từ sư huynh, nhiệm vụ này nhận ở đâu?"
Từ Ngọc liếc hắn rồi nói: "Sư thúc Trình Tuyết của Ngọc Đái Phong cần ba khối Không Bạch Ngọc Phù thượng hạng! Mỗi một khối Không Bạch Ngọc Phù phải dùng lực cẩn thận cắt tỉa, không được lưu lại một chút tỳ vết nào. Nếu sư thúc Trình Tuyết hài lòng sẽ thưởng thù lao hậu hĩnh cho ngươi. Còn nếu ngươi không làm được nhiệm vụ này thì liền cút ngay khỏi tòa tinh xá này cho ta! Thời gian chỉ có ba ngày, ngọc phù này ngươi tự đến Chấp Sự Đài mà lấy!"
Nói hết lời, Từ Ngọc liền quay đầu rời đi, còn Đoan Mộc Vũ hơi ngẩn người ra! Trình Tuyết? Cái tên này nghe rất quen tai! Hình như ngày trước hắn có hỏi Triệu Hoa Anh ai là người đẹp nhất trong Lạc Tinh Tông thì Triệu Hoa Anh nói có hai người, một người là Thạch Kiếm Phong Lạc Anh, một người chính là Trình Tuyết.
Có thể nói, nhiệm vụ này cũng không tệ. Gặp mặt Trình Tuyết một lần chẳng khác nào hắn hoàn thành một nửa nguyện vọng của Hạ Mạch Nhiên! Tương lai lại đi ngó Lạc Anh thì đại công cáo thành, không thẹn với lương tâm rồi.
Về phần chế luyện ba khối Không Bạch Ngọc Phù thượng hạng thì Đoan Mộc Vũ không lo!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT