Cuối cùng Lương Ngân cũng được buông lỏng tay ra, cô vân vê cánh tay của mình, người đàn ông này có phải bị bệnh hay không, lần nào cũng dùng lực mạnh túm cô như vậy, cổ tay cũng đều bị anh kéo .
" Anh rốt cuộc muốn làm gì vậy? lần nào cũng kéo tôi đi như thế này! Rất đau đấy!" Lương Ngân có chút tức giận, mấy ngày trước như thế nào lại muốn làm bằng hữu với anh, hôm nay anh vẫn là ngang ngược như vậy, không thể nói lý lẽ.
"Anh làm gì?" Trình Mạc Nhiễm cảm thấy trong lòng có một đốm lửa "Oành" xông lên, em còn dám hỏi tại sao.
"Lương Ngân ơi, Lương Ngân, anh thật không biết dã tâm em lớn như vậy!" Trình Mạc Nhiễm đè nén ngọn lửa bùng cháy trong lòng đang muốn phun ra.
Lương Ngân bị Trình Mạc Nhiễm trong lời nói có gai nên ngẩn ra, dã tâm? Cô ở đâu ra dã tâm?
"Từ Mộ Nghĩa đến anh, rồi đến Vệ Nam! Em còn lần lượt đùa giỡn từng người sao?" Trình Mạc Nhiễm giọng trầm thấp phiền muộn, Lương Ngân bị lên án như vậy trong tai như bị vật nhọn đâm vào thật chói tai.
"Bốp" Lương Ngân liền vung tay lên tát cho Trình Mạc Nhiễm một cái.
"Em!" Trình Mạc Nhiễm rất kinh ngạc không nói nên lời, đây là lần thứ 2 Lương Ngân đánh người, hơn nữa 2 lần đánh này còn là cùng đánh một người.
"Trình Mạc Nhiễm, anh lúc nào cũng muốn làm tôi không chịu nổi đúng không? Cứ coi là vậy thì thế nào, nói tôi đùa giỡn anh? Anh đừng quên, chúng ta thế nào cũng không có quan hệ, dĩ nhiên trừ anh lấy thủ đoạn hèn hạ dụ dỗ tôi lên giường, chúng ta là cùng đối tượng ở ngoài tình một đêm, ít nhất đối với Mộ Nghĩa cùng Vệ Nam là ở quan hệ bạn trai lúc trước và bạn trai hiện tại, còn anh? Chúng ta vẫn chính là cùng người qua đường, mời anh đi cho, sau này tôi không muốn anh tới quấy rầy cuộc sống của tôi nữa,Vệ Nam là bạn trai của tôi, không phải là anh, hy vọng anh hiểu cho, cuối cùng, tôi không muốn anh dùng phương pháp này kéo tôi đi, ngoài ra anh với anh Vệ Nam là bạn tốt, tôi sợ bị người khác hiểu lầm! Chúng ta có thể kiêng dè, cho nên tạm biệt!" Lương Ngân là tức giận, lời như vậy xuất khẩu thành chương, liền làm một mạch, nếu là lúc trước cô làm gì có dũng khí như vậy đây?
Lúc Lương Ngân tức giận khí lực rất lớn, cho nên Trình Mạc Nhiễm bị dùng sức đánh mạnh trên khuôn mặt, Trình Mạc Nhiễm trên khuôn mặt có chút cay và đau, trong lòng ngọn lửa kia lập tức liền bị chậu nước lạnh tưới tắt rồi.
"Lương Ngân!" Trình Mạc Nhiễm không để ý trên mặt nóng bừng bừng đau nhói, muốn gọi cô, ai ngờ cô gái nhỏ này liền đi về phía trước cũng không quay đầu lại.
Lương Ngân thật sự rất thất vọng, một lần lại một lần nữa, Trình Mạc Nhiễm cứ như vậy hiểu lầm cô, dù bọn họ không có quan hệ gì, nhưng tại sao anh lại nói như vậy với cô chứ? Anh là ai mà để cho cô những ngày đó sống không bằng chết ? Không phải là anh sao.
Dường như lúc này gió càng thêm lạnh rồi, Lương Ngân kéo chặt y phục, ôm vai, hít sâu, sửa sang lại mình một chút trong lòng dự định lại tiến vào phòng.
Nhưng cô không có nhìn thấy cặp mắt sau lưng kia, lúc cô vào phòng rửa tay vẫn nhìn cô chằm chằm.
Lúc này Lương Ngân đã vào ghế ngồi, Vệ Nam đang nằm trên ghế sô pha mềm mại ngủ thiếp đi, chắc dạo gần đây công việc tương đối mệt mỏi, dường như anh ở trên ghế sô pha liền tiến vào giấc mộng đẹp.
Lương Ngân vào cửa liền nhìn thấy một bức tranh "Mỹ nhân" có thể nói là mở rộng tầm mắt. Vệ Nam trên người đang đắp chiếc áo Armani của Tần Vũ, nhất thời trong phòng rất yên tĩnh, chỉ còn lại máy điều hòa không khí kia không thể thành âm thanh hòa cùng tiếng thở nho nhỏ của Vệ Nam , Lương Ngân cảm thấy trong lòng mới vừa gợn sóng hình như bây giờ đã lắng xuống, cứ như vậy ngẩn người nhìn anh ngủ.
Trình Mạc Nhiễm sau khi Lương Ngân trở về phòng, cũng không trở về, mà là trực tiếp lái xe rời đi, đối với Lương Ngân mà nói không phải nghi ngờ đây không phải là một chuyện tốt, cô ngồi dựa ghế sô pha nhìn Vệ Nam ngủ say , mắt bắt đầu buồn ngủ, mắt từ từ khép lại.
Cho nên,khi Vệ Nam tỉnh lại đập vào mắt đầu tiên chính là mỹ nhân ngủ, ngồi trên thảm, người chỉ cuộn cánh tay, cái đầu nhỏ để trên cánh tay tựa trên ghế sô pha ngủ.
Vệ Nam rón rén bước xuống ghế sô pha, nhìn cô đang ngủ ngon, sẽ không đánh thức cô, muốn bế cô lên ghế sô pha. Ai ngờ lúc tay của anh mới vừa ôm lấy eo mềm yếu không xương của cô, Lương Ngân liền thấy không thoải mái động đậy, sau đó liền mở mắt ra.
Cảm giác như thế, làm Vệ Nam cảm thấy có chút giống như anh muốn làm chuyện xấu bị người trong cuộc bắt gặp, cho nên, Vệ Nam lập tức buông lỏng tay ra nói: " Anh nghĩ em ngủ như vậy sẽ rất mệt, muốn giúp em lên ghế sô pha ngủ,"
Lương Ngân tỉnh lại còn có chút hoảng hốt, không biết người ở chỗ nào, cảm thấy Vệ Nam tâm tình rất tốt, lúc này mới nhớ tới, nhìn anh ngủ, mình cũng có thể ngủ thiếp đi, sau đó vội vàng sờ khóe miệng của mình xem có chất lỏng trong suốt chảy ra không hoặc có thể rắn trắng bệch khô khốc dính vào khóe miệng.
Vệ Nam nhìn dáng vẻ của cô cũng biết cô đang tính cái gì, tức khắc tâm tình cũng rất tốt, buông tay bên hông cô ra, điểm cái mũi nhỏ của cô dịu dàng nói : " Tiểu nha đầu!" Mười phần thích thú.
"Ha ha." Lương Ngân cũng híp mắt cười hi hi, Vệ Nam cười trong lòng ấm áp.
Trình Mạc Nhiễm cùng Tần Vũ đều không có ở đây, hai người cũng đều ngủ rồi, Vệ Nam liền gọi nước và mấy món ăn thanh đạm, lấp đầy bụng hai người rồi sẽ đưa Lương Ngân về nhà,
Hôm nay Văn Tiêu Nghệ bay trở về thành phố B, Lương Ngân cùng ba chị em bỏ hết mọi việc đi đón cô.
Văn Tiêu Nghệ quả nhiên tính tình như lửa, vừa mới ra khỏi cửa kiểm an liền nhìn thấy mấy người chị em mấy tuần nay không gặp, cô lôi tất cả hành lý lớn nhỏ của mình, bước nhanh chân, Lương Ngân cùng Cẩm Niên bên này, Tang Vũ cũng bước nhanh hơn, bốn người chạy đến ôm chằm lấy nhau .
Trên sân bay hiện chỉ có bốn người các cô, cùng một chỗ ôm nhau như vậy, kể từ khi quen biết cho tới bây giờ đây là lần chia tay lâu nhất.
Lương Ngân phát hiện Văn Tiêu Nghệ có chút ốm đi, lập tức đau lòng nhẹ nhàng véo lên khuôn mặt trang điểm của cô hỏi:" Mới có một tuần sao lại gầy như vậy? Chủ của cậu thật là không có suy nghĩ, tại sao có thể hà khắc như thế, có phải hay không ở nước ngoài cũng ăn không no à?” “ Không phải là mới đây! Lần này triển lãm trang phục rất thành công, mình thật đúng là được mở mang kiến thức của bậc thầy thiết kế thời trang rồi, trở về cùng mọi người! Đúng rồi, Ngân Ngân, lại xinh đẹp nữa, tình yêu làm dịu có đúng hay không vậy? "Đúng là Văn Tiêu Nghệ cùng Tang Vũ nói là vẫn luôn cùng đại gia vui vẻ, cô là hoạt bát như vậy, rộng rãi, làm cho người ta nhìn thấy trong lòng cũng thoải mái.
"Đó là đương nhiên rồi, Tiêu Nghệ cậu không biết đâu, anh Vệ Nam chăm sóc Ngân Ngân kỹ lắm đấy, mọi thứ đều có nhé! Qủa thật nhất định là tiến công đây! Về nhà một chút cậu sẽ biết, chúng ta đều phải tốn chút rồi đó!" Tang Vũ khoa trương nói, chọc Lương Ngân đuổi theo đánh cô, còn lại Văn Tiêu Nghệ cùng Đàm Cẩm Niên vẫn luôn cười vui vẻ.
Thời điểm bốn chị em cùng ở chung một chỗ là vui vẻ nhất.
" Tiêu Nghệ, cậu không phải nói, cậu sẽ mang Mạc Nghĩa trở lại sao? Thế nào...?" Lương Ngân vốn là muốn hỏi tiếp, thế nhưng đang nhìn đến Văn Tiêu Nghệ nghe tên Mạc Nghĩa , lúc đó đôi mắt ảm đạm xuống, cô liền dừng lại.
Cẩm Niên nháy mắt nói cho Lương Ngân biết, Lương Ngân liền vội vàng ngừng lại đổi đề tài khác nói: " Cái đó, cậu có cho quà chúng tớ không?"
"Ngân Ngân, không quan trọng, sớm muộn cũng phải nói cho các cậu biết, mình cùng Mạc Nghĩa chia tay rồi." Văn Tiêu Nghệ thản nhiên nói, thế nhưng Lương Ngân gọi cái đó là loại tình cảm không tới được,không biết trong lòng cô đau thế nào đây! cho nên cô liền vội vàng vỗ tay Tiêu Nghệ nói: " Không sao, cậu còn bọn mình mà!" Ở trên xe có một số việc ở không thích hợp nói.
Bốn người ngầm hiểu lẫn nhau, cũng ngừng đề tài lại.
"Tiêu Nghệ, Anh Vệ Nam muốn tới nhận điện thoại, Ngân Ngân cự tuyệt, cô bây giờ là mẹ chồng! Chúng ta cùng nhau khi dễ cô!" Tang Vũ cười hì hì lớn tiếng nói.
" Tiểu Vũ đáng chết!" Lương Ngân xấu hổ đánh cô.
"Được rồi! tha cho cậu đó! Đúng rồi, mình có quà cho cậu và anh Vệ Nam đó!" Văn Tiêu Nghệ đối với Lương Ngân hề hề thần bí nhỏ giọng nói.
Về đến nhà mới biết, quà này thật đúng là không nhỏ, rượu Anh quốc, vốn Văn Tiêu Nghệ nói chính là, rượu là hàng cao cấp, ở hai người hôn tiếp nữa, nữa, cũng sẽ tăng thêm thú vị.
Lúc ấy, cộng thêm Lương Ngôn bốn người cùng nhau "Phốc..." ra ngoài.
Về phần quà tặng dĩ nhiên, người người có phần, Lương Ngôn là một túi du lịch lớn bằng gấu Teddy, lúc Lương Ngôn nhìn thấy liền bĩu môi, chị Tiêu Nghệ luôn xem cô là đứa bé.
Đàm Cẩm Niên quà tặng là một bộ đồ GIORGIO ARMANI trung tính, Tang Vũ chính là chai nước hoa Chanel, đương nhiên Lương Ngân có quà tặng thì Vệ Nam cũng có, là một bộ Vivienne Westwood.
Cầm đuốc soi dạ, trắng đêm không ngủ, Văn Tiêu Nghệ thì thất tình, Lương Ngân ngọt ngào trong tình yêu, hình như năm chị em vĩnh viễn sẽ không cùng có phiền não giống nhau, bởi vì luôn có người ở cùng các cô chia sẻ đau khổ, chia sẻ vui vẻ.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT