Bên trong khoang mũi của hắn, từ từ chảy ra hai dòng máu. Đồng thời, linh hồn cũng bởi vì luyện Cổ thất bại mà bị cắn ngược lại. Làm cho Phương Nguyên cảm thấy hoa mắt chóng mặt.
Tính ra, đây là lần thất bại thứ tư.
"Trong một năm rưỡi này, Ta từ trong thành số bốn đánh tới trong thành số ba. Nhưng lại không thể mua được Cổ Khổ Lực."
Phương Nguyên biết rõ nguyên nhân trong đó.
Thứ nhất.
Là bởi vì thực sự là Cổ Khổ Lực cực kỳ hiếm thấy, giá cả lại đắt đỏ, cho dù ở Thành Thương gia cũng không gặp nhiều.
Thứ hai là bởi vì quản lý cửa hàng này là Thương Nhai Tí, hắn ta âm thầm ngáng chân Phương Nguyên.
Thương Nhai Tí là một trong những thiếu tộc trưởng của Thương gia. Hắn ta đang quản lý chuỗi những cửa hàng này. Phương Nguyên muốn mua Cổ Khổ Lực, Thương Nhai Tí đã bí mật gian lận, tìm mọi cách để cản trở Phương Nguyên.
Khoảng hai năm trước, khi Phương Nguyên mới tới Thành Thương gia, hắn đã từng bắt bí vơ vét tài sản của Thương Nhai Tí. Vì thế cho nên đã khúc mắc với hắn ta. Sau khi Thương Nhai Tí dựa vào truyền thừa Bạch Cốt thông qua được sát hạch của gia tộc, bảo vệ được vị trí thiếu tộc trưởng của mình. Mặc dù có sự ngăn cản của Cổ Thề Độc, hắn ta không thể đánh chết Phương Nguyên, nhưng trả thù Phương Nguyên theo kiểu này thì vẫn có thể làm được.
Rốt cuộc Thương Nhai Tí cũng là con trai của Thương Yến Phi. Hắn ta bị ăn một lần thiệt đã biết khôn ngoan hơn, nhìn xa hơn. Sau khi trải qua một lần thất bại đã biết quyết chí vươn lên, bỏ hết sự suy đồi, cẩn thận trong rượu và gái đẹp, càng ngày càng khôn khéo.
Hắn ta dựa theo quy định của gia tộc để đối phó Phương Nguyên, sử dụng đao trong bí mật, cho dù Phương Nguyên có Lệnh Bài Tử Kim cũng không giải quyết được vấn đề gì.
Có Lệnh Bài Tử Kim, được làm khách quý của Thương gia. Thế nhưng rốt cuộc vẫn là người ngoài, không bằng thân phậm Thiếu tộc trưởng Thương gia của Thương Nhai Tí.
Không mua được Cổ Khổ Lực, Phương Nguyên đánh phải luyện.
Thế nhưng xác suất thành công khi hợp luyện Cổ Khổ Lực thực sự quá thấp.
Tính cả lần của ngày hôm nay nũa là trước sau Phương Nguyên đã hợp luyện tới bốn lần. Lần lượt tổn thất các Cổ Sức Lực Căn Bản Của Gấu Ngựa, Cổ Sức Lực Của Trâu Xanh, Cổ Rùa Đá Trợ Lực.
Trừ những loại đó ra, còn có rất nhiều vật liệu phụ quý giá và một số nguyên thạch lớn.
May mắn là Phương Nguyên chưa từng bị thua trên trường Đấu Võ cho nên mới có thể tích lũy đủ nguồn vốn để chịu được những tổn thất trong việc luyện Cổ thất bại.
"Ai, lần thất bại này, chỉ có thể chờ đến khi vết thương bình phục lại như cũ mới có thể thứ tiếp." Phương Nguyên thở dài, nói.
Việc luyện Cổ cần hết sức cẩn thận.
Luyện Cổ thất bại sẽ khiến cơ thể và linh hồn của Cổ sư bị thương vì bị cắn trả. Vết thương trên cơ thể rất dễ giải quyết, nhưng vì một trái tim nhiều nhu cầu cho nên khi trong linh hồn bị thương thì sẽ là chuyện vô cùng phiền phức.
Cổ trùng có số chuyển càng cao thì càng quý giá, hậu quả khi thất bại lại càng nghiêm trọng.
Cho nên, bình thường cũng có nhiều đại sư bởi vì luyện Cổ thất bại mà bị thương nặng phải nằm liệt giường, thậm chí có thể vì bị cắn trả mà chết.
Cổ chữa vết thương trong linh hồn cũng không phải là không có, thế nhưng loại đó lại vô cùng quý giá, thông thường những gia tộc lớn có được sẽ giữ bí mật không nói ra ngoài.
Lần này linh hồn của Phương Nguyên bị thương, sẽ gây ra cho hắn những triệu chứng hơi chóng mặt nhẹ trong khoảng thời gian hơn một tháng.
Cảm giác chóng mặt sẽ ảnh hưởng tới sức chiến đấu của Phương Nguyên, nhất là trong lúc đấu võ với cao thủ, một ít sơ hở nhỏ bé này cũng có thể gây ra chết người.
Cho nên bình thường Phương Nguyên cứ cách một tháng mới thử một lần. Dành thời gian đầy đủ để nghỉ ngơi điều dưỡng linh hồn.
Mặc dù luyện Cổ thất bại nhưng việc tu hành hôm nay còn chưa kết thúc.
Phương Nguyên im lặng chờ đợi, chỉ một lát sau đã nghe được tiếng động bên ngoài cửa, hắn mở cánh cửa mật thất ra đón Bạch Ngưng Băng.
Hơn một năm nay, Bạch Ngưng Băng tiến bộ cực kỳ nhanh chóng, nàng đã đánh tới thành số ba, tạo ra một nhóm Cổ trùng. Nàng sánh vai cùng Phương Nguyên, chưa từng thua trận nào, cùng được gọi là hai ngôi sao lớn đại diện cho trường Đấu Võ này.
Hai người cùng không nói gì, chỉ gật đầu.
Sau khi Bạch Ngưng Băng ngồi xếp bằng trên một cái đệm cói khác thì lập tức xòe tay ra, áp vào phía sau lưng Phương Nguyên, rót chân nguyên bạc trắng vào người hắn.
Bach Ngưng Băng cố ý giữ nguyên tu vi của mình, bây giờ vẫn là Tam chuyển đỉnh phong.
Nhưng tu vi của Phương Nguyên thì tiến bộ nhanh chóng. Bây giờ chỉ kém Tam chuyển cấp cao khoảng nửa bước.
Hai canh giờ sau, Bạch Ngưng Băng dừng rót chân nguyên vào, từ từ rút bàn tay về.
Phương Nguyên từ từ mở hai mắt ra.
Khí tức của hắn càng ngày càng đầy lên, dường như có một cảm giác như muốn tràn ra. Đây chính là dấu hiệu sắp đột phá tu vi.
"Cách Tam chuyển cấp cao càng ngày càng gần, không bao lâu nữa là có thể đột phát." Trong lòng Phương Nguyên phân tích trong im lặng.
"Chờ đến lúc có thể đột phá cấp cao, lập tức dùng Cổ Xá Lợi Bạc Trắng thúc thẳng tu vi lên tới Tam chuyển đỉnh phong. Cứ như vậy là có thể theo kịp Bạch Ngưng Băng. Đồng thời cũng có thể làm giảm áp lực của Ve Xuân Thu đối với không khiếu."
Ve Xuân Thu là Cổ bản mệnh của Phương Nguyên, cao tới Lục chuyển.
Hơn một năm nay, nó vẫn đang trong tình trạng ngủ say hút nước trong dòng sông thời gian, nghỉ ngơi lấy lại sức, khí tức càng ngày càng mạnh. Nó lại tiếp tục gây ra áp lực với không khiếu của Phươn Nguyên.
Thế nhưng tình trạng lần này so với lần ở núi Thanh Mao thì tốt hơn rất nhiều lần.
Tu vi của Phương Nguyên tiến bộ rất nhanh chóng, có không khiếu Tam chuyển, cũng không gấp rút như lúc ở núi Thanh Mao.
Toàn bộ công lao đều là của Cổ Cốt Nhục Đoàn Viên và Bạch Ngưng Băng.
Tu hành đã xong, Bạch Ngưng Băng từ từ đứng dậy, đi ra khỏi mật thất trước.
Toàn bộ quá trình, nàng chưa hê lên tiếng. Lạnh lùng như băng.
Thế nhưng thật ra Phương Nguyên cũng không phải là người nói nhiều, hơn một năm nay hai người đã quen cách chung sống như vậy.
Phương Nguyên âm thầm suy nghĩ: "Khi ta lên cấp Tam chuyển đỉnh phong thì chân nguyên của Bạch Ngưng Băng không trợ giúp nhiều cho ta nữa. Thế nhưng, ta ở chung với nàng, đã có một sự thay đổi rất nhỏ trong khí tức của nàng, gần như có thể nhận thấy được nàng cách cảnh giới Tứ chuyển không còn xa."
Dù Bạch Ngưng Băng đã cố ý kéo dài thời gian nhưng lời nguyền của mười tuyệt thể vẫn không hề mất đi mà luôn phát huy hiệu quả.
Theo như Bạch Ngưng Băng cho biết, tố chất của nàng lại tăng thêm hai phần trăm, đạt tới chín mươi ba phần trăm.
Chỉ cần tăng thêm bảy phầm trăm nữa là đủ một trăm phần trăm, nàng sẽ quay trở về thể Bắc Minh Băng Phách.
"Chờ đến khi nàng đạt tới tu vi Tứ chuyển, nàng sẽ có chân nguyên hoàng kim, đối với việc ta bứt lên cảnh giới Tứ chuyển sẽ có trợ giúp cực lớn."
"Từ một phương diện nào đó mà nói thì Bạch Ngưng Băng và ta chính là cùng chung một số phận. Ta có Ve Xuân Thu, nàng có thể Bắc Minh Băng Phách...."
Bảy ngày sau, Phương Nguyên nhận được một tin tức tốt từ chỗ của Ngụy Ương.
Hội đấu giá!
"Cơn gió lốc trên núi đã gây ra thiên tai chưa từng có trong vòng trăm năm nay, Sơn trại Tự gia đã bị phá hủy, những người còn sống sót trong Tự gia đã sát nhập vào Thành thương gia. Họ muốn đấu giá một số lượng lớn hàng đã cất giấu của gia tộc để tiếp tục sinh sống. Bởi vậy không lâu nữa sẽ có một hội đấu giá lớn.
Nói xong, Ngụy Ương cố ý nói với Phương Nguyên: "Phương lão đệ, vận may của ngươi đã đến. Ta đã điều tra ra được, trên hội đấu giá lần này có một con Cổ Khổ Lực."
Nhu cầu về Cổ Khổ Lực của Phương Nguyên, đương nhiên Ngụy Ương hiểu rõ. Phương Nguyên cũng từng nhờ cậy người sau đi nghe ngóng xung quanh.
"Quan trọng là Hội đấu giá lần này, trên dưới Thành Thương gia cực kỳ coi trọng nên Thiếu chủ Thương Nhai Tí không tiện giở trò." Ngụy Ương lại nói.
Mâu thuẫn của Thước Nhai Tí và Phương Nguyên, ở trên giới cao tầng của Thương gia cũng không phải là bí mật gì.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT