Đấu thầu lần này nhất định là Tống Dư Kiều chịu trách nhiệm trong hai tuần lễ đi theo nhà họ Bùi, kết quả là hiện tại nhà nước đột nhiên đứa ra văn kiện nói muốn đấu thầu một lần, rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?
Tống Dư Kiều xem nhật kí, năm giờ chiều hôm qua phát thông báo, xem ra Đới Lâm Tạp đã ngủ một đêm không ngon giấc.
"Chị Đới, em cũng không biết..."
Đới Lâm Tạp xoa ấn đường, cắt ngang lời của Tống Dư Kiều mà nói: "Tôi gọi cô tới không phải nghe cô giải thích, cái tôi cần là nguyên nhân chuyển biến để có thể thực hiện kế hoạch! Cô một mực phụ trách cùng nhà họ Bùi, chúng ta bày ra chuyện này không ngờ cuối cùng thêm một người biết! Chuyện này không đơn giản là công ti bị thiệt hại, còn có danh dự nữa cô hiểu không? Vẫn còn đứng đây làm cái gì? Chờ tôi mua cơm trưa cho cô ăn sao?! Hợp đồng lần này làm không được, cô cũng không cần ở đây làm tiếp!"
Tống Dư Kiều từ phòng Đới Lâm Tạp đi ra, bước chân có phần nhẹ nhàng, sắc mặt thật là không tốt.
Chu Hải Đường an ủi cô: " Đới Lâm Tạp luôn luôn giống như người ăn phải thuốc nổ, buổi sáng còn đem thiết kế đến tổ tìm Vương Tường mắng nửa giờ, giống như tổng thanh tra, thực sự là..."
Tống Dư Kiều nhíu mày ngắt lời cô: "Hải Đường, tai họa từ ở miệng mà ra."
Chu Hải Đường lập tức im miệng, nhìn xem trước sau có người khác hay không.
Cho dù là có hoàn thành tốt tài liệu, Tống Dư Kiều cũng không dám tùy ý quấy rầy Bùi Tư Nhận, lỡ không có thật thì sẽ thật phiền toái, cho nên trước hết dựa theo tài liệu đấu thầu mà đi điều tra.
Tống Dư Kiều đã tham gia công tác ba năm nay, tuy nói chỉ là một trợ lí nhưng mà việc liên hệ khách thuê nhà, thu thập tài liệu cùng với những công việc vụn vặt, hết lần này đến lần khác đều là cô trợ lí này làm, kết thân không ít người, buổi sáng đều bận rộn, biết được dự án đấu thầu diễn ra vào thứ sáu buổi chiều lúc 3 giờ, địa điểm là trong cao ốc Phủ Thị Chính.
Tin tức này là tin tức nội bộ, còn chưa có gửi văn kiện đi, Tống Dư Kiều hỏi bạn bè hết lần này đến lần khác để xác nhận, chứng tỏ là sự thật, mới cho gọi điện thoại cho Bùi Tư Nhận.
Nhưng mà không bắt máy
Tống Dư Kiều lấy điện thoại gọi đến trước sân khấu nhà họ Bùi, muốn chuyển sang đường điện thoại nội bộ, trước sân khấu lại hỏi cô có hẹn trước không.
"Tôi là Tống Dư Kiều, xin cậu chuyển lại cho Bùi tổng, tôi có việc quan trọng."
"Bùi tổng hiện tại có việc, tôi có thể giúp cô hẹn trước..."
Tống Dư Kiều lập tức nhanh chóng tắt điện thoại, cầm lấy cặp hồ sơ đi ra ngoài, trước mặt liền đụng vào Chu Hải Đường, Hồng Trà đổ lên Tiểu Tây trên tay Tống Dư Kiều màu vàng nhạt.
"A nha, hốt ha hốt hoảng như vậy..." Chu Hải Đường khẩn trương cầm khăn tay, Tống Dư Kiều ngăn Chu Hải Đường lại, đi vào thang máy.
Vừa lúc bị kẹt xe, trên đường đi Tống Dư Kiều phải chậm trễ gần một giờ mới đến được nhà họ Bùi.
Cô không có đi qua sân khấu, hiện tại trong thang máy chính đã kín người trong, lập tức vào thang máy chuyên dụng, ấn tầng 63.
Thang máy xuống đến đất, Tống Dư Kiều thấy Hồng Trà trên vạt áo lúc nãy đã biến thành nâu, thật sự là chướng mắt, liền đem Tiểu Tây cởi ra để trên cánh tay, sửa sang lại một chút bên trong có mặc áo sơ mi trắng.
"Xin Chào Tống tiểu thư."
Ở bên ngoài văn phòng Bùi Tư Nhận, một cô gái mặc bộ váy nhìn Tống Dư Kiều chào hỏi.
Người này Tống Dư Kiều từng gặp, ngoại trừ Lê Bác Đô thì đây là một trợ lí đắc lực khác của Bùi Tư Nhận, Ngô Na.
"Tôi có việc gấp tìm Bùi tổng."
"Bùi tổng hiện tại đang có khách."
Ngô Na trong tay bưng một cái khay bằng gỗ có khắc hoa, mặt trên đặt ba tách men xanh cùng với một ấm trà hoa xanh, có thể nghe thấy mùi trà thơm ngát bên trong.
"Tôi tới đưa."
Tống Dư Kiều nói xong, không khỏi lo nghĩ Ngô Na sẽ nói lời phản đối, liền đưa áo khoác Tiểu Tây trên tay mình để xuống bên cạnh giàn hoa, để tiếp nhận khay trong tay Ngô Na, một bàn tay vặn mở cửa phòng làm việc của Bùi Tư.
Không thể không nói, Tống Dư Kiều bây giờ thật là quá cẩu thả rồi.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT