Diệp Y Lam mang một tâm trạng vui mừng ra khỏi Ngự Hoa viên.

Vừa chạy về Lam Yểm cung nàng lập tức nằm dài ra nhuyển tháp lười biến nói:

" Đinh Hương, em nấu giúp ta ít canh đi, canh nào mát một chút, lúc trưa ăn đồ ăn bên cung thái hậu ta ăn hơi nhiều đồ nóng."

Đinh Hương nghe vậy thì che miệng cười trộm, lúc nãy chủ tử đem thức ăn ra chút giận cả nàng ta lúc ấy cả nhìn cũng không dám nhìn.

" Vâng. " Đinh Hương đi ra.

Diệp Y Lam phất tay với Lục Tiểu Thanh:

" Tiểu Thanh sao rồi."

" Chủ nhân có tất cả 12 cung nữ 6 thái giám trong Lam Yểm cung, có 2 cung nữ do thái hậu phái đến là Tiểu Đồng và Tiểu Nhạc, có 2 cung nữ là người của Đức công công bên chỗ hoàng thượng phái đến là Thanh Tiên và Thanh Tử, còn lại 8 người là của Băng cung ti. Về phần thái giám có Tiểu Thuận là đại nội thị vệ, còn có 2 người bên chổ Lương Phi và Huệ Phi. Số còn lại là cọc ngầm của thừa tướng, thân thủ không tệ, hẳn là tử sĩ trải qua nhiều huấn luyện."

Lục Tiểu Thanh nhanh gọn nắm bắt tình hình cung nhân, tính báo không xót một chữ.

Diệp Y Lam cuối người nghịch ngón tay, trong Lam Yểm cung hiện tại toàn tai hoạ.

" Tiểu Thanh, em cứ sắp xếp đám người đó cho gọn gàn một chút, để hai người của thái hậu lại về phần những người khác không được phép bước lên chính điện, cũng không được đưa gần đến chỗ của ta, nhất là phòng ngủ và thư phòng, phát hiện phạt 80 bản." Diệp Y Lam trầm giọng ra lệnh, thà phòng trước để diệt trừ hậu hoạn.

" Vâng." Lục Tiểu Thanh lập tức lui ra.

Diệp Y Lam cười lạnh, tử sĩ sao?

Phụ thân thân ái, nữ phụ bị biếm vào lãnh cung cũng có phần ông ta mà.

Lần này lại phái tử sĩ tới.

Phụ thân rốt cuộc trong hồ lô của ông bán thuốc gì.

Bất quá thuốc gì cũng được, ta đây rất có hứng thú xem diễn, binh đến tướng chặn, nước đến đất ngăn.

Đinh Hương vừa bưng chén canh đi vào vừa thấy nụ cười nữa miệng thì tay không tự giác rung lên.

Nàng ngửi được mùi tính kế đâu đây.

" Chủ nhân, nô tỳ vừa hầm canh hạt sen cho người, người ăn cho nóng." Đinh Hương vui vẻ gọi Diệp Y Lam.

Diệp Y Lam nhìn chén canh hạt sen thì không khỏi thầm than, cổ đại cũng có hương vị cổ đại, ít nhất món ăn không tệ.

Diệp Y Lam tâm tình vui vẻ ăn canh hạt sen sau đó quăng hết âm mưu dương mưu gì đó ra khỏi đầu, leo vô chăn ngủ một giấc.

----- Ngự thư phòng -----

Quân Phong Minh ngồi phê duyệt tấu chương vừa nghe Đức công công báo lại, hắn cau mày phất tay ra hiệu cho Đức công công lui ra.

Đức công công vừa đi, từ trên xà ngang hạ xuống một người, một thân hắc y, gương mặt tuấn mĩ yêu nghiệt, giọng nói tâm phần đùa cợt.

" Tử sĩ, lão hồ ly tim cũng sắp đình công đến nơi rồi còn tính âm mưu gì."

Quân Phong Minh im lặng suy nghĩ, sau đó không nhanh không chậm quăng ra một câu:

" Thất đệ, đệ về rồi cũng nên đi thăm mẫu hậu đi, dạo này bệnh tình của mẫu hậu chuyển xấu đi rồi."

Người áo đen này chính là Thất vương gia Quân Mặc Diễn.

Quân Mặc Diễn nghe vậy thì sắc mặt khẻ đổi:

" Đệ nhất định sẽ tìm được quỷ y chữa bệnh cho mẫu hậu, hoàng huynh không cần lo lắng."

" Dạo trước Dương đã tìm hiểu được quỷ y có liên quan đến Hồng Hạc Môn, đệ xem thử mà điều tra, nhưng trước tiên cứ đi thăm mẫu hậu đi." Quân Phong Minh mặt vẫn không thay đổi nói.

" Được rồi, được rồi, đệ đi trước." Quân Mặc Diễn nhe răng cười cười sau đó biến mất trong không khí, hắn mà ở đây sẽ không chịu nổi khuôn mặt lạnh như băng sương của hoàng huynh mất.

Sau khi Quân Mặc Diễn đi, trong ngự thư phòng chỉ còn lại Quân Phong Minh.

Hắn nhìn tấu chương một lúc lâu cũng không thể đọc vô.

Trong đầu hắn đột nhiên nghĩ đến hình ảnh của nàng.

Nghịch ngợm trong đêm tối, khinh công hơn người.

Tướng ăn như một tiểu mèo hoang khiến hắn nhịn không được nhếch môi mỏng.

Hắn không hiểu những tin đồn trước kia là như thế nào nhưng hắn biết nàng là một cái thâm tàng bất lộ.

Nội cái khinh công kia đã biết nàng không phải nhân vật nhỏ bé trên giang hồ.

Hôm nay hắn phát hiện nha đầu đi theo nàng đến cung Ngạn Hoa bước chân vô cùng nhẹ, nhịp thở vô cùng ổn định, ngay cả nha đầu tì nữ bên cạnh cũng thâm tàng như vậy.

Lại nghe cách thông báo, nàng biết rõ đó là người của hắn lại một chút cũng không nể mặt, không cho bước lên chính sảnh, thấy nàng liền đi đường vòng không thì bị phạt 80 trượng.

Diệp Y Lam a Diệp Y Lam, ngươi cứ tiếp tục làm cho trẫm cảm thấy hứng thú, trẫm chắc chắn sẽ vì ngươi mà giữ ngôi hậu cho ngươi.

--- --- Lam Yểm Cung -----

Diệp Y Lam đang ngủ thì một đám người không yên phận cầu kiến.

Đinh Hương đã vô cùng có trách nhiệm nói:

" Chủ nhân nhà ta không thích bị quấy rầy giấc ngủ, nếu phạm đến giới hạng của chủ nhân chúng ta e là mọi người gánh không nổi."

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play