Tô Tiểu Thiến không hiểu nổi,cô cũng không có tâm tư làm việc , hắn rốt cuộc làm sao vậy?

Trên đường trở về, cô đụng phải Minh Huyền trưởng lão, kiềm chế vấn đề không hiểu trong lòng rốt cuộc có thể hỏi hỏi hắn , "Trưởng lão..." Cô chạy chậm đến trước mặt hắn mở miệng câu nói đầu tiên là: "Minh Vương gần đây rất không bình thường "

Minh Huyền trưởng lão từ xa đã thấy cô hết đường xoay xở, không nghĩ tới cô mở miệng câu nói đầu tiên là nói Minh Vương không bình thường? Hắn cười cười, "Có gì không bình thường a?"

Tô Tiểu Thiến đành phải đem sự tình vừa rồi tự thuật một lần.

Minh Huyền trưởng lão nghe vậy cũng không khỏi mỉm cười , hắn động tâm sao? Chỉ là... Hắn nếu động tâm, ma giới công chúa làm sao bây giờ? Ma Vương sẽ không dễ dàng tha thứ người khiến nữ nhi của hắn bi thương đi? Ai, chuyện này thực sự vướng tay chân!

"Trưởng lão ngươi làm sao vậy?" Tô Tiểu Thiến thấy hắn không nói lời nào vội hỏi.

"Tô cô nương, thứ lão phu nói một câu không xuôi tai, ngươi chẳng lẽ đối với hắn không có một chút động tâm hay sao?" Hắn cẩn thận hỏi.

"Cái gì? Đối với hắn động tâm?" Tô Tiểu Thiến bị vấn đề này làm kinh sợ.

"Tô cô nương ngươi là không thấy rõ cảm giác của mình đối với hắn, cũng là ngươi không cảm nhận được mình chỉ nhớ đến Vũ!" Hắn đột nhiên nói đến khiến cô như va chạm vào địa lôi.

"Vũ? Hắn không có chết, hắn không có chết, ta có thể cảm giác được hắn ở bên cạnh ta, thực sự, ta không tin hắn đã chết" Tô Tiểu Thiến đột nhiên nắm lấy tay hắn nói,cô trăm phần trăm khẳng định Hoa Hồn chính là Vũ, chỉ là cô không biết hắn vì sao không nhớ ra được mình.

Minh Huyền trưởng lão than nhẹ một tiếng, hắn tính ra thiên cơ, nhưng không cách nào tính ra tâm tư trong lòng của bọn họ.

"Tô cô nương a, ngươi đối Vũ đến tột cùng là áy náy? Hay yêu thương? Chính ngươi rõ ràng sao? Bởi vì một nam tử vì ngươi mà chết thủy chung cho rằng nội tâm mở ra, vì vậy đem Hoa Hồn cho rằng Vũ, ngươi là muốn bù đắp sao? Ngươi là muốn bù đắp cái gì đâu?" Minh Huyền trưởng lão thâm trầm mà nghiêm túc thâm tình làm cho Tô Tiểu Thiến ngây ngẩn cả người.

"Thế nhưng... Thế nhưng Hoa Hồn chính là Vũ..." Cô không biết mình muốn bù đắp cái gì, cô chỉ biết là không muốn làm cho hắn bị thương tổn .

Minh Huyền trưởng lão kéo tay cô than nhẹ một tiếng, "Hoa Hồn là Hoa Hồn, Vũ là Vũ, bọn họ không là một người, ngươi như vậy đối Hoa Hồn ngươi cho rằng công bằng sao? Nếu như hắn không phải cùng Vũ lớn lên giống nhau, ngươi sẽ quan tâm hắn như vậy sao? Chúng ta không nói chuyện người khác, chỉ lấy hiện tại mà nói, ngươi cho rằng ngươi quan tâm Hoa Hồn sẽ hài lòng sao? Ngươi nhiều lần ở trước mặt hắn nói tên Vũ, chẳng lẽ Hoa Hồn chính là một vật phẩm thay thế sao?"

Tô Tiểu Thiến trừng lớn hai mắt ,ngước mắt không tin nhìn về phía Minh Huyền trưởng lão, công bằng sao? Nếu không phải lớn lên giống nhau,cô sẽ quan tâm sao? Nếu không phải lớn lên giống nhau,cô sẽ như vậy đau lòng sao?

"Tiểu Thiến a, ngươi cùng Hoa Hồn kết giao bằng hữu lại đi, ta nghĩ hắn cũng không hi vọng chính mình vĩnh viễn sống trong bóng dáng người khác " Minh Huyền trưởng lão nghiêm túc nói, hắn rõ ràng biết, đoạn cảm tình này chính cô còn không biết nói thế nào,đối Minh Vương có cảm tình, cô lại thấy không rõ lắm .

Làm lại kết giao bằng hữu?

"Cư nhiên ông trời cho ngươi cơ hội lần này, ngươi nên phải quý trọng, cùng Hoa Hồn thật tình kết giao bằng hữu, ta nghĩ hắn rất thích ý cùng ngươi làm bằng hữu " Minh Huyền trưởng lão nói.

Tô Tiểu Thiến nghe vậy gật gật đầu.

"Nga, đã quên nói cho ngươi biết, Hoa Hồn ngày mai sẽ rời đi vùng cấm "

"Cái gì? Hắn ly khai , vậy hắn muốn đi đâu?"

"Hắn sau này ở cùng ta, hắn bị giam lâu như vậy, cũng nên đi ra rồi" Minh Huyền trưởng lão yếu ớt nói, hắn làm một bước này rốt cuộc đúng hay không? Chỉ có thể để cho thời gian để chứng minh .

"Thật vậy chăng? Vậy ta chẳng phải là thường xuyên có thể nhìn thấy hắn ?" Nghe vậy cô nhếch miệng cười.

"Tô cô nương, hôn lễ này vừa kết thúc, lão phu muốn đem ngươi mang về trong phủ của ta "

"Cái gì? Ta phải ly khai ở đây? Thế nhưng... Nhưng là nhiệm vụ của ta vẫn chưa xong mà?" Liền vào giờ khắc này, lòng của cô bất chợt có loại luyến tiếc không tên, cô phải ly khai ở đây sao?

Trong mắt cô thể hiện tất cả đều lọt vào trong mắt của hắn, đứa nhỏ a, ngươi cùng hắn giống nhau, rõ ràng đều có cảm giác lại chậm chạp không phát hiện, các ngươi phải chờ tới khi nào mới có thể mở nội tâm đây? Hắn còn một muốn vì bọn họ lo lắng!

"Minh Vương vừa mới thành thân, ngươi thân là thiếp thân nha hoàn tự nhiên không thể quấy rầy, đồng thời, Hoa Hồn đã ở bên trong phủ của ta, ngươi không muốn dẫn hắn ra ngoài đi dạo sao, hắn từ nhỏ đến lớn cũng không rời đi vùng cấm" nghĩ tới đây hắn cũng rất khổ sở, hắn là ông một tay nuôi lớn, mặc dù si ngốc, nhưng ông đã đem hắn là con của mình mà thương yêu.

Tô Tiểu Thiến nhếch miệng gật gật đầu đáp ứng .

Cô là người dư thừa, lại vừa rách nát, vừa ngu xuẩn, tự nhiên ít đi cô cũng không ít người ở đây.

************Tuyến phân cách*************

"Hắn không chết?" Tĩnh Nghi nắm chặt cái chén trong tay oán hận nói.

Hồng nhi quỳ trên mặt đất hồi báo, "Đúng vậy, các giới đều thu được thiệp cưới của hắn "

"Hắn muốn cùng Tô Tiểu Thiến thành thân sao?" Tĩnh Nghi nghe vậy khóe miệng hiện ra một tia cười trào phúng.

Hồng nhi vội hồi báo, "Không phải Tô Tiểu Thiến, là ma giới công chúa, Ma Hân Nhã "

"Ma giới công chúa?" Tĩnh Nghi nhẹ đọc cái tên này, bọn họ rốt cuộc đang đùa cái gì vậy?

"Nàng có thân phận gì?" Trong lúc phụ vương bế quan, nàng nhất định phải hiểu biết rõ ràng Minh Giới sở hữu tư liệu(*) gì, công chúa kia đã ở trong phạm vi điều tra.

(*) sở hữu tư liệu: tư liệu có được

"Ma Hân Nhã, Ma Vương tam nữ nhi, cũng là nữ nhi Ma Vương thương yêu nhất, ngoại giới đồn đại, nàng điêu ngoa, tùy hứng, cuồng vọng, không coi ai ra gì, nhưng nghe nói cũng rất thông minh, vì vậy mới được Ma Vương thương yêu hết mực, rất nhiều người có thân phận đi ma giới cầu thân, đều bị cự tuyệt "

Tĩnh Nghi nghe đến đó chân mày không khỏi nhăn lại, "Cự tuyệt?"

"Dạ, nàng đã từng nói với mọi người, phu quân của nàng phải nhân trung chi long(*), không chỉ có đẹp trai hơn người, bất quá, không có điều tra được nàng là như thế nào gặp qua Minh Vương , hiện tại tất cả mọi người đồn đại điêu ngoa công chúa này nhìn thấy Minh Vương ánh mắt đầu tiên đã trầm luân, còn nhất mực thề rằng không phải hắn không lấy chồng" Hồng nhi hồi báo tin tức nàng đã hỏi thăm được.

(*) nhân trung chi long: rồng trong loài người

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play