Tống Dư Kiều liền trợn to hai mắt, tâm tình vào giờ khắc này đúng là khó có thể dùng lời nói để diễn tả rồi.

Lúc này, ở ngoài cửa phòng làm việc đã nghe được âm thanh của Ngô Na: “Hoa tiểu thư, cô bây giờ không thể đi vào, trong phòng làm việc tổng giám đốc đang có khách......”

Trong đầu Tống Dư Kiều trống rỗng, trong lúc nhất thời không nghĩ tới phương pháp tốt hơn, chỉ có Bùi Tư Nhận có thể cứu. Liền trực tiếp khom lưng lướt qua nửa bàn làm việc, bám vào vai Bùi Tư Nhận hôn lên môi anh, thật giống lông chim bình thường nhẹ nhàng xẹt qua, cô vẫn cảm thấy trên môi một tia man mát, tim đột nhiên co rút lại, như vậy một sát na, máu như ngưng chảy.

Ánh mắt Bùi Tư Nhận sâu, một giây sau đã cầm lấy Âu phục, com lê áo khoác đứng lên, như gió lướt qua người Tống Dư Kiều, chỉ có điều trước khi đi nói với Tống Dư Kiều một câu: “ Ở đây chờ!”

..................

Ngô Na quả thực đã thành con kiến trên chảo nóng rồi.

Vừa nãy một Trương Mộng Lâm, thêm một Tống dư kiều, hiện tại lại là một Hoa Tranh, đúng là ba người phụ nữ thật thích đùa, Bùi Tư Nhận tập hợp đủ một bàn mạt chược rồi.

Hoa Tranh đã đến cửa, cô vội chắn trước mặt Hoa Tranh, “Hoa tiểu thư, xin hãy cho tôi......”

Cửa phòng làm việc liền từ bên trong mở ra.

..................

Tống Dư Kiều nghe âm thanh ngoài cửa phòng làm việc dần dần đi xa, sờ sờ thấy gò má của mình nóng bỏng.

Vừa nãy thật sự không nên hôn Bùi Tư Nhận, thế nhưng, Tống Dư Kiều hiểu rõ Bùi Tư Nhận, anh ta đã nói ra điều gì tuyệt đối sẽ không thu hồi, vì lẽ đó, nếu như lần này cô không nghe theo, chỉ sợ là Hoa Tranh và Trương Mộng Lâm trong lúc đó khó có thể thoát thân.

Thế nhưng, Bùi Tư Nhận nói “Ở đây chờ”, là nói ai?

Là cô, hay Trương Mộng Lâm vẫn đang ở trong phòng tắm?

Tống Dư Kiều đương nhiên không có ngu như vậy, cô đến trước cửa sổ nhìn xe Bùi Tư Nhận lái đi, đang chuẩn bị quay lưng rời đi, tiếng nước trong phòng tắm bỗng nhiên ngừng.

Trương Mộng Lâm mở buồng tắm ra một cái khe: “Anh rể, anh có thể đưa băng vệ sinh tới cho em được không?”

Tống Dư Kiều nghe thấy cách xưng hô này, lập tức ngây dại.

Anh rể......

Bùi Tư Nhận là anh rể của Trương Mộng Lâm......

Lẽ nào Bùi Tư Nhận đã kết hôn?!

Trương Mộng Lâm không nghe thấy tiếng trả lời, liền mở cửa phòng tắm, chỉ có điều dùng khăn tắm quấn quanh người từ ngực trở xuống, còn quấn hết sức thấp, đủ để lộ ra bộ ngực, mái tóc ướt nhẹp tán ở trên đầu vai.

Thế nhưng, bên ngoài phòng làm việc không có bất kỳ ai.

Cô ta đầu tiên là nhẹ giọng kêu một tiếng “Anh rể”, không ai trả lời.

“Bùi Tư Nhận!” Trương Mộng Lâm đi về phía trước, bỗng nhiên nước hoa cầm trong tay lập tức rơi xuống đất, vỡ tan nát.

............

Bùi Tư Nhận cùng Hoa Tranh đi dạo phố, Hoa Tranh cầm hai cái quần áo hỏi ys kiến của anh, anh tiện tay chỉ một cái.

“Lấy cái này đi.”

Hoa Tranh cười mỉm nép vào người: “Được, lấy cái này.”

Cô trước đây cũng gọi Bùi Tư Nhận cùng với cô đi mua quần áo, thế nhưng anh xưa nay đều từ chối vì không có thời gian, ngày hôm nay đúng là phá lệ lần đầu, mà chiều ý của cô!

Lúc cô ở phòng thay quần áo thử đồ, lấy điện thoại di động ra gọi cho Tống Dư Kiều.

............

Bùi Tư Nhận chờ ở bên ngoài, ngẩng đầu thấy một cái váy một bên trắng một bên xanh nhạt, tay áo măng sét trước ngực có đính trân châu, trước mắt anh liền hiện lên hình ảnh Tống Dư Kiều mặc bộ váy này lên người.

“Gói cái váy này lại, “ anh dùng ngón tay chỉ, “ size M.”

Nhân viên bán hàng mắt lập tức sáng lên!

Bán hai bộ như thế, mức bán hàng của cô thế là khỏi lo! Thật là khách hàng lớn!

Bùi Tư Nhận nhanh chóng quẹt thẻ, đưa cho một cái địa chỉ: “Chiều nay năm giờ rưỡi, đưa đến địa chỉ này.”

Trong cửa hàng hiện tại không còn hàng, mặc dù phải giao hàng đi nơi khác nhưng nhân viên vẫn rất vui vẻ: “Ngài yên tâm, nhất định sẽ giao!”

............

Ngơ ngơ ngác ngác, từ nhà họ Bùi đi ra, Tống Dư Kiều ngồi ở ghế đá giữa quảng trường, nhìn trụ nước đột ngột phun cao.

Vừa nãy cô nghe được Trương Mộng Lâm gọi một tiếng “Anh rể”, trong lòng có chút không thoải mái, sau đó cảm giác không thoải mái vẫn kéo dài đến bây giờ.

Cô cũng không biết cảm giác không thoải mái kia bắt nguồn từ đâu,có thể là bởi vì Trương Mộng Lâm gọi Bùi Tư Nhận là “Anh rể”, thật sự là anh rể sao?

Cô dùng di động lên mạng tìm một chút thông tin về chị gái của Trương Mộng Lâm, sau đó hiện ra một loại giới thiệu về Trương Mộng Lâm.

Khi thấy dòng tuổi tác của Trương Mộng Lâm hiện lên “17”, cô lập tức ngây người!

Xem ra cô đúng là như Chu Hải Đường nói không quan tâm chút gì đến thế giới giải trí, nếu không thì sao cô lại không biết Bùi Tư Nhận và Trương Mộng Lâm không phải người yêu cũng không phải người theo đuổi mà là quan hệ người giám hộ!

Trương Mộng Lâm mười sáu tuổi mà thôi, vì lẽ đó trước mười tám tuổi, cho dù là hợp đồng gì cần kí tên đều tới tìm Bùi Tư Nhận, ngay cả Trương Mộng Lâm thuộc công ty giải trí, đều là dưới quyền Bùi thị.

Về phần Bùi Tư Nhận tại sao phải làm người giám hộ cho Trương Mộng Lâm, internet có đôi lời đồn đại” Chị của Trương Mộng Lâm, Trương Mộng Tuyết bởi vì một......” hàng trăm tấm ảnh thế nhưng điểm quan trọng sau cùng lại ko có trang web nào nhắc tới.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play